Theo lời Hàn Ẩn thì thái hậu cũng  võ công ,  thật  ngờ tới mà. 
"Ngươi   lợi dụng hoàng thượng trừ khử bà  nhưng   ngài  mù mắt, thương thế nghiêm trọng, xong  một  nữa thích sát ngài  ở núi Ngọc Long,  lúc trong cung  cố tình truy đuổi,  thấy là ngươi  g.i.ế.c ngài  thì đúng hơn."  thủng thẳng cất lời.
Thế là  tiếp tục , cái tên  hẳn  xem  thành sọt rác nhà   nên mới trút hết tâm tư như . 
Hắn bảo rằng vốn chỉ định để vài tên xăm ký hiệu hồng mai đến giả vờ múa mấy cho Lương Hữu Thuần nhận  mà thôi, nào ngờ lúc đó nhóm cấm vệ quân theo lệnh của thái hậu cũng đột nhiên xuất hiện ám toán  , còn chuyện thích sát ở núi Ngọc Long thì   . Còn hôm ở trong cung là  tới để đổi vai cho Lương Minh  ngoài, từ ngày phát hiện   rình rập tẩm cung của  thì thái hậu để cho Lương Minh trực tiếp  gặp La Hoa trao đổi tin tức chứ   thư thông qua đoàn sứ giả nữa. 
Chẳng ngờ hôm đó, Lương Hữu Thuần  đến tẩm cung của bà   ngóng nên chạm  Lương Minh đang trở về, thế là cả hai giao đấu. Chàng  trọng thương chạy đến chỗ . 
Vốn   nhân cơ hội  vạch trần tất cả, vì theo  nghĩ, nếu tiên đế  thì sẽ điều tra Lương Hữu Thuần tại   rình rập tẩm cung thái hậu, lúc đó chân tướng sẽ nhanh chóng   rõ, bà  sẽ sớm  trị tội. 
Tên  đúng là ấu trĩ,  nghĩ điều tra thì sẽ  liền  chắc. Một cái hình xăm chẳng  lên điều gì cả, chiếc quạt  tay thái hậu nếu bảo chỉ là ngẫu nhiên thì ai cũng tin đấy. Đến lúc đó Lương Hữu Thuần  là   tội, cho dù tiên đế yêu thương   nhưng còn bao nhiêu bá quan văn võ trông . Chưa kể đến đám cấm vệ quân đều là  của thái hậu, nếu  ép đến đường cùng bà  sẽ tạo  biến lớn, g.i.ế.c hết tất cả  lên nắm quyền  chừng. 
"  ngươi  bắt ? Ta thì liên quan gì đến ân oán của các  chứ?" 
Hắn  , : "Cô đúng là chẳng liên quan gì. Bây giờ    trả ân trả oán nữa,  chỉ  sống thôi, cô chính là cách duy nhất để  thể loại bỏ cổ trùng trong  ." 
  mà phát hoảng: "Ai  với ngươi  là thuốc giải cổ trùng  hả?" 
Hắn  nhanh  chậm đáp: "Quốc vương Ly quốc  với , chỉ cần đưa cô đến  mặt ông  thì ông  sẽ giúp  loại bỏ cổ trùng trong ." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/kim-ngu-ky-truyen/chuong-135-sot-rac-cua-han-an-1.html.]
Ôi , quốc vương Ly quốc đó là  mãng xà nhập  mà,  bảo ông  uống m.á.u chữa bệnh. Cái tên mãng xà c.h.ế.t tiệt   là chán m.á.u   thèm m.á.u cá chứ hả, cơ mà cá  sông nhiều như ,  nó   đó mà lưới lên,    là  chứ. 
"Vậy  ngươi  phản bội thái hậu và phục tùng quốc vương Ly quốc?" 
"Bà  nghi ngờ  cố tình để lộ danh tính của bà  nên  bắt  rời khỏi Lương quốc,  đến Ly quốc để tìm vu sư giúp . Cũng thật may mắn, vì  bán nhân sâm mà quen  với La Hoa tướng quân, ông   khi chịu c.h.ế.t để gánh tội  tiến cử  cho quốc vương, mãi đến   lúc quốc vương bảo  bắt cô thì  mới  quốc vương cũng là vu sư." 
Cái tên đần độn , vu sư gì chứ, đó chính là mãng xà, nếu là quốc vương Ly quốc thì ông   chẳng sai   bắt   gì. Mãng xà xảo quyệt, nó  tên  nóng lòng  giải cổ trùng nên lợi dụng đây mà.
 thở dài: "Thì chính ngươi  cố tình để lộ danh tính của bà  mà,   oan uổng gì, ngươi còn giả danh Lương Minh để buôn hàng quốc cấm." 
Hắn  nhạt: "Chuyện nhân sâm chẳng  gì to tát. Bà  là vì nghi ngờ  cố tình để đám sát thủ xăm ký hiệu hồng mai  cướp bóc lương thực cứu trợ, thích sát hoàng thượng  đường hồi kinh và g.i.ế.c hại phu thê Trần tri huyện." 
Chuyện phu thê Trần tri huyện thì   là do Lương Hữu Thuần , nhưng còn chuyện cướp lương thực và thích sát đoàn tuần du thì   rõ,   chẳng thể nào    những chuyện như   , chắc là   nào khác. 
" còn La Hoa tướng quân chịu gánh tội là thế nào ?" 
Hắn đưa ngọn cỏ lên miệng nhai một hồi  tiếp tục kể.
Chuyện là thái hậu vốn   để Lương quốc rơi  tay Ly quốc mà  Lương Tịch sẽ lên nối ngôi.  Lương Hữu Thuần lúc đó  hiện  chân  nên chiếm  cảm tình và sự thuần phục của các bá quan. Vì , thái hậu đành  thư yêu cầu Ly quốc dấy binh xâm chiếm còn bà  sẽ phối hợp từ bên trong, chuyện mà  đây bà  luôn trì hoãn mặc cho quốc vương Ly quốc liên tục đốc thúc.
Thế nhưng  đó Lương Hữu Thuần  xung phong dẫn binh như  khi mà  là Lương Tịch, bà  lo lắng đao kiếm vô tình  tổn thương con trai  nên  yêu cầu quốc vương Ly quốc tạm thời xin hàng và ông  đành   theo, vì   nội ứng sẽ  khó khăn.