Nàng  giống như một vị tướng  thắng trận, vẻ mặt hả hê. Nàng   vẻ từ bi, bế đứa trẻ đến bên , tựa như một vị đích mẫu nhân hậu, ôn tồn an ủi: "Thái y  hài tử trong bụng chậm trễ quá lâu, e rằng ngày  sẽ là một đứa trẻ ngây dại. Song ngươi cũng đừng quá đau buồn, ít  nửa đời về  ngươi   chỗ dựa ..."
 
Ta cố gượng mở mắt, lòng ngập tràn oán hận: "Là ngươi giở trò?"
 
Nàng   chẳng mảy may bận tâm: "Phải thì  ? Ta chẳng qua lo lắng mẫu tử ngươi cùng gặp nạn, mới dặn dò thái y thêm chút thuốc thúc đẻ. Dù  loan truyền  ngoài, thiên hạ cũng chỉ khen  quyết đoán. Trái , ngươi chần chừ  chịu  theo lời thái y, mới khiến hài tử sinh   ngây dại."
 
Tuyệt vọng như sóng cuộn, nhấn chìm lấy . Thế nhưng Thẩm Uyển Nhu nào  ý định buông tha . Nàng  bất chợt ghé sát tai , giọng  nhỏ nhẹ mà như rắn độc luồn  tim: "Kỳ thực,   nhận  ngươi từ lâu ."
 
Ta kinh hãi ngẩng đầu, chạm  ánh mắt xảo quyệt của nàng : "Năm xưa, tên  trưởng ngu xuẩn của , vô dụng đến mức  một tên hát   thương, khiến   phụ  xem như con cờ. Ngươi  , khi mới gả cho bệ hạ,    chịu bao nhiêu cay đắng tủi nhục ? Ngay từ  đầu gặp ngươi,   thấy ngươi  nét hao hao tên hát đó. Ngươi thật sự cho rằng,  sẽ  điều tra, tùy tiện giữ một kẻ lai lịch bất minh bên cạnh ?  ngươi quả thật    thất vọng. Nhìn ngươi vì chút ân huệ nhỏ nhoi mà  ban phát, liều  xông pha lửa đạn, trong lòng  thật sự hả hê  ít..."
 
Khi rời , Thẩm Uyển Nhu ôn nhu vuốt ve bụng, khẽ : "Một đứa trẻ ngây dại,    thể đe dọa đến địa vị của hài tử trong bụng ..."
 
Ta thất thần, ôm đứa con yếu ớt trong lòng, gào  trong vô vọng. Cuối cùng,  cũng tỉnh táo  đôi chút. Mọi sự liều lĩnh, phấn đấu của , trong mắt Thẩm Uyển Nhu chỉ như con kiến hôi, giãy giụa vô nghĩa.
 
Kẻ xuất  hèn mọn, cho dù  chí lớn dời non lấp bể, khi so với bậc quyền quý, vẫn luôn  một ngọn núi cao  thể vượt qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ky-nu-phu/18.html.]
 
Một  khó lòng  nên đại sự. Ta  báo thù cho chính , cho con , cần  tìm một chỗ dựa vững chắc.
 
Ta nghĩ đến một ——
 
Đương triều thừa tướng, Dương Thành.
 
Năm đó, khi  trốn khỏi Lầu Yên Chi, chính là nhờ   giúp đỡ, xin  văn thư. Năm năm ,  chỉ là một biên soạn quan nhỏ bé nơi Hàn Lâm Viện. Không ai  rằng,  tài hoa hơn , chỉ là chán ghét sự bê tha của tiên đế, nên mới ẩn  nơi đó.
 
Khi Tô Suy khởi binh,  quyết tâm phò tá lão quốc công, tạo thanh thế cho Tô Xyt. Dương Thành tuy   vị tướng cầm quân nơi sa trường, nhưng   tài thao lược, bày binh bố trận  chiến trường chính trị.
 
Hắn  chỉ thuyết phục thương hội Nam Bắc quy thuận, mà còn như cây Định Hải Thần Châm, phối hợp cùng Tô Xuy, thanh trừng bè phái đối địch trong triều.
 
Trên con đường công danh, ai ai cũng nghĩ  cầu mong sự trọng dụng của minh quân, lưu danh sử sách. Thế nhưng khi Tô Xuy hỏi    ban thưởng gì,  chỉ xin một đạo thánh chỉ xá miễn cho gia quyến tội thần, đường đường chính chính cưới kỹ nữ  thê thử, cùng nàng sinh hạ một nữ nhi.