Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-11-29 10:00:32
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tâm trạng Lê Dạng dần bình . Khi đến gần chủ điện của Cung Lịch Sử, cô còn căng thẳng như lúc đầu nữa.

Băng qua chủ điện là giai đoạn nguy hiểm nhất vì cách với Thời Chi Thần Vương quá gần. Cũng may là hữu kinh vô hiểm, Lê Dạng dựa theo tọa độ Thành Thụy cung cấp, an đến hậu điện ở góc Tây Bắc.

Bố cục bên cũng khác biệt lắm so với khu vực của Lê Dạng, cũng nhiều phòng tu hành bỏ trống. Lê Dạng dám tùy tiện bước các phòng khác để tránh đụng mặt những nên gặp.

Tọa độ Thành Thụy đưa cho cô là phòng tu hành thứ 6 tính từ bên trái.

Lê Dạng khẽ thở một , lẻn bên trong.

từng trực diện đối mặt với vô con rối thời của Thời Vận, cho nên khi bước phòng , cô chuẩn tâm lý kỹ. Tuy nhiên, khi thấy cảnh tượng mắt, trái tim cô vẫn đập thình thịch vì chấn động.

Ác Chi Hoa tặc lưỡi: "Xem Thời Vận... vẫn thê t.h.ả.m nhất."

Liên Tâm khẽ gọi: "Đạo hữu..."

[Tuổi thọ cộng thêm 1300 năm.]

[Tuổi thọ cộng thêm 1300 năm.]

Lê Dạng khẽ thở hắt , với Liên Tâm: " ."

Cô nhắm mắt , mở kỹ cảnh tượng điên rồ mắt một nữa.

vị tiền bối , chỉ thể nhận bà từng là một phụ nữ xinh và ưu nhã.

lúc , trong phòng tu hành chứa đầy vô con rối thời của bà, khác với Thời Vận, những con rối của vị tiền bối lấy một cái nào lành lặn.

Nhiều con rối như , cái cụt tay, cái cụt chân, thậm chí cái còn mất cả phần đầu.

Sở dĩ hiện sự tàn khuyết như là bởi vì nguyên hồn của bà chia cắt đến tan tác.

Nhóm Tinh Dao cũng chia cắt tinh hồn, nhưng sự tương ứng giữa tinh hồn và thể xác chuẩn xác như nguyên hồn. Hình thái nguyên hồn của nhiều Tông sư cảnh khi tu hành đại thành chính là phiên bản thu nhỏ của cơ thể họ. Cho nên khi nguyên hồn cắt xẻ, thương tổn sẽ trực tiếp hiện xác.

Ác Chi Hoa : "Vị tiền bối của cô, ít nhất cũng là Bát phẩm đỉnh phong."

Lê Dạng: "!"

Tim cô thắt , chợt nhớ đến Thầy của .

Nếu năm đó Tư Quỳ Phong Liệt chủ thành tìm Liên Tâm, thì liệu bây giờ bà giống như vị tiền bối , rút con rối thời cắt xẻ đến mức còn hình !

Lê Dạng chỉ cảm thấy hận ý cuồn cuộn dâng trào, sát tâm đè xuống một nữa bùng lên.

Liên Tâm run giọng : "Đạo hữu, cô... cô giúp bà thu hồi một con rối , việc sẽ giúp bà hồi phục phần nào."

Lời của Lê Dạng tỉnh táo . Sát ý một nữa cô nén sâu xuống đáy lòng. Trước mắt vẫn thời cơ động thủ. Cô nhẫn nhịn, nén hận ý cuồn cuộn thành lưỡi d.a.o sắc bén nhất, đ.â.m thẳng kẻ đầu sỏ gây tội tàn độc !

"Cảm ơn Liên Liên." Lê Dạng càng thêm cảm kích vì gặp Liên Tâm. Có trong biển tinh thần của , giống như giữa sa mạc vô tận một ốc đảo xanh, cho cô một chốn nương náu ngắn ngủi.

Lê Dạng bảo Ác Chi Hoa: "Giúp tìm một cái trạng thái tương đối chút."

Nơi quá nhiều con rối thời tàn khuyết, trạng thái của nhiều cái như ngọn đèn gió, chịu nổi bất kỳ sự xao động nào.

Ác Chi Hoa hiếm khi nghiêm túc, kỹ một lúc : "Cái ... chắc là bản thể của bà , nhưng trạng thái tệ quá."

Lê Dạng theo hướng chỉ, chỉ thấy một cái đầu với đôi mắt vô thần.

mái tóc ngắn ngang tai gọn gàng, đôi mắt hẹp dài sắc sảo, sống mũi cao thẳng là đôi môi mỏng. Lê Dạng thể tưởng tượng bà vốn dĩ hiên ngang và rực rỡ đến nhường nào, nhưng hôm nay...

Ác Chi Hoa : "Cái ! Cảm giác nguyên hồn của cái tu luyện cũng tạm, ít nhất... mọc tứ chi."

Thư Sách

Lê Dạng sang nữa.

Trạng thái của con rối thời quả thực hơn nhiều, chỉ riêng thần thái... cũng tái nhợt vô lực như những cái khác. Tuy nhiên bà vẫn một điểm khiếm khuyết, đó là thiếu mất cánh tay trái. so với những con rối khác, thế coi là chỉnh .

Tương ứng với đó, nguyên hồn của bà cũng chỉnh hơn nhiều. Tuy vị tiền bối là Bát phẩm đỉnh phong, nhưng hiện giờ rớt xuống Bát phẩm sơ giai. Thực lực tổng hợp của bà kém xa Thành Thụy.

Lê Dạng sử dụng thần niệm, khẽ gọi: "Tiền bối..."

Sắc mặt con rối thời đột ngột đổi, đôi mắt nheo ngay tức khắc, trong đáy mắt ngập tràn hận ý khắc cốt ghi tâm.

Lê Dạng: "Con là học sinh hệ Tự Nhiên!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-253.html.]

Nói xong câu đó, cô lập tức giải phóng một chút thở của Hi Ngôn Tự Nhiên Tâm Kinh.

Chỉ cần một chút thở, vị tiền bối liền nhận vị trí của Lê Dạng. Lê Dạng thót tim, chỉ lo Thời Chi Thần Vương phát hiện sự bất thường ở đây. nhanh, vị tiền bối liền khôi phục trạng thái ban đầu, trở về vẻ mặt tuyệt vọng trống rỗng.

"Ngươi là ai?" Giọng nghẹn ngào, khàn đặc vang lên trong biển tinh thần của Lê Dạng.

Giọng của Thành Thụy cũng y hệt như . Bởi vì nguyên hồn của họ đều chịu trọng thương, nên âm thanh truyền qua tinh thần mới trở nên mơ hồ rõ.

Lê Dạng giới thiệu sơ lược về bản . Khi cô nhắc đến tên Tư Quỳ... ánh mắt đối phương bỗng sáng bừng lên, nhưng nhanh chóng ảm đạm xuống.

"A Quỳ..." Bà nghẹn ngào , "Ta tên là Tứ Nguyệt, là sư tỷ của thầy của con. Đương nhiên... Thầy con cứ luôn cảm thấy là sư của nó."

Lê Dạng: "!"

Chỉ một câu , Lê Dạng liền ý thức vị sư cô Tứ Nguyệt chắc chắn quan hệ cực kỳ thiết với thầy ngày .

Cô vội vàng : "Lê Dạng mắt sư cô!"

"Sao con đến đây? Cô giáo

con cũng tới ? Các ..." Giọng Tứ Nguyệt tuy khàn đặc nhưng lộ rõ vẻ nôn nóng, rõ ràng là đang lo lắng cho Lê Dạng và Tư Quỳ.

Lê Dạng: "Chuyện ... thì dài..."

Cũng may giao lưu bằng thần niệm thể truyền tải thứ trong nháy mắt. Cô kể cho Tứ Nguyệt việc giả Cốt Đào mẫu thụ, tình cờ tham gia kỳ thi truyền, đó gặp Thành Thụy sư thúc, tìm cách biên giới thời gian, cùng những sự việc xảy đó...

[Giá trị khiếp sợ đến từ Tứ Nguyệt +2000 điểm.]

Lê Dạng: "..."

Trong lòng cô chút ngũ vị tạp trần. Tứ Nguyệt sư cô tuy trạng thái tệ, nhưng lượng giá trị khiếp sợ cung cấp thì quả thực ít.

Lê Dạng ngắt lời: "Sư cô cũng thử cảm ứng con rối thời của chính xem! Con sẽ cung cấp Tự Nhiên chi lực cho !"

Sau khi lĩnh hội Quy tắc Thời gian, Lê Dạng vẫn còn thừa một lượng lớn giá trị khiếp sợ, hiện tại cô thiếu Tự Nhiên chi lực. Chỉ cần Tứ Nguyệt cảm ứng đủ nhiều con rối, chắc chắn sẽ mang cho cô một nguồn thu giá trị khiếp sợ khổng lồ.

Tứ Nguyệt cảm ứng Tự Nhiên chi lực mà Lê Dạng phát tán . Sau khi hấp thu, trạng thái của bà rõ ràng hơn một chút. Bà khựng : "Trò giỏi hơn thầy, thầy con bằng con ."

Lê Dạng: "..." Cô dám tiếp lời .

[Giá trị khiếp sợ đến từ Tứ Nguyệt +2000 điểm.]

[Giá trị khiếp sợ đến từ Tứ Nguyệt +2000 điểm.]

Không hổ danh là Bát phẩm đỉnh phong hệ Tự Nhiên, bậc tiền bối từng tranh giành ngôi vị sư tỷ sư với quý bà Hoa Hướng Dương. Bà mới hấp thu Tự Nhiên chi lực mà cảm ứng nhiều con rối thời đến thế.

Lê Dạng: "Sư cô, cứ cảm ứng , lát nữa con sẽ giúp thu hồi con rối..."

Tứ Nguyệt: "Ta Quy tắc Tương lai, thể tự thu hồi."

Lê Dạng: "!!!"

Cô vội : "Vậy ạ, con xem các vị tiền bối khác, lát nữa tiếp thêm Tự Nhiên chi lực cho ."

Tứ Nguyệt: "Ừ, ."

Lê Dạng tính toán giá trị khiếp sợ, dự tính khi xem xét tình hình vị tiền bối tiếp theo sẽ tích trữ một mẻ lớn. Cũng may, ngày càng nhiều tiền bối thể cung cấp giá trị khiếp sợ cho cô!

Lê Dạng về phía Tây Nam. Lần cần băng qua chủ điện nên tinh thần cô thả lỏng hơn một chút, nhanh chóng xuyên qua và đến đích.

Quả nhiên kiến trúc y hệt , nơi cũng đầy rẫy những phòng tu hành trống. Manh mối Thành Thụy đưa là phòng thứ 10 tính từ bên trái.

xem qua hai phòng tu hành, Lê Dạng vẫn tự trấn an tâm lý một nữa mới dám bước .

Ác Chi Hoa: "Cái tạm ... tuy trạng thái bằng Thành Thụy, nhưng mạnh hơn Tứ Nguyệt nhiều."

Lê Dạng cũng thấy căn phòng đầy ắp con rối thời . Đây là một đàn ông dáng gầy gò, lẽ ông gầy đến thế, nhưng sự tra tấn của năm tháng đằng đẵng mới biến thành bộ dạng .

 

 

 

 

Loading...