Ký Sinh Hoa - Chương 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:59:04
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

theo .

Em gái đưa một từ đường.

Trong từ đường tập trung nhiều trưởng bối uy tín trong làng, trưởng thôn cũng ở đó.

Bố cũng mặt.

Trong từ đường ánh sáng lờ mờ nhưng phát ánh sáng đỏ bất tường.

Bà nội cởi quần áo của em gái.

Sau đó, bà đặt mấy hạt giống màu đen giữa hai chân em gái.

trốn trong bóng tối, kinh hoàng bịt miệng.

Những hạt giống đó tự nhúc nhích.

Em gái ngủ say hề .

Mọi quỳ xuống xung quanh em gái.

Tiếp theo, chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng nhất.

Một chú bưng một cái hộp đen đến.

Hộp mở , bên trong một cô gái.

Cô gái chỉ còn , còn tay chân nhưng vẫn còn sống.

phát tiếng rên rỉ yếu ớt.

Điều đáng sợ nhất là tiếng "phụt" một cái.

Một đóa hoa tươi cố gắng chui từ nhãn cầu của cô gái, lẫn với chất nhầy và máu.

Cô gái co giật vì đau đớn kịch liệt.

Bà nội tiến lên, nhổ hoa cả rễ.

Cô gái phát tiếng thét thấu tim gan đó ngất .

Toàn ướt đẫm mồ hôi, dùng hết sức bịt chặt miệng, dám phát một tiếng động nào.

3.

Dưới ánh sáng lờ mờ, nhận thấy da thịt cô gái đầy những đóa hoa kỳ lạ màu sắc.

Bà nội đưa những bông hoa cho một ông lão trong làng.

nhận ông lão , từng ông bệnh nan y, sắp c.h.ế.t.

Ông lão run rẩy nhận lấy hoa, nhanh chóng nhét miệng nhai.

Âm thanh đó khiến rùng .

Rõ ràng là hoa nhưng như đang nhai một miếng thịt nhầy nhụa.

Ngay đó, điều thể tin xảy .

Ông từ một ông lão tóc bạc phơ lập tức biến thành một đàn ông trung niên tóc đen rậm rạp.

kinh hoàng tột độ, kìm thốt một tiếng hét ngắn.

Ngay lập tức, ánh mắt của tất cả chuyển về phía .

đôi mắt khóa chặt lấy .

định bỏ chạy nhưng nỗi sợ hãi khiến chân mềm nhũn, ngã khụy xuống đất.

Bố xách theo rìu, mặt mày dữ tợn, từng bước tiến đến gần.

Sợ hãi khiến mắt tối sầm, mất ý thức.

Khi tỉnh nữa, đang chiếc chiếu cỏ trong nhà.

Em trai dùng s.ú.n.g nước phun , khúc khích gọi: “Cho mày mù!”

đẩy mạnh em trai .

Em trai ngã xuống đất, ré lên.

Mẹ cầm chổi xông , rằng quật tới tấp .

“Mày em trai ? Làm chị, mày nhường nhịn nó ?”

đau đớn chịu nổi.

chằm chằm mặt , cố gắng tìm kiếm điều gì đó khác thường.

Tuy nhiên vẫn nghiêm khắc  như ngày.

“Mẹ, hôm qua con…” cẩn thận hỏi.

“Mày còn dám nhắc đến, nửa đêm lên cơn điên gì, la hét om sòm!” Mẹ khó chịu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ky-sinh-hoa/chuong-2.html.]

thì cảm thấy yên tâm hơn một chút.

Chẳng lẽ tối qua chỉ là một cơn ác mộng?

thở phào nhẹ nhõm, tự nhủ lẽ đó chỉ là một giấc mơ.

Chuyện quái dị như , thể là thật ?

Lúc , em gái tỉnh dậy.

Em xoa bụng, nhăn nhó: “Mẹ, con đau bụng quá!”

Mẹ lo lắng đến, xoa bụng cho em gái.

“Chắc là trời trở lạnh, tối đạp chăn nên cảm .”

khuôn mặt trắng trẻo của em gái nhưng trong đầu hiện lên cảnh tượng tối qua.

Đột nhiên, thấy bụng em gái động đậy.

Hình như thứ gì đó đang nhúc nhích bên trong.

dụi mắt, , bụng em gái trở bình thường.

cảm thấy một cơn rùng lạnh lẽo, quyết định tìm bà Chu.

đẩy cửa nhà bà Chu, sân viện vắng lặng.

nhớ bà Chu sẽ rời khỏi làng.

khẽ gọi tên bà Chu.

Đột nhiên, thấy một tiếng động nhỏ.

chạy đến cửa phòng bà Chu, đẩy cửa .

Bà Chu giường, quần áo vương vãi xung quanh.

đang định gọi thì cảnh tượng mắt cho sững sờ.

Ngón tay của bà Chu còn nữa.

Chỗ ngón tay dường như cắt gọn gàng, sót một ngón nào.

Mặt mày bà Chu trắng bệch, sức lắc đầu với .

run rẩy tiến gần.

Bà Chu nắm c.h.ặ.t t.a.y .

mở miệng.

phát hiện, lưỡi của bà cũng còn.

kinh hãi thốt lên, suýt ngã quỵ.

Đột nhiên, ánh mắt bà Chu kinh hoàng về phía .

4.

đột ngột đầu , chỉ thấy bố đang đó, mặt mày âm u đáng sợ, tay cầm một cái xẻng sắt.

“Mày , trốn ở đây gì!”

“Bố, bà Chu bà …” vội vàng chỉ về phía bà Chu.

“Mau, chúng đưa bà đến bệnh viện!”

Lời còn dứt, một cơn choáng váng ập đến, hình bóng bố trở nên mơ hồ.

Trong lúc mơ màng, thấy ông cầm xẻng sắt về phía bà Chu.

mở miệng ngăn cản nhưng chỉ cảm thấy trời đất cuồng.

Khi tỉnh nữa, trong sân nhà .

Mẹ ôm quần áo đến, ném chúng xuống chân .

“Giặt nhanh lên, giặt xong thì đừng hòng ăn cơm.”

ngơ ngác , hiểu đột nhiên trở về đây từ nhà bà Chu.

“Nhìn tao gì, giặt quần áo , đừng mà lười biếng ngủ!” Mẹ bực bội .

“Mẹ, bà Chu…”

“Bà lão hàng xóm   nhà đón , đúng là phúc, con trai con dâu mua nhà lớn thành phố.” Mẹ ngưỡng mộ .

“Vẫn là con trai ích, con gái là đồ bỏ !”

Nhân lúc chú ý, vội vàng chạy khỏi cửa.

“Con ranh, mày !”

Phía là tiếng quát tháo.

bất chấp tất cả, chạy thẳng đến nhà bà Chu.

Loading...