Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 162
Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:55:17
Lượt xem: 71
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ý của Hà Tử cần thì Lý Xuân Lan cũng hiểu.
Chẳng qua là nhấn mạnh lớp học dành cho phụ nữ của cô là hoạt động bất hợp pháp và rõ ràng là lừa đảo, bồi thường gấp ba thì chắc chắn sẽ khiến cô thể thoát !
Lý Xuân Lan nhẹ, chỉ bức tường thể thấy từ cửa lớp học: “Cô Hà, cô lớp học của , thấy giấy phép kinh doanh lớp học dành cho phụ nữ treo đó ?”
Hà Tử chút thể tin nổi.
Không đến chuyện hiện nay do mới nới lỏng nền kinh tế, cấp khá thận trọng, giấy phép kinh doanh dễ xin.
Cho dù xin ! Cũng thể nhanh như !!
“ thật sự đánh giá thấp mối quan hệ của cô Lý !” Hà Tử khẽ, trong mắt hiện lên một tia khinh thường.
Lý Xuân Lan : “Mối quan hệ của bì với cô? Anh rể cô lái xe đấy! Ở thủ đồ, những xe riêng thể đếm đầu ngón tay!”
Lý Xuân Lan cố tình thổi phồng, đột nhiên như nhớ chuyện gì đó quan trọng, đặc biệt nhấn mạnh: “À đúng , cô Hà, để tránh việc cô thành kiến với lớp học dành cho phụ nữ của vì những định kiến của , nghĩ nên rõ một tình huống cho cô .”
“Những buổi học khi lớp học dành cho phụ nữ của chúng treo giấy phép kinh doanh đều là những buổi học miễn phí, thậm chí cả ngày học để kỷ niệm ngày treo giấy phép cũng là miễn phí. Nói cho cùng thì bài học hôm nay mới là bài học thu phí chính thức đầu tiên.”
Lý Xuân Lan rõ tình hình cho đối phương, đó giễu cợt : “Vì , hy vọng cô đừng hiểu lầm, bởi vì một bài mà cố tình biến những bài học thành những bài học thu phí, việc gì mà cố ý gây chuyện.”
“Thủ đô là thành phố lớn như , nhiều chuyện thú vị và mới mẻ! Những đồng chí thực sự xứng đáng với danh hiệu phóng viên, là những loại tin tức thì cố tình tạo tin tức.”
“Cô cái gì đấy! Câu của cô ý gì? Ý là cố tình tạo tin tức? Các tự sai còn cho phép đưa tin ?!” Hà Tử kích động, tức giận .
Lý Xuân Lan đề phòng lùi vài bước, hình như sợ cô lao đánh.
“Cô Hà, tư chất văn hóa của cô thật tệ! Nếu cô nhất định gây rối thì cảnh cáo cô một câu, nếu cô phiền học viên trong lớp học, những thiệt hại xảy sẽ cùng đòi bồi thường từ cô!”
“Đòi bồi thường từ ?!” Hà Tử tức giận đến mức nên lời.
Lý Xuân Lan nở một nụ lịch sự với cô , thể hiện thừa nhận, đó cô trực tiếp nhấn mạnh với những tiền: “Các học viên tiền, lớp học dành cho phụ nữ của chúng là kiếm tiền bằng chính công sức của , thể chịu đựng sự xúi giục của một cố tình gây rối, bồi thường gấp ba học phí.”
“Ai tiền, sẽ trả theo tiền đóng ban đầu; ai bồi thường gấp ba học phí thì hoặc là tìm hứa hẹn với các , hoặc là chúng sẽ tìm đến sự giúp đỡ của cảnh sát để giải quyết vấn đề .”
Những buổi học đó tốn tiền, tiền đóng học phí thể lấy , hành động của Lý Xuân Lan trong mắt những phụ nữ lý lẽ đều cảm thấy cô là .
Trong nháy mắt, vấn đề đổ dồn lên Hà Tử.
Một phụ nữ vốn định theo Hà Tử kiếm một khoản tiền liền cảm thấy vô cùng tức giận.
Trước đó cô là cảm thấy Lý Xuân Lan bụng, cũng thích những buổi học của lớp phụ nữ, nhưng vì tiền đành bỏ qua những vấn đề .
Lúc phụ nữ đến mặt Hà Tử, : “Phóng viên Hà, cô Lý , lúc đó là cô hứa với nhất định sẽ học phí gấp ba . Để khoản tiền , theo cô động viên lãng phí bao nhiêu thời gian! Chuyện cô chịu trách nhiệm với !”
Người phụ nữ vốn định theo Hà Tử đòi khoản tiền phí gấp ba , khi kiếm khoản tiền cô định dùng để đóng học phí cho lớp học phụ nữ trong ba tháng tiếp theo.
Lúc đó cô sẽ Hà Tử lừa, đó hối hận, vẻ đáng thương, như sẽ học miễn phí trong ba tháng, thật tuyệt với!
Kết quả là…
“Phóng viên Hà, cô !”
Hà Tử phụ nữ hỏi thẳng mặt, khó chịu sờ mặt: “Cô chuyện thể nhỏ giọng một chút , nước bọt b.ắ.n mặt !
Thương nhân vô lương tâm chịu bồi thường, các cô nên đoàn kết chỉnh đốn bọn họ, tìm đòi tiền là chuyện gì?”
Thái độ của Hà Tử khiến phụ nữ càng tức giận hơn.
TBC
Cô lao tới, túm lấy áo Hà Tử chất vấn: “Câu của cô ý gì? Những ngày theo cô vất vả như , giờ cô mặc kệ ?!”
“Làm xong việc thì cô vỗ m.ô.n.g bỏ dễ dàng, chúng thành kẻ phản bội của lớp học dành cho phụ nữ, những chị em quen đều chúng tham tiền, chỉ trích lưng, tất cả đều do cô gây !”
Phụ nữ càng càng tức giận.
thật, vốn dĩ vứt bỏ lương tâm theo Hà Tử kiếm tiền, cuối cùng tiền kiếm , còn mất mặt, ai gặp mà tức giận chứ?!
Hà Tử phụ nữ túm áo, sợ hãi đến mức mặt tái mét, cô cố gắng giật mạnh tay của đối phương , đồng thời gay gắn hô lên: "Buông , nếu chị dám gì đó với , sẽ gọi cảnh sát!"
Thấy tình hình như , thừa dịp chuyện đang hỗn loạn, Lý Xuân Lan nhanh chóng đá Hà Tử một cái.
Hà Tử lập tức mất thăng bằng, lao về phía phụ nữ đó, phụ nữ tưởng cô phản đòn lập tức từ kéo áo chuyển sang kéo tóc.
"Buông !" Hà Tử giận dữ , lúc cô mới thật sự chống cự .
Lúc hai đang ẩu đả, Lý Xuân Lan bụng đỡ cái máy ghi âm đang lung lay tay Hà Tử để khỏi rơi xuống đất, nhưng cái máy ảnh đeo cổ cô thì cô thể giúp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-162.html.]
Để bảo vệ đồ dùng quý giá, để Hà Tử truy cứu, cô vội vàng kêu gọi: "Đừng đánh nữa, dừng tay! Các cô nên đánh nữa!"
"Thực sự đừng đánh nữa, chuyện gì thì chuyện! Đặc biệt cẩn thận cái máy ảnh cổ cô Hà, giá cả nghìn đó!"
Lúc can ngăn, Lý Xuân Lan cố ý để một trống, sợ hai đang vật lộn sẽ biến thành một ẩu đả tập thể.
Nghe Lý Xuân Lan , phụ nữ lao đến đánh liền cẩn thận tránh xa cái máy ảnh cổ Hà Tử.
Lý Xuân Lan mỉm hài lòng, đúng , vài cái tát cũng chỉ là chuyện nhỏ, nhưng hư hại đồ quý giá thì thể chấp nhận.
Cô chỉ hạ thấp mức độ sai lầm của !
Thật chu đáo quá!
Còn Hà Tử, khi kéo tóc, tiếng Lý Xuân Lan liền vô thức về phía cô, lập tức thấy nụ chớt nhoáng mặt cô.
Hà Tử càng tức giận hơn, căm phẫn : "Lý Xuân Lan, đừng tưởng ..."
Cô kịp hết câu về việc Lý Xuân Lan cố ý đá một cái, thì phụ nữ đó tát một cái.
Lý Xuân Lan vội : "Cô Hà, cái máy ghi âm của cô sắp rơi xuống đất, kịp đỡ lấy cho cô, rơi vỡ!"
Lý Xuân Lan , thấy băng từ trong máy ghi âm vẫn đang ghi âm, cô hét trong mắt: "Đừng đánh nữa, cô Hà, đừng đánh nữa!"
"Chuyện thật là phiền phức! Nếu cứ như , sẽ gọi cảnh sát đến xử lý luôn, ôi chao, thực sự là đau đầu quá!"
Lý Xuân Lan sốt ruột giậm chân.
...
Đồn cảnh sát.
Bao gồm Lý Xuân Lan, Hà Tử và tất cả các học viên tham gia đòi học phí, cả một đám nhồi nhét trong đồn cảnh sát!
Người phụ nữ đánh Hà Tử kéo cảnh sát than Hà Tử lừa gạt cô , cho cô cực kỳ giận dữ, trong lúc kể lể còn thêm thắt và bóp méo sự thật.
Về điều , Lý Xuân Lan càng càng hài lòng, mặc dù gián đoạn giờ học, nhưng tâm trạng cô cũng .
Thấy phụ nữ líu ríu xúi giục bọn họ tống tiền, Hà Tử tức giận đến nỗi còn chút tố chất và văn hóa thường ngày: "Chị đừng vu khống, xúi giục chị tống tiền. Đừng lải nhải lung tung!"
" vu khống, thưa cảnh sát, cứ hỏi những khác, đều ! Cô còn tự xưng là phóng viên, cả ngày cũng chẳng đưa tin tức gì, chỉ vì ưa cô Lý, tìm chúng công cụ để gây khó dễ cho cô giáo Lý!"
Nghe , cảnh sát ghi biên bản cũng dừng , đó ngẩng đầu hỏi: "Cô cô vì mâu thuẫn cá nhân xúi giục các cô gây rối, tại các cô vẫn ?"
Người phụ nữ lập tức câu hỏi đó cho ngẩn ...
Mất một lúc lâu mới lúng túng : "Cũng , chẳng qua là cô hứa học phí ba ."
Rồi đó, cô những tính toán trong lòng , tiếp đó còn nhấn mạnh: " , phóng viên giả mạo còn , nếu chúng giải quyết việc , đó sẽ mời chúng ăn cơm ở nhà hàng!"
" thực sự gì với loại như cô nữa! Đừng bậy bạ!" Hà Tử cảm thấy n.g.ự.c như sắp nổ tung vì giận dữ.
Cô sang với cảnh sát: "Lúc đó , các cô cũng khá vất vả trong việc bảo vệ quyền lợi, nếu thành công, chúng sẽ cùng ăn mừng một phen, coi như mời khách."
Lý Xuân Lan vẫn âm thầm lắng bên cạnh, ngờ chuyện mời ăn.
Sau khi Hà Tử giải thích xong, cô lập tức lên tiếng: "Thật ? tin!"
Hà Tử lạnh lùng cô, như dùng ánh mắt để g.i.ế.c cô.
Lý Xuân Lan liền giả vờ sợ hãi: "Cô Hà, phóng viên luôn tuyên dương tự do ngôn luận ? chỉ là bày tỏ quan điểm của , cô gì ?"
Hà Tử: !!!
Bây giờ Lý Xuân Lan còn là chỉ giậm chân la hét nữa, trí tuệ của cô bùng nổ, trong đầu đang lên kế hoạch một cách rành mạch.
Để đối phó với như Hà Tử, nếu chỉ dùng ầm ĩ và đánh thì chỉ tác dụng điều hòa, bản chất vẫn hiệu quả, thậm chí còn cô tóm bằng chứng sẽ gây rắc rối lớn hơn.
nếu gán hết những tội lên cô , chỉ trích ngành nghề phóng viên của cô thì mới là cách đúng đắn.
"Cô Hà, cứ những gì cô ! Chỉ mong cô đừng phá hủy sự nghiệp của vì ưa ." Lý Xuân Lan một nữa bày vẻ khổ sở, như nhượng bộ.
Hà Tử nghiến răng: "Lý Xuân Lan, cô thực sự đang giả vờ!"
Lý Xuân Lan lộ vẻ độ lượng và chất phác, với nụ chân thành, với cảnh sát: "Đồng chí cảnh sát, tất cả đều là của , vụ việc xảy ngay cửa lớp học của , nhưng ngăn cản kịp, thực sự là gây phiền toái cho các !”
“Dù nữa, đánh với cô Hà là chị Tôn, học viên trong lớp , là do kịp thông báo đầy đủ, để bọn họ hiểu lầm mà xảy sự việc ."
Lý Xuân Lan đại nghĩa lẫm liệt với cảnh sát. giống như chuyện để cảnh sát xử phạt là một chuyện nhỏ.