Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính! - Chương 197

Cập nhật lúc: 2025-09-18 07:05:44
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ tới giờ từng rung động vì ai, nếu cô gái bộc trực, giống những khác, lẽ bây giờ vẫn nghĩ đến chuyện tình cảm trai gái.

 

Trong thời gian ở đơn vị, nhận rõ ràng cảm xúc của , cô gái thật sự khiến vấn vương dứt.

 

cô cũng xinh đến thế, nếu khác giành mất thì thật uổng phí, chi bằng mau chóng về mà giữ chặt.

 

Lý Văn Thư nghĩ thầm, giỏi quá đấy, đúng là sợ c.h.ế.t mà? Mấy lời ngọt ngào thật sự vui, mà cô còn là một kẻ si tình nữa chứ.

 

Liếc cửa , sẽ ai bất chợt , trong lòng Lý Văn Thư bắt đầu nảy sinh một ý nghĩ.

 

dậy, xuống cạnh Giản Vân Đình.

 

"Em cạnh ."

 

Giản Vân Đình khẽ nhíu mày, nhưng cũng từ chối.

 

"Tuỳ em."

 

"Em quyết định đến trường học nữa, sẽ tự học ở nhà. Đợi một thời gian nữa, em sẽ đến đơn vị thăm ."

 

Lý Văn Thư kể hết chuyện gần đây cho Giản Vân Đình .

 

Giản Vân Đình cô kể về về quê, nét mặt trở nên nghiêm nghị.

 

"Thật ngờ bây giờ còn những kẻ tệ hại như . Lần em về, sẽ cùng."

 

"Giờ nữa , em và lên thị trấn sinh sống, khi nào rảnh em sẽ lên thăm họ."

 

Giản Vân Đình gật đầu, đến chuyện Lý Văn Thư vất vả, lòng cũng thấy xót xa.

 

"Em cần khổ cực , yêu , tiền của cũng chẳng khác gì của em. Trong sổ tiết kiệm của vẫn còn một khoản, đưa cho em."

Mèo Dịch Truyện

 

Biết Lý Văn Thư còn bán hàng rong, trong lòng Giản Vân Đình khỏi đau lòng, cô gái nhỏ mảnh mai đến thế, mà chịu nổi?

 

Đã xác định quan hệ , tức là hướng tới chuyện trăm năm, lương lậu của để cũng chẳng để gì, chi bằng đưa cô để dùng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-197.html.]

Còn chuyện cưới xin thì tính toán lâu dài, dù nếu bây giờ bàn chuyện cưới xin, cưới xong cũng ở xa .

 

Giản Vân Đình nghĩ chuyện quan trọng, cần cân nhắc kỹ.

 

Lý Văn Thư ngây , giờ họ mới chỉ yêu thôi, còn kết hôn, mà Giản Vân Đình đưa hết tiền dành dụm cho cô ?

 

từng gặp ai ngây thơ đến , trông vẻ tinh tường, chuyện ngớ ngẩn thế chứ? Không sợ lừa lấy hết tiền .

 

"Thật ư? Sổ tiết kiệm của bao nhiêu tiền ?"

 

Giản Vân Đình ngẫm nghĩ hồi lâu.

 

"Thật chẳng nhớ rõ nữa, cũng quên . Để tới đưa em xem, chắc chừng vài nghìn đồng."

 

Giản Vân Đình giờ gần ba mươi tuổi, tích cóp một khoản kha khá cũng là lẽ thường tình. Anh rằng bình thường mấy khoản chi tiêu, tiền là để dành hết.

 

Gia đình họ Giản vốn nền nếp, chắc hẳn ông bà cũng vun vén cho chẳng ít.

 

"Vài nghìn đồng, định đưa hết cho em ư?"

 

Lý Văn Thư chỉ bản , ánh mắt kinh ngạc.

 

"Sao ? Em bằng lòng ?"

 

Lý Văn Thư lắc đầu: "Em chắc chắn nhận . Chúng còn kết hôn, em nhận tiền của thì còn thể thống gì chứ? Mẹ vốn dĩ chẳng ưng em , nếu chuyện nữa, chắc chắn bà sẽ càng khó chịu với em hơn."

 

Giản Vân Đình bật thành tiếng, giơ tay khẽ chọc trán cô.

 

"Em cứ yên lòng, sẽ kể chuyện cho bà . Tiền bạc của , tự định đoạt, cho ai là chuyện của riêng ."

 

Lý Văn Thư thở dài: "Em tham gia ăn buôn bán hẳn chỉ vì kiếm tiền, mà phần nhiều là thấy cái thú của nó. Em thích tự kiếm tiền, cần lo lắng cho em ."

 

Giản Vân Đình thầm nghĩ, Lý Văn Thư quả thực chẳng giống những cô gái từng .

 

Nhà tiền, ai đời tự nguyện chuốc lấy khổ cực như chứ? Lại còn ăn nhỏ lẻ, nếu chẳng may để ngoài trông thấy, chắc chắn sẽ họ gièm pha chê cho mà xem.

 

 

Loading...