Lúc Ngô Tố Vi  lời , sự cảm kích trong lời  của cô   chân thành, thật  cô vẫn luôn   lời  cho Cố Tri Ý.
Mặc dù lúc  cả hai đều ăn ý  nhắc đến chuyện đó, song Ngô Tố Vi vẫn luôn khắc ghi trong lòng.
“ , đúng . Bây giờ cũng   .” Cha Lâm    .
Mấy  họ trò chuyện một hồi. Sau đó, dù  mời mọc thế nào, Ngô Tố Vi cũng nhất quyết  ở  dùng bữa, cứ thế mà  về.
Từ khi Lâm Quân Trạch  công tác, giờ đây mỗi tối ăn cơm xong là Đại Bảo và Nhị Bảo  tranh  giúp rửa bát đũa.
Trước đây tay chân hai  em còn lóng ngóng, nhưng giờ  thạo việc hơn nhiều.
Cơm nước xong xuôi, hai  em phối hợp ăn ý. Một đứa thu dọn bát đũa, một đứa lau bàn,   cùng   giếng rửa chén.
Phải  là hai  trai    dáng  lớn, đến nỗi Tam Bảo bây giờ cũng bắt đầu học theo.
Nhìn thấy ba đứa cháu ngoại như thế, Lưu Ngọc Lan cũng  : “Bà  xem, ba  em chúng nó ngoan ngoãn  tiếng, chứ mấy đứa trẻ cùng tuổi trong thôn  thì đứa nào mà chẳng nghịch ngợm, phá phách. Cứ hễ một ngày  ăn roi là chúng nó  nhảy lên lật cả mái ngói  chứ!”
“ .   công nhận Tiểu Ý dạy dỗ mấy đứa nhỏ  nên .” Khó  dịp  Lâm  hết lời khen Cố Tri Ý thế .
Người trong cuộc là Cố Tri Ý thì  khiêm tốn đáp: “Thấy   vui là  cũng mừng .”
Thời gian cứ thế êm đềm trôi. Một tháng , Lâm Quân Trạch trở về. Lúc  bụng của Cố Tri Ý  lớn hẳn,  thể càng thêm nặng nề, ngày sinh nở chẳng còn bao lâu. Thế là Lâm Quân Trạch dứt khoát xin nghỉ phép, ở nhà túc trực chăm sóc hai  con cho đến ngày cô lâm bồn.
Thế nhưng, chờ mãi đến ngày dự sinh, bụng cô vẫn chẳng  chút động tĩnh gì.
Cố Tri Ý thấy trong lòng bồn chồn khó tả. Người  cha thì  chuẩn    đấy để đón con,  mà đứa bé trong bụng vẫn im lìm.
Cố Tri Ý còn cố ý hỏi Mông Mông. Kết quả Mông Mông  lảng tránh, chỉ để  một câu: “Đứa bé  khỏe mạnh, chủ nhân cứ yên tâm!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-708.html.]
Rồi  đó thì   im bặt.
Cố Tri Ý thầm nghĩ: Cái hệ thống  đúng là càng ngày càng  việc qua loa với !
Cố Tri Ý thấy bụng  vẫn chẳng  động tĩnh gì, định bảo Lâm Quân Trạch  về trường . Ai dè lời  dứt, trong bụng cô  bắt đầu cựa quậy.
Dù  Lâm Quân Trạch cũng   kinh nghiệm, từng ở bên vợ lúc cô sinh nở một  .
Đầu tiên,  vội lấy chiếc túi đồ  chuẩn  sẵn cho Cố Tri Ý  sinh,  đó nhẹ nhàng dìu cô  xuống, xác nhận  xem  đúng là cô sắp sinh  .
Sau đó mới  cửa gọi  .
Vừa  lúc  đang là buổi trưa, lũ trẻ  mới chuẩn  ngủ trưa, còn  Lâm và  Lưu vẫn đang  uống  nóng.
Thấy Lâm Quân Trạch bước đến với vẻ mặt  khác lạ,  Lâm vội hỏi: “Con trai, thế nào ? Con dâu sắp sinh ?”
“Vâng thưa cha , con đoán Tiểu Ý sắp chuyển  . Bây giờ con đưa cô  đến bệnh viện .”
“Thôi thôi,   cùng con. Bà thông gia cứ ở nhà chờ tin, nếu đúng là sinh nở thì hầm chút canh tẩm bổ cho con bé nhé.” Lưu Ngọc Lan  với  Lâm.
Mẹ Lâm cũng vui vẻ đồng ý ngay. Dù  con gái   sinh nở,   ruột  theo chăm sóc thì  chồng cũng yên tâm hơn phần nào.
Thế nên  Lâm cũng chẳng  gì thêm, bà cứ thế ở nhà trông nom lũ trẻ.
Đến lúc đó, nếu Cố Tri Ý bên  cần gì thì bà  thể giúp sức.
Ba  em Đại Bảo cũng  mấy hôm nay  sắp sinh em bé, nên tan học về là đứa nào cũng vội hỏi: “Mẹ sinh em  ạ?”
---