Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 170
Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:56:20
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh Tử ít khi dối, lúc để tránh một trận đòn độc ác cũng căng thẳng.
Trịnh Đại Quyền suy nghĩ một lát, hỏi con gái: "Con gái, mày xem, mày thật ?"
Cô bé gật đầu, lúc dối cô bé còn hơn cả Anh Tử nhiều: "Dì Lương đúng là , còn mắng ba liên tục."
Bây giờ Trịnh Đại Quyền mới tin, mấy bà Hội phụ nữ đó mỗi đến đều chỉ mặt gã mắng, gã thực sự xúi giục chồng bọn họ bỏ bọn họ !
Tuy nhiên, dù giải quyết xong chuyện vợ về muộn, cơn giận gã chịu cả ngày vẫn nguôi.
với sự đe dọa từ phía Hội phụ nữ đối với công việc của gã, cộng thêm việc bình tĩnh nhớ tới lời đe dọa tạt phân hàng ngày của nhóm lớp phụ nữ, bây giờ gã tay đánh cũng suy nghĩ cho kỹ.
Đã quen với việc vui là đánh vợ, giờ đánh nữa, gã chỉ thể trút giận lên đồ đạc trong nhà một nữa.
Đồng thời cảnh cáo Anh Tử ngày mai gặp phụ trách lớp phụ nữ, quản chặt mấy con điên đó !
Tất nhiên, Anh Tử cũng hứa hẹn đủ điều.
Đêm đó, cô một nữa căng thẳng tránh trận đòn dữ dội, càng thêm hy vọng về tương lai.
...
Hôm .
Trịnh Đại Quyền ủ rũ khỏi nhà về phía nhà máy.
Lần để phòng tránh mấy "con điên" , gã cẩn thận từng li từng tí.
Kết quả ào ào... Chưa đến chỗ hôm qua, gã tạt một nước.
"Xin nhé! Tay trượt." Người phụ nữ đột nhiên chạy tới tạt nước với vẻ mặt thành khẩn.
Không xa còn mấy phụ nữ khác cùng, tay cầm đủ thứ đồ, trong đó cả cái bô quen thuộc ngày hôm qua.
"Đệch ! Còn để sống !" Trịnh Đại Quyền nổi đóa, "Tối qua tao đánh con khốn đó!"
Người phụ nữ tạt nước ngạc nhiên : "Thật ? chúng tối qua nhà ồn ào lắm mà."
"Tao đập đồ nhà tao thì ?!" Trịnh Đại Quyền gầm lên.
Mấy phụ nữ , cuối cùng một lên tiếng: "Cô giáo Lý chúng thể mấy bà đanh đá vô lý, là những phụ nữ nguyên tắc. Cho nên vẫn nên xác minh tình hình tính tiếp."
Người tạt nước phụ họa: "Được, dù cũng còn nhiều cơ hội để chặn gã đàn ông bạo hành mà!"
Chỉ cầm bô là thất vọng: " cẩn thận mang theo thứ từ nãy đến giờ đó!"
Trịnh Đại Quyền: !!!
Mấy con điên , cả đời gã từng thấy ai hành hạ khác như .
Điều còn khiến gã đau khổ hơn cả việc đánh đập bằng gậy mỗi ngày.
Lúc gã nghĩ rằng thứ "tạm dừng", nhóm phụ nữ điên rồ sẽ hỏi vợ gã để sự thật, thì gã để ý dội một xô nước bẩn ướt sũng.
"Đ.M! Bọn mày sẽ điều tra cho rõ ràng ?"
"Cô Lý hôm qua là đãi ngộ của tội đánh !" Người phụ nữ tạt nước bẩn thứ hai chỉ cái bô, "Hôm nay là cách đối xử cơ bản."
Trịnh Đại Quyền siết chặt nắm đấm, nhưng những phụ nữ hề sợ hãi.
"Sao thế, chúng chỉ vô tình tạt nước thôi, định đánh , tù ?"
Trịnh Đại Quyền: !!!
Cô Lý mà họ đến, gã nguyền rủa 18 đời tổ tiên của cô !
Phải là kẻ đê tiện như thế nào mới thể nghĩ cách đối phó với khác kiểu chứ?!
Nghĩ đến công việc, nghĩ đến tiếng tăm khi đồn cảnh sát, gã cắn răng nhịn xuống, để tránh tạt thêm một xô nước bẩn nữa, vội vàng đạp xe bỏ chạy.
Gã thực sự chuyển từ phẫn nộ sang sợ hãi !
Trịnh Đại Quyền như một con cừu non bầy sói đuổi theo, chạy trốn đến nhà máy nước tương một cách chật vật, cuối cùng mới dám thư giãn một chút.
Sau khi xuống xe đạp, gã thở hổn hển, bỗng nhiên cảnh giác nhận một ánh mắt sắc bén đang từ xa.
Gã cảnh giác về hướng đó, thấy chủ nhân của ánh mắt là một phụ nữ mà là bảo vệ của nhà máy nước tương, nên thở phào nhẹ nhõm.
Người bảo vệ Trịnh Đại Quyền từ xuống tới hỏi: "Sáng sớm mặc đồ ướt ?"
Trịnh Đại Quyền vốn ức chế và tức giận, lời bảo vệ liền kìm nổi cơn giận: " mặc đồ ướt ?!"
Dù Trịnh Đại Quyền bạo hành gia đình nhiều năm, nhưng bình thường hình ảnh bên ngoài vẫn khá , bây giờ đột nhiên thất thường, tính cách hung bạo, bảo vệ thấy tự nhiên đoán ngay gã vấn đề về tinh thần thật.
Vì , bảo vệ nhắc nhở: "Đồng chí, nếu bệnh thì nên bệnh viện khám, nếu thực sự thì cũng thể xin phép lãnh đạo nghỉ hai ngày để nghỉ ngơi.”
“ nếu đến nhà máy trong tình trạng , hành vi lường , sẽ hối hận cả đời đấy!"
Trịnh Đại Quyền lập tức đoán lý do bảo vệ như , chính là do nhóm phụ nữ điên rồ hôm qua ảnh hưởng đến hình ảnh của gã.
"Cút ! Gã giận dữ quát lên, mặt mày âm u bỏ .
Cả ngày việc cũng thể xóa bỏ sự ức chế trong lòng Trịnh Đại Quyền do chuyện buổi sáng gây .
Công việc của gã ở nhà máy là ở phân xưởng xử lý chất thải, nên cần quá chú trọng đến việc khử trùng và vệ sinh, nếu thì bộ quần áo chắc chắn về nhà đồ sạch.
Một đám phụ nữ suốt ngày chuyện gì gì chắc chắn sẽ ngăn ở bất kỳ chỗ nào đường gã , nếu gã về nhà quần áo thì chẳng là " thoát khỏi vòng lặp" .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-170.html.]
Mặc một bộ sạch sẽ tạt nước nữa!
Nghĩ đến chuyện đó gã càng thấy ức chế và buồn bực hơn.
Gã cứ bực bội việc suốt cả ngày như .
Đến giờ tan ca, gã cởi bộ đồng phục mặc ngoài .
May mà thời tiết bây giờ khá ấm áp, quần áo ướt từ sáng sớm, mặc bên trong khô một buổi sáng, chỉ là khiến gã khó chịu một thời gian dài.
Lúc gã thu dọn xong chuẩn rời khỏi nhà máy, lúc về đường về nhà cũng khỏi căng thẳng.
Gã dám cá bọn đàn bà thối tha đó thể vẫn đang rình rập ở đó đường về nhà của gã.
Gã sầm mặt cố nén cảm xúc dồn ép đến phát điên, với đồng nghiệp trẻ cùng việc: "Tiểu Lý, hôm nay chúng cùng nhé? nhớ nhà chúng cùng một hướng."
Đồng nghiệp mới Tiểu Lý gọi , tâm trạng của Trịnh Đại Quyền lúc hiểu trong lòng cảm thấy sợ, cảm giác thoải mái.
Cậu khỏi nghĩ trong lòng: Chẳng lẽ lời đồn là thật, Trịnh Đại Quyền thực sự vấn đề về tinh thần? Nếu cả ngày nay kỳ lạ thế! Lúc thì lẩm bẩm một chửi bới, ai chọc giận , cũng vẻ hung dữ như g.i.ế.c cả nhà .
"Anh Trịnh, thực ..."
Tiểu Lý định mở miệng từ chối, nhưng Trịnh Đại Quyền chấp nhận sự từ chối của , nhanh chóng nghiêm túc quyết định: "Đi thôi!"
Tiểu Lý: ...
Rất nhanh, hai cùng đạp xe rời khỏi nhà máy, đường Tiểu Lý căng thẳng, còn Trịnh Đại Quyền càng căng thẳng hơn, cả hai đều với một câu nào.
Cứ như hai một đoạn đường.
Cả hai đều địa chỉ nhà của , Tiểu Lý thấy cuối cùng đến ngã rẽ thể tách riêng với Trịnh Đại Quyền, vội vàng lên tiếng: "Anh Trịnh, đến chỗ em rẽ , ngày mai gặp !"
Trịnh Đại Quyền cảm giác may mắn thoát khỏi nguy hiểm, cũng tâm trạng để ý đến Tiểu Lý, chỉ miễn cưỡng đáp một câu tạm biệt.
ngay lúc đó, từ cửa hàng tạp hóa nhỏ bên cạnh, một phụ nữ cầm xô chạy nhanh như chớp.
Người phụ nữ chính là chị Liêu, để ấn tượng sâu sắc cho Trịnh Đại Quyền hôm qua.
"Đ.M!!!" Trịnh Đại Quyền bùng nổ chửi thề thật to, đó tạt ướt sũng khác gì buổi sáng.
Vốn dĩ đủ xui xẻo , còn vì gã về phía phụ nữ mà một lúc mất tập trung, tay lái xe đạp lệch, khi tạt ướt thì đ.â.m thẳng cột điện bên đường.
Không xa đó, Tiểu Lý đạp xe một đoạn nhưng tò mò kinh ngạc đầu .
Thì Trịnh Đại Quyền ướt sũng cả là vì lý do ?
"Em gái, đó là gã đàn ông bạo hành gia đình mà em ?" Một phụ nữ khác từ cửa hàng tạp hóa , tò mò hỏi.
Tuy nhiên phụ nữ là trong nhóm lớp phụ nữ, mà là chủ cửa hàng tạp hóa .
", chính là đấy, chị ơi. Chị nhớ kỹ cái mặt xí nhé!" Chị Liêu Liêu Phương đáp.
"Nhớ nhớ , mà dám đến cửa hàng chị mua đồ là chị đuổi thẳng cổ luôn!"
Tuy hai phụ nữ mới quen đầy một ngày, nhưng vì bà chủ tiệm tạp hóa đãi hạt dưa, chị Liêu chia sẻ chuyện bát quái , hai chuyện cả buổi chiều trở thành bạn ngay lập tức.
Trịnh Đại Quyền lồm cồm bò dậy từ đất, đối diện với ánh mắt của Liêu Phương, vẻ hung hăng hôm qua hình như những xô nước dập tắt, đó là sự sợ hãi.
"Chị , sáng nay rõ với của các chị , tối qua đánh ai cả!" Trịnh Đại Quyền tuyệt vọng .
TBC
Thậm chí gã còn quỳ xuống xin tha.
May mà bây giờ mùa đông, nếu gã nước lạnh c.h.ế.t cóng .
Hơn nữa mới chỉ là ngày thứ hai, cứ mỗi ngày như thế gã thực sự sẽ phát điên mất.
Liêu Phương : "Chuyện đó , của chúng hỏi rõ , tối qua quả thật đánh ai."
"Vậy các chị còn rình ?!" Trịnh Đại Quyền càng thêm tuyệt vọng.
"Sáng nay mấy chị em của với ?!" Liêu Phương , "Hôm nay là đãi ngộ đánh , còn đãi ngộ cho đánh thì hôm qua trải nghiệm đó."
Trịnh Đại Quyền: !!!!
Trịnh Đại Quyền trông thật thảm hại, mất vẻ hung hăng đây, khuôn mặt là vẻ mệt mỏi, gã đề phòng tiến về phía Liêu Phương, giữ một cách an : "Chị gái , chị thẳng , thế nào các chị mới tha cho ?!"
Liêu Phương : "Nghe hôm qua lưng ?!"
Trịnh Đại Quyền vội vàng xin , thành khẩn hết sức, còn hứa tuyệt đối dám chửi bậy nữa.
Liêu Phương khinh bỉ bộ dạng của gã, nhưng vẫn theo điều kiện mà Lý Xuân Lan đưa : "Sau ở nhà nên gì nên gì nhất nên hiểu rõ, từ nay về chúng đều là nhà của Anh Tử!"
"Vâng !" Trịnh Đại Quyền cưới vợ bao nhiêu năm , đầu tiên cảm nhận cảm giác " nhà vợ" xử lý đến sống dở c.h.ế.t dở là như thế nào.
"Nghe Hội phụ nữ thường xuyên đến cảnh cáo mà tác dụng, đừng giở trò mặt chị em lớp phụ nữ chúng . Anh qua mặt Hội phụ nữ là tài của , dám qua mặt chúng , sẽ là một tháng hầu hạ phân , cho dù quỳ xuống xin chúng cũng vô ích!"
Trịnh Đại Quyền nghĩ đến việc rửa sạch mùi hôi hôm qua mà đau khổ, lúc đó gã còn cọ đến rách cả da, vẫn cảm thấy mùi hôi ngấm .
Nếu những phụ nữ điên chỉ tạt nước tiểu, mà còn tạt cả phân lỏng... Gã chỉ nghĩ thôi buồn nôn đến mức ăn nổi bữa tối.
"Vâng , thực sự dám nữa." Gã lóc trong tuyệt vọng.
...
Liêu Phương hài lòng với bộ dạng hiện tại của Trịnh Đại Quyền, một hồi dọa dẫm mới hài lòng thả gã .
Sau khi Trịnh Đại Quyền rút lui một cách thảm hại, chủ cửa hàng tạp hóa mới thốt lên kinh ngạc: "Lớp phụ nữ của các em thật tuyệt, bắt nạt là đều đến giúp đỡ!"