Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 110
Cập nhật lúc: 2025-03-30 15:19:51
Lượt xem: 100
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tiền đổi từ một khối vàng như ít !" Thím Trang kích động , "Mẹ chồng cháu thật là vô lương tâm!"
Lý Xuân Lan gật đầu: " ! May mà năm nay cháu về nhà , bình thường những như cháu, lấy chồng xa, mười mấy năm mới về một , nếu năm nay cháu về, chỉ sợ bà nuốt hết tiền đó !"
"Thảo nào nha! Trước đây thím cứ thắc mắc nhà họ Khánh chỉ mỗi Phan Quế Vân , ngày nào cũng cháu cướp tiền của bà , đến cuối cùng cuộc sống của bà cũng trở nên tồi tệ như thế nào! Hóa bà lén lút kiếm tiền nha!"
Lý Xuân Lan gật đầu đồng ý với suy đoán của thím Trang, hạ giọng tiết lộ thêm: "Không chỉ , thím Trang, vì cháu quý thím nên mới kể riêng cho thím , thím đừng với ai nhé."
Thím Trang vội vàng đưa tai gần, sự tò mò của những bà thím khác, lắng Lý Xuân Lan kể "bí mật".
"Khi đó nhà họ Phùng sụp đổ, chồng cháu..."
Những phụ nữ ở phía chằm chằm thím Trang, thấy vẻ mặt của bà đổi liên tục, trong lòng đều vô cùng ngứa ngáy.
“Vậy chồng cháu giàu ! Không trách bà xem Phùng Chỉ như tổ tiên!"
Ánh mắt của những phụ nữ phía càng thêm tò mò.
Phan Quế Vân kiếm tiền như thế nào? Thật là tò mò!
" ! Thím Trang, thím đừng với ai nhé!" Lý Xuân Lan dặn dò một nữa.
Thím Trang gật đầu: "Hiểu , hiểu ! Miệng thím Trang kín! Cháu tin tưởng nhân phẩm của thím ?"
Lý Xuân Lan gật đầu: "Tất nhiên là tin , cháu tìm chồng cháu lấy tiền đây, thím từ từ may giày ."
"Ừ... Đi !"
Lý Xuân Lan khỏi, những phụ nữ khác tò mò đến mức dậy kéo thím Trang hỏi: "Phan Quế Vân kiếm một khoản từ nhà họ Phùng như thế nào? Chuyện gì xảy ? Mau kể ."
Thím Trang là chữ tín, chờ Lý Xuân Lan mất, bà mới với bạn bè của .
" cho các bà , những năm nay đúng là đánh giá thấp Phan Quế Vân ..."
Lý Xuân Lan đến cổng nhà họ Khánh vẫn còn thấy tiếng kêu keo la kinh ngạc của mấy phụ nữ , thật là cao thủ ẩn danh! Ha ha ha...
Cốc cốc... Cốc... Cốc cốc cốc...
Cô vui vẻ đến mức ngay cả tiếng gõ cửa cũng theo nhịp điệu!
“Ai đấy?” Giọng của Phan Quế Vân vọng từ trong nhà.
Nghe qua cánh cửa như , giọng thậm chí còn yếu hơn nhiều.
“Mẹ, là đây, con dâu ! về nhà !” Lý Xuân Lan vui vẻ .
Mặc dù giọng của Lý Xuân Lan tỏ vui vẻ, nhưng đối với Phan Quế Vân trong nhà, nó giống như bước một thế giới kỳ dị, quái vật khổng lồ gõ cửa giữa đêm .
Sau khi Lý Xuân Lan xong, bên trong im lặng.
“Mẹ… , mau mở cửa !”
Bên trong vang lên tiếng đồ đạc di chuyển.
Lý Xuân Lan áp mặt khe cửa , suy nghĩ đối phương dùng bàn ghế chặn cửa ?
Lý Xuân Lan càng nở nụ tươi hơn, đó chậm rãi :
“Mẹ, bà ngất xỉu trong nhà ? Nếu , vì an của bà, đành phá cửa thôi! Vừa khéo cái cửa nhà cũng cũ , cần mới!”
Phan Quế Vân định chặn cửa, nhưng thực sự Lý Xuân Lan dọa sợ, đành đề phòng sợ hãi mở cửa .
Bà chỉ mở một khe hở nhỏ, Lý Xuân Lan bà từ khe hở .
So với hình ảnh phụ nữ thanh lịch, tinh tế, toát vẻ kiêu ngạo đây, Phan Quế Vân lúc giống như già hơn mười tuổi.
Không chỉ , thể do bệnh tật, da bà chỉ trắng bệch mà hai má còn hóp .
Lý Xuân Lan kỹ vẻ ngoài tội nghiệp của bà , lập tức ngạc nhiên : “Mẹ, dạo bà giảm cân ? Hiệu quả thành công đấy! Trước đây những bộ quần áo mặc , bây giờ chắc chắn bà thể mặc một cách dễ dàng đúng ?”
Đối với cảnh tượng thảm hại của Phan Quế Vân, Lý Xuân Lan hề cảm thấy thương hại!
Nếu là đây, Lý Xuân Lan bóng gió như , bà tức giận đến mức thể kiềm chế.
lúc , bà bệnh tật, chút sức lực nào.
“Lý Xuân Lan, cuối cùng cô gì? thể chống cô, cô thể tha cho !”
Phan Quế Vân còn sự sắc bén như ngày , bây giờ bà chịu nổi sự giày vò điên rồ của Lý Xuân Lan.
“Tha cho ? Mẹ, gì !” Lý Xuân Lan định đẩy cửa bước .
Kết quả là Phan Quế Vân trông bệnh tật như , nhưng bàn tay gầy gò của bà mạnh mẽ ấn chặt cửa.
Hiện tại, gia đình tàn phá, vốn liếng ít ỏi ngày càng cạn kiệt, nếu để Lý Xuân Lan xông như quỷ dữ, gia đình còn sống ?
“Lý Xuân Lan, còn gây phiền phức cho cô nữa, cô còn gì nữa, cô ép c.h.ế.t ?”
“Muốn c.h.ế.t thì đừng đổ tội cho !” Lý Xuân Lan khinh thường , “Mà hôm nay đến để đòi tiền của !”
“ tiền! Cô thực sự ép c.h.ế.t ?” Vừa Phan Quế Vân đoán Lý Xuân Lan đến để cướp của, quả nhiên là như .
“ tiền ba giấu trong quần áo của Khánh Bách! Bà già như bà thật đúng là quá giỏi! Ăn cắp tiền của còn bắt ăn cơm thừa của nhà bà!” Lý Xuân Lan nghiến răng nghiến lợi .
“Loại lòng độc ác như bà, nguyền rủa bà về già con trai bất hiếu, bà chỉ thể lang thang đầu đường xó chợ! Chết chỉ thể xuống địa ngục!”
Phan Quế Vân lời nguyền rủa của cô, sợ hãi đến nỗi run rẩy.
Địa ngục là điều mơ hồ, đến chuyện đó, chuyện con trai bất hiếu đang diễn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-110.html.]
Rõ ràng đây bà thể khống chế con trai cả, con trai út hiếu thảo và lời bà .
trong nháy mắt, Khánh Vân Diên Lý Xuân Lan dụ dỗ thành kẻ vong ân phụ nghĩa.
Còn con trai út Khánh Chí Bình, khi yêu đương cũng như , bắt đầu lời yêu, đó ngày càng tỏ kiên nhẫn với bà .
Con trai bà trời sinh hoạt bát, nghịch ngợm, hiểu chuyện, bà thể từ từ dạy dỗ, kết hôn sẽ dần dần trở nên ngoan ngoãn, nhưng con gái út còn lương tâm hơn cả bốn chị gái của nó.
Phan Quế Vân càng nghĩ về điều , lòng càng thêm bực bội.
Bà run rẩy , giọng tràn đầy tủi : “Lý Xuân Lan, tiền đó, thằng Khánh Vân Diên vô lương tâm đến đòi , còn tiền nữa, một xu cũng ! các bắt nạt thảm hại như , cô còn gì nữa?”
Lý Xuân Lan tin , lập tức cũng ngạc nhiên: “Số tiền đó, bà trả ? Khi nào?”
Phan Quế Vân oán trách ngay lập tức: “Lúc các về Tết, cô bảo thằng vô lương tâm đó đến đòi ? Dù cũng nuôi nó lớn như , nó còn ép đưa tiền!”
Nói , Phan Quế Vân thực sự lên…
“Thật là vô lương tâm!!! Cuộc đời khổ sở như !”
Phan Quế Vân nức nở, quên mất việc nắm chặt cửa, dẫn đến việc bà chú ý, khe cửa càng rộng hơn, Lý Xuân Lan cũng thấy gian rộng hơn trong nhà.
Điều khiến cô nhanh chóng phát hiện Khánh Quốc Cường đang ở trong phòng lén lút quan sát.
Ánh mắt của Lý Xuân Lan và Khánh Quốc Cường vô tình chạm , Khánh Quốc Cường lập tức sợ hãi đến nỗi đổ mồ hôi lạnh.
Ông theo bản năng đẩy bánh xe lăn lùi phòng.
“Thật là một kẻ hèn nhát!” Lý Xuân Lan khinh thường.
So với một bà già độc ác thích nhục cô như Phan Quế Vân, Lý Xuân Lan càng ghét một kẻ hèn nhát, núp lưng vợ, chỉ huy vợ chuyện như Khánh Quốc Cường!
Thật là buồn nôn!
Lúc , Phan Quế Vân thực sự trông yếu ớt, ban đầu Lý Xuân Lan định sẽ chỉnh đốn bà một trận cuối cùng, chấm dứt những gì trải qua trong kiếp .
cuối cùng Lý Xuân Lan vẫn từ bỏ.
Không cô mềm lòng, mà cô sợ Phan Quế Vân quá yếu, lỡ ngất xỉu thì ? Không cô sẽ gặp rắc rối ?
Kế hoạch bắt nạt Phan Quế Vân tạm thời bỏ, nhưng...
Lý Xuân Lan phòng trong, thấy Khánh Quốc Cường sợ hãi đóng cửa phòng .
Lý Xuân Lan với Phan Quế Vân: "Nếu bà đưa tiền cho Khánh Vân Diên, về sẽ xác minh với , nhưng nghĩ chắc chắn quên thu tiền lãi!"
"Cô gì ?!"
"Tiền lãi! Không hiểu ? Ngân hàng chính thống cho vay tiền còn tính lãi, các xem là ăn cắp tiền của , thu một chút lãi gì sai? Không chấp nhận thì lúc đầu đừng tham lam chứ!"
Lý Xuân Lan , thấy Phan Quế Vân vì lau nước mắt nên tay giữ cửa nữa, cô liền đẩy mạnh một cái bước trong.
"Chúng thực sự hết tiền ! Thực sự hết tiền !" Phan Quế Vân cuồng loạn .
"Vậy thì lấy đồ đạc để trừ nợ !" Lý Xuân Lan , "Gần đây mua băng cassette học ngoại ngữ, cần một cái radio đa chức năng."
Lý Xuân Lan gõ cửa phòng của vợ chồng Phan Quế Vân và Khánh Quốc Cường.
"Ba, ở trong ? Vừa nãy thấy ông !"
Trong phòng im lặng...
"Ba, chẳng lẽ ông cũng bệnh sắp ngất , ngày thường ông chỉ là một tên vô dụng xe lăn chuyện gì, như mà cũng ngất ? Sức khỏe ông yếu thật, quá khổ!”
TBC
Trong phòng tiếng va chạm nhỏ, nhưng chắc Khánh Quốc Cường đang gì.
"Vẫn tiếng , thì chắc là chuyện ! đây!"
Giọng Lý Xuân Lan dịu dàng hoặc thể là ' thiện'.
Sau khi xong câu đó, một tiếng “bùm” vang lên! Cô đá mạnh cửa.
"Lý Xuân Lan, cô... cô... cô đúng là một kẻ điên!"
Khánh Quốc Cường thật sự bất lực con điên Lý Xuân Lan , dù đe dọa báo cảnh sát tìm dạy dỗ cô cũng ăn thua.
Tục ngữ quỷ nhỏ khó đuổi, Lý Xuân Lan chính là loại quỷ nhỏ đó, nhiều bản lĩnh, nhưng mỗi đều thể gây náo loạn khiến gia đình bọn họ bất an.
"Ba, lúc nãy chuyện bên ngoài ba thấy đúng ?!" Lý Xuân Lan hỏi.
Khánh Quốc Cường trợn mắt : !!!
" thấy ông lén , nếu thấy, đoán tai ông cũng hỏng ! Sau càng vất vả hơn!"
Khánh Quốc Cường nghiến răng: !!!
"Vậy mượn cái radio đa chức năng trong nhà nhé, ba già , dùng cũng phí, để dùng, ngày nào đó còn thể tự học thi đại học nữa!"
Tự học thi đại học cũng là điều cô giáo Dương ở lớp xóa mù chữ từng với cô, còn cao cấp hơn cả lớp ban đêm, là cảnh tượng tuyệt vời xa xôi bầu trời mà cô thấy ở giai đoạn hiện tại khi kiến thức tăng lên.
"Lý Xuân Lan, mày đang cướp bóc đấy! Mày là đồ ăn trộm!" Khánh Quốc Cường nín nhịn lâu như cuối cùng cũng một câu.
Lý Xuân Lan vô tội : " mượn vài món đồ trong nhà gọi là ăn trộm! lịch sự mượn , còn đòi hỏi gì từ các nữa, ba thất vọng đấy!"
Nói xong, cô đ.ấ.m mạnh một cái bàn trang điểm trong phòng.
Tuy bàn trang điểm của Phan Quế Vân là đồ hồi môn chất lượng , nhưng cũng dùng nhiều năm , cho nên khi Lý Xuân Lan đ.ấ.m một cái, bàn trang điểm vẫn phát tiếng trầm đục.
Sau đó, trong tình huống hai tức giận nhưng dám gì, Lý Xuân Lan trực tiếp cầm radio trong tay, cô còn như quân Nhật xâm lược, khắp nơi tìm kiếm những món đồ ý.