Dương Thành đích  đến tiễn Ninh vương một đoạn đường cuối. Cùng lúc đó,  cũng bước  lãnh cung.
 
Ta  đến xem hoàng hậu mà  hận suốt mười mấy năm qua, giờ  nông nỗi nào.
 
Thẩm Uyển Nhu hô mưa gọi gió chốn hậu cung bao năm, nay thất thế, sa cơ lỡ vận,  còn chút khí chất cao sang ngày nào.
 
Sự dày vò , còn đau đớn hơn cả cái chết. Vừa  thấy , nàng  như phát điên lao đến: "Là ngươi! Là tiện nhân ngươi cấu kết với Tô Xuy hãm hại ! Ngươi sẽ   kết cục   !"
 
Ta vuốt ve bộ móng tay giả, phẩy tay  hiệu cho hạ nhân mang"Dù mục đích của ngươi là gì, thì ngươi cũng từng cứu  một mạng.  ngươi  hại con , đẩy   chỗ chết, đó là sự thật  thể chối cãi. Hoàng thượng  nể mặt ngươi lắm , ngươi hãy tự giải quyết cho xong chuyện  ."
 
Thẩm Uyển Nhu bỗng nhiên gào  như phát điên: "Ta  nên  kết cục như thế ! Từng bước mưu tính, phu thê đồng lòng, tất cả chỉ là trò ! Tô Xuy  từng thật lòng yêu ,  tranh giành quyền lực,  gì sai?"
 
Tiểu thái giám bên cạnh luống cuống, chỉ   . Thẩm Uyển Nhu nhào tới, túm chặt lấy , van xin: "Nể tình  từng cứu ngươi, xin hãy để  gặp bệ hạ một !"
 
Ta   đầu , chỉ lặng lẽ  lệnh cho  đánh rơi chìa khóa cửa cung.
 
Ta  rõ nàng    gì. Một nữ nhân tuyệt vọng, cho dù  chết, cũng sẽ kéo theo kẻ thù  đội trời chung.
 
Ban đêm, thị vệ hốt hoảng chạy đến báo, phế hậu  trốn khỏi lãnh cung, nấp  bình phong, thừa lúc Tô Xuy  đề phòng, đ.â.m trọng thương .
 
Nàng  dùng chính con d.a.o găm tẩm độc  g.i.ế.c c.h.ế.t bản , để đ.â.m Tô Xuy. Độc ngấm  lục phủ ngũ tạng, cộng thêm vết thương cũ  chiến trường năm xưa tái phát, khiến vị hoàng đế đang ở tuổi thịnh niên bỗng chốc suy sụp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ky-nu-phu/27.html.]
 
Thẩm Uyển Nhu  Tô Xuy một kiếm lấy mạng, c.h.ế.t ngay  ngôi vị hoàng hậu mà nàng  hằng mơ ước. Tô Xuy  trọng thương, hôn mê bất tỉnh, triều chính đều do Tô Dụ  quyền xử lý.
 
Hắn hôn mê trong thời gian dài, thỉnh thoảng tỉnh  cũng chỉ là ho  máu, vô cùng đau đớn. Thái y bó tay, quần thần khuyên Tô Xuy nên sớm lập Thái tử.
 
Dù , chén rượu độc năm đó, là  đặc biệt nhờ nữ quân Khương quốc là Khương Dung điều chế,  đời    thuốc giải.
 
Cảnh tượng Tô Xuy đẩy   chỗ chết,  khi hồi cung  để mặc cho Thẩm Uyển Nhu ức h.i.ế.p , vẫn còn in đậm trong tâm trí.
 
Chỉ cần  chết,  mới  thể đoàn tụ với con .
 
Lúc sắp lâm chung, Tô Xuy vuốt ve tóc mai , cảm khái: "Không ngờ, cuối cùng  ở bên cạnh trẫm  là nàng. Từ một kỹ nữ thấp hèn, trở thành hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, nàng nên cảm ơn trẫm."
 
Ta đưa tay bịt chặt miệng mũi Tô Xuy, khẽ  mà  rằng: “Thiếp  tất nhiên là  tạ ơn Bệ hạ,  nên, xin  hãy mau chóng quy tiên.”
 
Nam nhân cùng  quấn quýt nửa đời, giờ phút  đây  tuyệt mệnh. Thế nhưng   cảm thấy lòng nhẹ nhõm, thư thái lạ thường.
 
Hai mươi năm ròng rã chờ đợi, cuối cùng  cũng  thể ngẩng cao đầu. Tô Dụ  chư vị triều thần phò tá lên ngôi Hoàng đế, tôn   Hoàng thái hậu.
 
Hắn giữ đúng lời hứa năm xưa, đón Tô Chỉ trở về kinh thành.
 
Ta ôm chặt lấy hài tử trong lòng, khóe môi  ngừng nở nụ : “Ngày tháng an nhàn của mẫu tử , sắp đến .”