"Cẩn Ngôn, hận em đến thế ?" Hốc mắt Bạch Ấu Vi đỏ lên, giọng nức nở, "Em em với , với em như , em lợi dụng tấm chân tình của ."
"Anh hận em, cũng là điều đáng."
"Chỉ là, em sống bao lâu nữa, sắp c.h.ế.t . Anh thể xem như nể tình em là một sắp c.h.ế.t, mà tha thứ cho em ."
"Em chỉ khi c.h.ế.t, nhận sự tha thứ của . Như , em thế giới cũng còn gì hối tiếc, thể an tâm ."
Phó Cẩn Ngôn lạnh lùng cô .
Cho dù tin cô sắp c.h.ế.t, mặt cũng hề chút d.a.o động nào, ánh mắt lạnh băng : "Bạch Ấu Vi, sẽ tha thứ cho cô, cả đời cũng sẽ tha thứ cho cô."
Nếu đó Khương Nguyễn Nịnh cứu .
Hắn bây giờ chừng c.h.ế.t .
Bị cái quỷ trong bụng Bạch Ấu Vi hút hết tinh huyết mà c.h.ế.t.
Bạch Ấu Vi kinh ngạc .
Nhìn đàn ông từng trăm ngàn theo, nhu tình như nước với , giờ phút , trong mắt còn nửa phần tình cảm xưa cũ, ánh mắt lạnh lẽo đến mức khiến cô cảm thấy đáng sợ.
Khoảnh khắc .
Bạch Ấu Vi thể cảm nhận rõ ràng, Phó Cẩn Ngôn thực sự còn bất kỳ tình cảm nào với cô .
Chẳng những tình cảm.
Đôi mắt lạnh nhạt còn lộ một tia chán ghét.
"Còn cả Phó Cẩn Lễ nữa, đôi cẩu nam nữ các , cả đời đều xứng nhận sự tha thứ của !"
Phó Cẩn Ngôn xong câu đó liền xoay bỏ .
"Phó Cẩn Ngôn, hối hận !" Bạch Ấu Vi như sụp đổ cảm xúc, hét lớn phía lưng , "Anh hối hận vì lúc ở bên em, hối hận vì em mà tổn thương Khương Nguyễn Nịnh, hối hận vì chia tay với Khương Nguyễn Nịnh!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-394-toi-se-doi-co-ay.html.]
Bước chân Phó Cẩn Ngôn khựng , gì.
Bạch Ấu Vi trào phúng: "Anh thấy cô ở bên Hoắc Trầm chứ? Chính là Hoắc Trầm, nắm quyền nhà họ Hoắc. Ha ha ha, bản lĩnh của Khương Nguyễn Nịnh cũng lớn thật đấy, chia tay với , lập tức tìm một đàn ông hơn gấp trăm ."
"Phó Cẩn Ngôn, bây giờ hối hận cũng vô dụng thôi, cô ở bên Hoắc Trầm , còn để mắt đến ?"
"Cô câm miệng!" Phó Cẩn Ngôn đầu , hung tợn trừng mắt cô , "Chuyện giữa và cô , cần cô chõ mõm ! Nịnh Nịnh yêu , cô yêu bao nhiêu năm như , cô chắc chắn vẫn còn tình cảm với ."
"Cô ở bên Hoắc Trầm thì , sẽ để tâm, bọn họ sẽ sớm chia tay thôi. Đợi bọn họ chia tay, cô nhất định sẽ bên cạnh ."
" sẽ đợi cô ."
" nhất định sẽ đợi cô bên cạnh ."
Những lời , là với Bạch Ấu Vi, là cho chính .
Khi câu Khương Nguyễn Nịnh nhất định sẽ bên cạnh , ánh mắt vô cùng chắc chắn.
Không sai.
Nịnh Nịnh yêu nhiều năm như , thể hết yêu là hết yêu chứ.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Cô là một trọng tình cảm.
Cô ở bên Hoắc Trầm, chỉ là để trả thù mà thôi.
Trong lòng cô , chắc chắn vẫn còn .
Chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, sẽ ngày đợi cô về.
Đến lúc đó, nguyện ý cho cô một hôn lễ long trọng, để cô vợ của Phó Cẩn Ngôn .
Bạch Ấu Vi , đáy mắt tràn đầy sự mỉa mai, còn định thêm gì đó.
Bỗng nhiên, gương mặt trắng bệch của cô nhăn rúm , miệng "ộc" một tiếng, phun một ngụm m.á.u lớn. Giây tiếp theo, hình mỏng manh như tờ giấy loạng choạng vài cái ngã xuống đất.