Lại là một ngày vả mặt thiên kim giả - 04.
Cập nhật lúc: 2025-12-17 02:03:35
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
theo cánh tay, đang ôm vai chính là Hướng Hành, giúp ngày hôm qua.
nhỏ giọng hỏi: “Sao ở đây?”
Hướng Hành nháy mắt: “Tình cờ ngang qua, thấy bạn thua cuộc, nên đến giúp một tay.”
hiểu ý tứ sâu xa của .
Chia tay mà gặp cũ, ai đôi cặp thì đó thảm.
Anh là đang giúp lấy thể diện đây mà.
gật đầu, khẽ một câu: “Cảm ơn!”
Để mặc ôm vai , qua hàng loạt ánh mắt soi mói của , mặt biến sắc mà bước tiếp về phía .
Hôm nay là ngày họp câu lạc bộ nghệ thuật.
Trong giảng đường bậc thang rộng lớn, đông nghịt .
triệu tập tất cả thành viên đến họp, thực chất là một việc khá quan trọng cần thông báo –
“Thị trấn Nghệ Thuật” thuộc tập đoàn Giang Sinh gửi thư mời, mời năm mươi thành viên của câu lạc bộ nghệ thuật đến thị trấn Nghệ Thuật tham quan và học tập trong vòng một tháng.
Về nguồn gốc của “thị trấn Nghệ Thuật”, kể từ hai năm .
Năm nhất đại học, trúng cử chức hội trưởng câu lạc bộ nghệ thuật.
Vì quá vui mừng, ngẫu hứng gọi điện báo tin cho bố.
Không ngờ ngay chiều hôm đó, nhà trường nhận một khoản đầu tư khổng lồ từ bố , chỉ định rõ là để câu lạc bộ nghệ thuật sử dụng.
Nếu kịch liệt phản đối, bố thậm chí còn trực tiếp bay đến trường để trao tặng cho một tấm huy chương danh dự.
Để giữ vững chiếc ghế hội trưởng câu lạc bộ, bố vung tay một cái, đầu tư xây dựng một khu tập trung văn hóa nghệ thuật ở phía nam thành phố, tên là “thị trấn Nghệ Thuật”. Thị trấn thu hút hơn hai nghìn doanh nghiệp thời trang, và hàng trăm nhà thiết kế hàng đầu trong và ngoài nước quy tụ tại đây.
Vì lộ phận, nên bố ký một thỏa thuận đưa nhân tài danh nghĩa công ty với phía nhà trường, tuyên bố bên ngoài là: hợp tác giữa trường học và doanh nghiệp, lấy khởi nghiệp thúc đẩy việc , xây dựng vùng đất cho nhân tài ngành thời trang.
Hằng năm trường đều định kỳ đưa thành viên câu lạc bộ nghệ thuật đến thị trấn Nghệ Thuật học tập, lâu dần, đều tưởng rằng đây là điều khoản quy định trong hợp đồng, thực chất họ hề rằng, tất cả các suất tham gia đều do trực tiếp chỉ định, chẳng liên quan gì đến thỏa thuận đó cả.
Thấy các thành viên đến đông đủ, bắt đầu điểm danh:
“Dư Lộ, Trương Phi Phi, Tống Tư Đông hệ Mỹ thuật… Lư Nguyệt, Phương Dã hệ Thiết kế sản phẩm… 50 bạn tên , đúng 10 giờ sáng mai tập trung tại cổng trường, xe buýt do trường sắp xếp để đến thị trấn Nghệ Thuật học tập trong một tháng.”
Những sinh viên xướng tên đều reo hò vui sướng.
Bởi vì đến thị trấn Nghệ Thuật là một cơ hội trải nghiệm cực kỳ đối với sinh viên, thậm chí khi xin việc, đây cũng là một điểm cộng đầy sức nặng.
khép sổ điểm danh , đang định dặn dò một lưu ý.
Cái đuôi nhỏ của Giang Y Y là Vân Phàm, đột nhiên nhảy ngắt lời .
“Chị hội trưởng, chị cũng thiên vị quá đấy! Tại những chọn là những thiết với chị ?”
6/
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lai-la-mot-ngay-va-mat-thien-kim-gia/04.html.]
Nói chọn những thiết, đó là sự vu khống!
Thứ nhất, yêu cầu tối thiểu khi hội trưởng là công bằng tuyệt đối. Nếu cô tưởng những sinh viên ưu tú thi đỗ ngôi trường đều là hạng hiền lành dễ bắt nạt , nếu công bằng thì ai phục ?
Thứ hai, cũng cần giữ thể diện chứ, thị trấn Nghệ Thuật là doanh nghiệp nhà , các cấp quản lý đều mặt , nếu đưa một đám quan hệ thiết nhưng bất tài vô dụng đến đó, chẳng là tự mặt ?!
Thế nên cần đích mặt, các thành viên khác lên tiếng .
“Dựa mà bạn bảo chị công bằng?”
“ thế, những trong danh sách đều là những năng lực công nhận, hơn nữa phần lớn đều là sinh viên năm tư, đang cần cơ hội thực tập. Bạn là tân sinh viên năm nhất hiểu quy tắc, đừng nhăng cuội.”
Cái đuôi nhỏ chột , lập tức đẩy Giang Y Y đầu sóng ngọn gió.
Cô kéo kéo tay áo Giang Y Y, nhỏ giọng : “Y Y, thế thì bất công quá, tại chuyện đều do chị hội trưởng quyết định chứ.”
Giang Y Y đó liên tục đ.â.m trúng tim đen, trong lòng sớm tích tụ đầy lửa giận, nhân cơ hội gây sự: “Tiểu Phàm đúng đấy, câu lạc bộ nghệ thuật lý nào là nơi để chị độc đoán một một ngựa , đề nghị bầu chọn .”
chẳng thèm mảy may liếc mắt : “Thị trấn Nghệ Thuật chẳng thuộc tập đoàn Giang Sinh ? Việc cho ai thực tập, chẳng chỉ là một câu của đại tiểu thư nhà họ Giang thôi .”
Giang Y Y lập tức nhận tình hình , vội vàng từ chối: “Chuyện của công ty đều do bố quyết định, sẽ can thiệp.”
“Chỉ là sắp xếp cho vài thực tập thôi mà, thể coi là can thiệp ?” uể oải : “Còn ai cùng thực tập nữa , cứ đến cầu xin đại tiểu thư nhà họ Giang là còn gì?”
Ánh mắt của cái đuôi nhỏ Giang Y Y sáng rực lên.
thầm trong lòng, đây gọi là gậy ông đập lưng ông.
Không thèm để ý đến khuôn mặt đen xì của Giang Y Y nữa, dặn dò các thành viên cần thực tập một điều cần lưu ý, công bố các hoạt động, cuộc thi trong học kỳ , đó tuyên bố tan họp.
Sau buổi họp, Hướng Hành hẹn ăn cơm.
Trực giác của con gái bảo rằng, ý với .
Qua hai tiếp xúc, cũng thấy ghét .
Vừa cũng thấy đói, thế là chúng cùng cổng trường ăn sushi.
ăn đợi tỏ tình, nhưng cứ chuyện trời đất, mãi mà chủ đề chính.
hỏi: “Có thích ?”
Gương mặt Hướng Hành cứng đờ, một lúc mới gật đầu: “Anh thích em hai năm .”
ngạc nhiên: “Vậy bao giờ tỏ tình với ?”
Hướng Hành cúi đầu, một vốn dĩ lạnh lùng cứng nhắc lúc chút cô độc: “Lúc định tỏ tình thì phát hiện em bạn trai .”
“Ồ…” chút đồng cảm với .
mới thất tình, vẫn bắt đầu một mối quan hệ mới nhanh như .
Đang định từ chối thì thấy đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt đối diện với .
“Em đừng từ chối vội, hết .” Anh và : “Anh lớn hơn em một tuổi, hiện tại là sinh viên năm tư ngành y, điều kiện gia đình cũng khá, bố đều là hiểu lễ nghĩa, hiểu rõ tình cảm của , đối với em tuyệt đối là hứng thú nhất thời, thích em hai năm, và cũng ý định yêu em cả đời.”
“Cái …” Nhất thời nên gì.