Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 
Tô Xuy nâng cằm ,  khẩy: "Hoàng hậu  với trẫm rằng, Tề phi nhút nhát, sợ rằng sẽ  hư hoàng tử, nên  nhận nuôi Tô Dụ, sẽ yêu thương nó như con ruột. Trẫm    hiểu  lòng  của Hoàng hậu chứ?  trẫm tin tưởng nàng  dám  càn, càng tin tưởng nàng cẩn thận tỉ mỉ. Giao Tô Dụ cho nàng nuôi nấng, đừng để trẫm thất vọng."
 
Ta cung kính khom : "Thiếp  tuân mệnh."
 
 Tô Xuy  ngờ rằng,  dám cả gan lừa . Ta  dã tâm, cũng  sát tâm.
 
Để nâng đỡ Tô Dụ, Tô Xuy nhân cơ hội  thăng vị trí cho  trong cung, ban cho  phong hiệu là Tĩnh.
 
 Hoàng hậu -  chứng kiến tất cả  chuyện -   thể giữ  bình tĩnh.
 
Ngay khi Tô Xuy sắc phong cho , Thẩm Uyển Nhu liền công khai gây khó dễ.
 
 khi đối mặt với Tô Xuy, nàng   giả vờ: "Thiếp  vốn  nên nghi ngờ Tĩnh phi  , nhưng   kiến thức hạn hẹp, nuôi dạy đại hoàng tử  đủ vất vả , nếu  chút thiên vị, e rằng sẽ  tổn thương tình nghĩa  , khiến tam hoàng tử  chịu thiệt."
 
Phải công nhận rằng, nước cờ  của nàng  thật cao tay. Nàng   chỉ dùng xuất  của  để châm chọc tam hoàng tử, mà còn khiến Tô Xuy nghi ngờ  sẽ lợi dụng tam hoàng tử để mưu cầu lợi ích cho con ruột của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ky-nu-phu/23.html.]
 
 Thẩm Uyển Nhu  ngờ rằng,  còn tàn nhẫn hơn nàng . Đối mặt với sự nghi ngờ của  ,   bất ngờ xin Tô Xuy phong Tô Chỉ  quận vương, đưa đến đất phong, cả đời    về.
 
Ta   thành tiếng: "Đại hoàng tử tâm trí   bình thường, nếu ở  trong cung,   sẽ   đời nhắm . Thiếp    thấy Hoàng thượng vì dạy dỗ Tô Chỉ mà mệt mỏi, càng   tam hoàng tử vì    trưởng  như  mà   đời chê . Thiếp  chỉ xin Hoàng thượng tìm cho Tô Chỉ một nơi bình yên, để nó sống một cuộc đời an ."
 
Nói đến đây, mỗi giọt nước mắt của  đều chứa đựng nỗi niềm, khiến    khỏi tin phục.
 
Tô Xuy sững ,   dậy đỡ : “Phụ mẫu thương con cái, thì  lo nghĩ cho con cái thật chu . Ái phi vất vả , trẫm hiểu cho."
 
Tin tức  truyền  ngoài, cả triều đình lẫn hậu cung đều ca ngợi  hiểu chuyện,  điều. Những lời dị nghị về    dần dần biến mất.
 
Chỉ  Thẩm Uyển Nhu, tự hại , tức giận mỉa mai : "Bản cung thật sự là mở mang tầm mắt,  đầu tiên thấy  mẫu  nào tàn nhẫn như ngươi, vì tiền đồ mà  tiếc bỏ rơi con ."
 
Ta lau nước mắt, khiêu khích: "Chẳng  nương nương cũng từng bước toan tính, tâm cơ thủ đoạn ? Vậy thì   tư cách gì mà chỉ trích  ?"
 
Thẩm Uyển Nhu run lên vì tức giận, nghiến răng nghiến lợi: "Ngôi vị Thái tử, bản cung nhất định   ! Vận may của ngươi sẽ  kéo dài mãi , hãy tự lo liệu cho  !"