vẫn cảm thấy là một đứa trẻ, bởi vì dù cũng là lớn lên.
Ngoại tổ phụ xong, chút nhịn .
"Thôi nào, đừng líu lo nữa, sách của con ."
Ta hừ hừ, cầm sách lên, học theo dáng vẻ của ngoại tổ phụ mà lắc lư đầu .
Cứ mãi, từ câu đầu tiên: "Nhân chi sơ, tính bản thiện, tính tương cận, tập tương viễn..."
Đọc đến: "Quân t.ử lập thiên hạ chi chính vị, hành thiên hạ chi chính đạo, đắc chí tắc dữ dân do chi..."
Cứ thế trôi qua mấy năm từng ngừng nghỉ...
Ta nhớ rõ hoa ngọc lan ngoài cửa nở mấy đợt.
Chỉ lớn thành một thiếu nữ .
Ngoại tổ phụ già hơn nhiều, mấy năm còn thoăn thoắt, nay lúc nào cũng chống gậy, còng lưng chậm rãi.
Ta lớn cao hơn, còn ông thì thấp .
Điều duy nhất đổi là.
Tất cả đều bình an vô sự.
Ca ca lăn lộn nơi biên quan mấy năm, thiếu tay cụt chân.
Lúc trở về đen như than, nhưng thể cường tráng hơn nhiều.
Chớp mắt một cái, đến tuổi lấy vợ.
Ngoại tổ phụ vì thế mà lo đến ăn ngon, ngủ yên.
Không việc gì liền lẩm bẩm mặt .
"Nó còn chê bai , chê nó là may , chọn tới chọn lui, cuối cùng ở giá luôn thì thôi."
"Ta già cả , nuôi nấng hai đứa lớn chừng , dễ dàng lắm , cái thằng phụ của con thì hai tay buông xuôi, chẳng quan tâm cái quái gì, ngày nào cũng chỉ đ.á.n.h trận luyện binh."
"Cổ ngữ lắm, con giống phụ , con giống phụ .."
Ta bật , cũng hiểu câu "con giống phụ " là ý gì.
Nghe ông luyên thuyên, luôn thấy đặc biệt thú vị.
Vừa , ông án thư thiu thiu ngủ.
Cũng từ lúc nào, ngoại tổ phụ năng luôn mơ hồ, con cũng mơ mơ màng màng.
Có khi đang giảng bài thì chính ngủ gật.
Chuyện là, hai tay giấu trong tay áo, cứ thế thẳng mà ngủ .
Ngoại tổ phụ thích để râu dài.
Thấy ngủ say, liền nảy ý .
Giống như hồi còn bé, tết mái râu dài của thành b.í.m tóc.
Cảm thấy đủ , tháo chiếc dây buộc tóc màu hồng đầu xuống, buộc cho ngoại tổ phụ một chiếc nơ hình bươm bướm.
Ta vô cùng hài lòng, liền chọc chọc Lý Yến Hòa đang phê duyệt tấu .
“Đẹp ?”
Lý Yến Hòa trông thấy, bất lực , khóe mày khẽ nhếch lên.
“Ừm... cũng tệ.”
Vừa dứt lời, ngoại tổ phụ liền gật mạnh đầu một cái.
Rồi chậm rãi mở mắt, chép miệng hai cái.
Thấy đang tủm tỉm mặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/kim-lung-than/chuong-7.html.]
Người trừng mắt : “Bài sách lược xong ?”
Ta vội vàng đưa cho , liền nghiêm túc xem xét.
Ta lén đầu sang Lý Yến Hòa.
Trong lòng mừng thầm, ngoại tổ phụ hề thấy chiếc b.í.m tóc nhỏ buộc cho .
, thấy ngoại tổ phụ ôm bài sách lược , nhắm mắt ngủ.
Ta thở dài, lầm bầm: “Sao ngủ nữa ...”
Ta còn đang chờ xem xong khen đây .
Ngoại tổ phụ ngủ một giấc lâu.
Mãi đến chạng vạng mới tỉnh .
Vừa tỉnh dậy, ngoài cửa, vẻ mặt chút lo lắng.
“Trời tối , hứa với Mãn Nô Nhi sẽ diều cho con bé.”
“Mau về nhà, mau về nhà, về trễ con bé sẽ mất.”
Nói xong, vội vàng dậy, bước ngoài cửa.
Miệng ngừng lẩm bẩm: “Mau về nhà, mau về nhà.”
Thấy vội, sợ ngã, vội vàng dậy đỡ .
Người ngẩn .
Lại : “Cô nương, ngươi trông thật giống Mãn Nô Nhi nhà .”
Tay cứng đờ tại chỗ, run rẩy : “Ngoại tổ phụ, con chính là Mãn Nô Nhi đây mà.”
Ngoại tổ phụ lắc đầu: “Không , ngươi Mãn Nô Nhi, Mãn Nô Nhi là ngoại tôn của .”
Ngoại tổ phụ nhớ về nhà diều cho Mãn Nô Nhi, nhưng tại nhớ chính là Mãn Nô Nhi đây?
Ngự y ngoại tổ phụ vì tuổi già mà mắc chứng lú lẫn.
Anan
Dần dần, thời gian ngoại tổ phụ tỉnh táo sẽ ngày càng ít .
Ta sợ, sợ, sẽ còn nhớ nữa.
Ta cũng sợ, sẽ rời xa .
Sau khi bệnh tình của ngoại tổ phụ trở nặng, thường xuyên đến T.ử Thần Điện nữa.
Lý Yến Hòa vốn là trầm lặng ít .
Thế nhưng hôm nay bất ngờ với : “Trên triều đại thần thúc giục nạp phi.”
Ta chớp chớp mắt, vẻ mặt tò mò hỏi: “Chàng tính nạp mấy ?”
Chàng gì.
Ta tự lẩm bẩm: “Nạp ba , như sẽ cùng đẩy bài cửu .”
“Mẫu hậu dạo mắt càng ngày càng kém, chơi bài cửu luôn nhầm bài, bài còn chậm rãi.”
“Với thích những cô nương xinh , tính tình quá nóng nảy, nếu nhỡ gây chuyện với nàng, nàng mắng thì .”
Đang thì Lý Yến Hòa chọc .
Ta đầu , chỉ thấy lạnh lùng chằm chằm , như ăn tươi nuốt sống .
Ta sợ hãi rụt cổ : “Chàng trừng mắt gì?”
Lý Yến Hòa vui hừ một tiếng, đưa tay giơ hai ngón tay búng trán .
“ là một cục gỗ.”
Giọng điệu vẻ nghiến răng nghiến lợi.
Lại trừng mắt một cái, vẻ mặt hận sắt thành thép bỏ .