Làm Giàu Thôi! Tôi Có Nhà Máy Thông Cổ Kim - Chương 365

Cập nhật lúc: 2025-09-20 07:35:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giáo sư Chu lão vội vàng theo: “Ông đừng vội, đợi với, cùng ông! Hỏi rõ ràng đánh, nếu thật sự là chuyện đó, sẽ giúp ông đánh!”

Sau bữa tối.

Chu Dật Xuyên đưa Trần Kim Việt về biệt thự.

Dừng cách đó xa hai chiếc xe, một chiếc sedan đen, một chiếc xe thương vụ đen.

Anh giảm tốc độ, ánh mắt rơi chiếc xe thương vụ , nếu nhầm thì đó là xe của nhà họ Chu?

“Sao thế?”

Xe từ từ giảm tốc độ, dừng thẳng ở cổng lớn, khẽ nâng cằm: “Đó hình như là xe nhà .”

Trần Kim Việt theo ánh mắt đầu ngoài, định chuyện thì cửa chiếc sedan đen phía xe thương vụ mở , tài xế ghế lái nhanh nhẹn chạy tới.

“Là cô Trần ? là tài xế của Tổng giám đốc Tôn, họ Vương.”

“…”

Trần Kim Việt ngoài cửa sổ, sắc mặt nhạt một chút.

Mấy ngày nay vị Tổng giám đốc Tôn tìm cô nhiều , cô đều gặp.

Cả vị Tổng giám đốc Đào nữa.

Đều là những đại gia má ở tỉnh thành.

hai họ , Trần Kim Việt chẳng chút thiện cảm nào.

Con gái nhà họ Đào là tay sai trung thành của Ôn Viện, con gái nhà họ Tôn cũng là chị em ‘bạn dì’ của Ôn Viện, cùng Ôn Viện hỗ trợ, trộm thẻ phòng của Dư Giai Nịnh.

Bây giờ con gái nhà họ Tôn đang giam cùng Ôn Viện, nhà họ Tôn tìm ít mối quan hệ, nhưng đều chỉ nhận một tin tức –

Con gái ông rước họa !

Ông bất đắc dĩ, đành tìm đến Trần Kim Việt, nhưng liên tục từ chối: “Tổng giám đốc Tôn nhà chúng đợi cô lâu , mời cô chuyện một chút.”

Giọng Trần Kim Việt nhàn nhạt: “ nhớ quen Tổng giám đốc Tôn nhà các , gì để .”

“Tổng giám đốc Tôn chuyện với cô về hiểu lầm với cô Tôn, ý của ông là, cô điều kiện gì cũng . Nếu cô còn ăn ở tỉnh thành, thì đừng quá tuyệt tình.”

Mềm mỏng kết hợp cứng rắn, hề khiêm tốn cũng hề kiêu ngạo.

Trần Kim Việt tức đến bật : “Anh về với ông , đây là m.á.u phản nghịch, thích lời khuyên của khác.”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Tài xế nhất thời nghẹn lời, “…”

Họ nhận xe của Trần Kim Việt, mấy ngày nay từ chối xong, thường xuyên túc trực ở đây.

Cứ nghĩ cô cố ý dừng , còn về hướng , là đang đợi Tổng giám đốc Tôn.

ngờ thái độ của cô ngông cuồng như ?

Anh ngừng vài giây: “Cô Tổng giám đốc Tôn nhà chúng đích đến tìm cô ? Được, cô đợi một lát.”

Giọng điệu lịch sự, nhưng lời khó chịu.

Cái gì mà Tổng giám đốc Tôn nhà họ đích đến tìm cô?

Ông đến , còn vẻ gì nữa?

Không hề thái độ xin , là nhận rõ tình hình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-thoi-toi-co-nha-may-thong-co-kim/chuong-365.html.]

Trần Kim Việt khẽ nhếch mép khẩy, thu ánh mắt với ghế lái: “Chúng thôi.”

Chu Dật Xuyên tắt máy xe, tháo dây an : “ từng thấy loại , cô đợi đấy, hỏi thăm một chút.”

Trần Kim Việt, “???”

“Nếu , cũng !”

một đoạn video, về nhà học từng khung hình.

--- Chương 230 ---

Trần Kim Việt! Cô thấy c.h.ế.t mà cứu!

Hai ông cụ xuống máy bay liền tìm Chu Dật Xuyên.

Phát hiện Chu Dật Xuyên nhà.

Sau đó thẳng đến biệt thự của Trần Kim Việt.

Bên Trần Kim Việt họ thể , đành bảo bảo vệ liên lạc, nhận tin cô Trần hiện nhà, tạm thời thể cho .

“Chuyện , chuyện ! Kể từ khi đám xa nhà họ Trần tự ý xông , con bé tăng cường quyền riêng tư, sự cho phép của chính chủ thì ai cũng !”

Giáo sư Chu lão vội vàng an ủi ông bạn già đang tức giận.

Sợ ông tức đến đổ bệnh.

Tuy nhiên, ông Vinh thấy “đám xa nhà họ Trần”, sắc mặt càng khó coi hơn.

Ông nhất định sẽ tha cho đám buôn đó!

Phải bắt bọn chúng trả giá đắt!

Đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng thấy về, ông Vinh định xuống xe thì thấy đang tìm Trần Kim Việt.

Ông nén giận, nghĩ bụng đợi cháu gái chuyện chính xong.

ngờ bên về, tên khốn đó liền xuống xe theo, một vẻ sắp gây chuyện.

Ông vớ lấy cây gậy liền xuống xe, xông tới…

Chu Dật Xuyên hai bước, liền thấy một bóng quen thuộc xuống từ chiếc xe thương vụ .

“Ông Vinh?”

Giọng đầy nghi hoặc.

Đáp là cây gậy uy lực như hổ gầm: “Tao đánh c.h.ế.t mày cái thằng nhóc thối ! Dám ức h.i.ế.p cháu ngoan của nhà tao…”

Chu Dật Xuyên theo bản năng né tránh, sợ ông cụ trật eo, liền vươn tay đỡ lấy.

“Ông ạ? Cháu ức h.i.ế.p ai ạ?”

“Đến giờ mày còn chịu nhận đúng ? Mày là thằng khốn nạn! Vô trách nhiệm!”

“…”

Chu Dật Xuyên né tránh, hướng ánh mắt cầu cứu về phía ông nội đang vội vã chạy tới từ phía .

ngờ ông nội đến để can ngăn.

Mà là đến để tham gia.

Trần Kim Việt cầm điện thoại một bên, há hốc mồm ghi cảnh tượng hỗn chiến song đả hoành tráng .

Người kinh ngạc ngoài chỉ cô.

Loading...