Ngoại truyện: Giang Hân Hân  từ bao giờ?
Năm sáu tuổi,  phát hiện  chẳng giống ba . Có      con ruột. Ánh mắt họ   đầy thương hại: cha ruột  là cấp  của ba,   nhận nuôi.
Ánh mắt ba   luôn cao cao tại thượng. Mẹ thì đầy thương cảm, dồn hết yêu thương cho .
 bà  qua  mà  một  khác. Ánh mắt thất thần gọi  “Tiểu Tiểu”.
Sau , bà ít nhắc đến cái tên đó nữa. Nhìn , ánh mắt bà chỉ còn  tình yêu.
Năm tám tuổi, Tiểu Tiểu thật sự trở về. Đen nhẻm, gầy gò, bé xíu, môi nứt nẻ, bàn tay thô ráp.
 xinh hơn chị . Ba  chắc chắn yêu  nhiều hơn.
 , đồ ăn ngon, đồ chơi  đều là của . Chỉ cần  , Giang Tiểu Tiểu sẽ tủi  đưa cho .
Chị  là kẻ dư thừa. Nhà   chào đón chị .
Không  từ khi nào, suy nghĩ đó ăn sâu  đầu óc . Ba  càng lúc càng  nó nhiều hơn. Ánh mắt ba dành cho nó cũng đầy  ấm đời thường.
Tính cách chị  giống , dịu dàng, dễ bắt nạt.
Năm 12 tuổi, Giang Tiểu Tiểu bỗng  đổi, như hóa điên.  hả hê  nó  đánh thừa sống thiếu chớt. Trong lòng nghĩ, đánh mạnh hơn , đánh c.h.ế.t nó ,   cần  chị .
 ba   thế.
Năm 15 tuổi, Giang Tiểu Tiểu đậu  đại học top đầu. Cuối cùng chị  cũng  .
 tại   học cùng trường với nam thần từ nhỏ đến lớn của ?
Lý Nguyên Tân là  duy nhất từ nhỏ đến giờ từng nghiêm túc  .
Trong lễ thành niên của Giang Tiểu Tiểu,  tỏ tình với  Nguyên Tân.
Anh  : “Hân Hân, em còn nhỏ, lo học hành .”
 : “Em sẽ học giỏi,   bạn trai em  ? Em sẽ nỗ lực hơn.”
Anh  vỗ vai : “Anh coi em như em gái.”
 hỏi: “Anh thích Giang Tiểu Tiểu  ?”
Anh  gật đầu: “Ừ,  thích sự nỗ lực, nghiêm túc, dám thể hiện của cô .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/kiep-nay-toi-khong-la-thanh-mau-nua/chuong-9.html.]
 , ôm lấy  .    Nguyên Tân  bao giờ từ chối kẻ yếu. Chỉ cần  tỏ  tủi ,  sẽ  đẩy  .
    đẩy .
Anh : “Ban đầu  nghĩ Tiểu Tiểu cũng giống , ôn hòa,  giỏi tranh luận, nên luôn chịu thiệt,  bắt nạt.   , cô  để  thấy ánh sáng rực rỡ. Anh cũng  trở thành  như cô .”
Về nhà,  mất kiểm soát, ném đồ   Giang Tiểu Tiểu. Quên mất trong tay là cái kéo.
May mà chị   .  ghét chị , nhưng cũng   nó c.h.ế.t — chỉ cần chị  đừng cướp đồ của .
Ngày hôm , Giang Tiểu Tiểu kéo vali bỏ .
Ba  bảo: “Đợi mày đủ 18 tuổi thì cút .” Ánh mắt ông   như  rác rưởi.
Chỉ  một đêm,  mất hết tất cả. Cả đời ,   bao giờ gặp  Giang Tiểu Tiểu.
Năm 18 tuổi,  thi trượt đại học, còn  đuổi khỏi nhà. Khi đó  mới  cuộc sống khốn khổ đến mức nào.
Nhiều năm ,  mới nhận —
Dường như từ đầu đến cuối, chính  mới là kẻ cướp đồ của Giang Tiểu Tiểu. Những thứ đó vốn dĩ đều thuộc về chị . Mà , chỉ là một kẻ trộm.
Ngoại truyện 2 – Giang Hân Hân
Chào bạn,  tên là Vương Thục Phân, một cô gái từng nỗ lực thi đỗ đại học, trở thành giáo viên,   đổi  phận của .
Năm 23 tuổi,  gặp Giang Thiếu Khôn,  cũng nhờ học hành mà thi đỗ. Chúng  đến với , sinh  một cô con gái  đáng yêu.
Giang Thiếu Khôn bắt  nghỉ việc, nhưng   đồng ý.  quá hiểu rằng công việc  là thành quả từ sự cố gắng của . Mạng sống  thể buông bỏ, nhưng sự nghiệp thì .
  thuê  chăm em bé, nhưng Giang Thiếu Khôn phản đối. Anh    chỉ là một viên chức nhỏ, bao nhiêu con mắt đang dõi theo,   thể phung phí như .
Thế là chúng  gửi con gái về quê cho ông bà chăm. Ngày chia tay, con bé  xé lòng, nhưng   dám  đầu .
  tin rằng,   nó sẽ hiểu, một    sự nghiệp sẽ mang  cho nó nhiều thuận lợi.
   ngờ, Giang Thiếu Khôn  ôm về một đứa bé. Anh   đó là con của đồng nghiệp, cha  đứa bé mất trong tai nạn giao thông, chỉ còn  nó mồ côi. Anh  quyết định nhận nuôi.
  đồng ý. Con gái ruột của  còn  nuôi nổi, tại   nuôi con  khác?
  , Giang Thiếu Khôn đưa  một điều kiện hấp dẫn. Anh   mở công ty, nhưng vì  phận đặc thù, nên bảo  nghỉ việc,  tên danh nghĩa giám đốc.
 chẳng hiểu mấy chuyện vòng vo , chỉ  rằng   sẽ  hại , cũng  dám hại . Thế là  đồng ý.
  yêu cầu  đón con gái về. Anh   từ chối: “Vừa nhận con nuôi, bên ngoài còn đang soi mói, tuyệt đối   sơ suất, hãy chịu đựng thêm chút nữa.”