Chờ đến khi Thẩm Bích Thấm dọn dẹp xong nhà bếp thì liền nhà chính, lúc đến nơi nàng phát hiện tất cả đều đang sững sờ nàng, Thẩm Kỳ Viễn còn mang theo khuôn mặt u ám, tiếp đó Thẩm Bích Thấm mới phát hiện , vẫn hề động đũa, xem là đang đợi nàng.
Nhìn thấy một màn , trong lòng Thẩm Bích Thấm khỏi xúc động thôi, cảm giác ấm áp lên thành lời, khác quan tâm, đúng là vô cùng .
"Thấm Nhi, mau qua đây, đang chờ cháu đến giới thiệu về những món đồ ăn hôm nay, chúng cũng từng ăn mấy món , tên gọi là gì.' Thấy Thẩm Bích Thấm , Phùng lão vẫn như vỗ nhẹ vị trí bên cạnh , vui vẻ với Thẩm Bích Thấm.
"A, tới đây ạ.
Thẩm Bích Thấm mỉm , vội vàng qua, chỉ từng món đồ ăn và bắt đầu giới thiệu Đây là canh khoai mỡ thịt dê, đây là thịt hầm hai , đây là thịt hấp, còn đây là ma... Đậu hũ nấu cay." Nói xong lời cuối cùng nàng suýt chút nữa lỡ miệng , đồ ăn ở Nam Minh do nàng là chế biến, sáng tạo , nếu là đậu hủ Ma Bà thì đúng là nàng nên bào chữa như thế nào.
"Ừm, mấy món khác cách nấu cũng đơn giản, chỉ là nồi thịt nấu như thế nào?"
Đợi khi Thẩm Bích Thấm giới thiệu xong, thì Phùng lão lộ vẻ mặt nghi hoặc chỉ nồi thịt hầm hỏi, cũng như , đều chằm chằm nàng, đợi nàng giải thích.
Lúc Thẩm Bích Thấm một nữa vì bản mà âm thầm rơi mồ hôi lạnh, nếu sai, bọn họ hỏi đậu hủ Ma Ba gọi như thì đúng là nàng thật sự .
"À, bởi vì lúc khi hầm thịt thì cần lấy thịt tươi nấu cùng nước cắt thành miếng, đó mới hầm thứ hai, vì nên cháu mới gọi nó là thịt hầm hai " Thẩm Bích Thấm thoáng ngừng đó vội vàng giải thích cẩn thận.
Về sự tích của nồi thịt nhiều bản giải thích, trong đó một bản là những năm cuối đời Thạm, một vị họ Lăng sáng tạo cách nấu.
Ở Tứ Xuyên, thịt heo sẽ dùng để cúng tế tổ tiên , khi luộc sẽ bỏ muối, để thể hiện quên nguồn gốc và bày tỏ lòng thành kính đối với tổ tiên.
Sau khi cúng tế xong thì nhà sẽ sử dụng thịt cúng tế, vẫn như bình thường là sẽ cắt miếng, cho thêm muối tiêu và những gia vị khác, hoặc thể cho nồi nấu canh và thêm một ít rau xanh ăn cùng.
Hàn Lân Lăng ngày thường thích ăn một loại đồ chiên xào, khi tết tổ, liền đem thịt cắt miếng cho nồi xào, bỏ thêm muối, hoa tiêu, tương, rượu nếp và lá tỏi cùng.
Không nghĩ đến hương vị cho †oàn mỹ như , hàng xóm cũng nhiệt tình theo, vì món thịt hầm hai cứ thế mà đời.
Chỉ là cho dù là nguồn gốc của nó thì đương nhiên ở đây Thẩm Bích Thấm cũng thể thật , chỉ là lời của Thẩm Bích Thấm đáp thì cũng ý nghĩa tương đồng, khiến dễ dàng tiếp thu hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/241.html.]
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Hóa là như thế." Quả nhiên, xong thì cũng đều đồng thời gật đầu, chút hoài nghỉ nào.
"Phùng gia gia, đây là món ăn mới của cháu, nếm thử ." Thẩm Bích Thấm mỉm với Phùng lão.
"Được, món thịt hâm hai thú vị, lão phu nếm thử món ." Phùng lão xong liền gắp một miếng thịt bỏ trong miệng nếm thử.
Vừa trong miệng là một mùi thơm đặc biệt, béo mà ngán, hơn nữa còn vị ớt cay cay tạo nên một vị cực kỳ độc đáo, đúng thật là vô cùng ngon!
Sau khi Phùng lão ăn một miếng xong thì cũng gì, lặng lẽ gắp thêm một miếng nữa, một miếng, ăn liên tục ba, bốn miếng, đều chờ đợi lâu nhưng ông vẫn như , một câu nào.
"Khụ, Phùng gia gia, hương vị món thế nào?" Thẩm Bích Thấm nhịn mở miệng nhắc nhở.
"Hả? Hương vị? Ngon, vô cùng ngon!"
Nghe lời Thẩm Bích Thấm , Phùng lão mới như tỉnh mộng, gật đầu thật mạnh , đó ánh mắt Thẩm Bích 'Thấm vô cùng u oán.
Nếu nha đầu mở miệng thì còn thể ăn thêm mấy miếng nữa, đồ ăn ngon như , đợi chút nữa ăn thì lão già như ông chỉ sợ là thể gắp .
"Ha ha, Phùng gia gia, còn những đồ ăn khác nữa, mau nếm thử món thịt hấp , cũng vô cùng ngon."
Thẩm Bích Thấm ánh mắt của Phùng lão , mà nàng hiểu tâm tư của ông , trong lòng vô cùng buồn , nghĩ đến Phùng gia gia cũng một mặt đáng yêu như .
"Được ." Nghe Thẩm Bích Thấm , Phùng lão mới lưu luyến rời chiếc đũa , hướng qua món thịt hấp.
Món thịt hấp màu hồng nhạt, vô cùng bắt mắt, khi gắp một miếng lên đưa trong miệng thì lập tức sẽ cảm nhận vị cay nhè nhẹ, quá nồng, miếng thịt mềm mại, khi ăn thử hai mắt Phùng lão sáng bừng lên, đây chính là mỹ vị của nhân gian!
So sánh với món thịt hầm thì tuy là cả hai đều là món thịt, nhưng hương vị mỗi món một kiểu, khi ăn một miếng xuống bụng, Phùng lão nhịn gắp thêm một miếng nữa lên ăn, hương vị quả thực là ngon, khiến cho trong lòng dừng cũng ngừng !