Làm Giàu Thôi! Tôi Có Nhà Máy Thông Cổ Kim - Chương 371

Cập nhật lúc: 2025-09-20 07:36:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô chặt á?” Trần Kim Việt câu mà giật , “Mấy việc leo núi lội suối , cô cố gắng để những mang thai, hoặc đàn ông , cô đừng .”

Tống Vũ cảm nhận sự quan tâm của cô, trong lòng ấm áp, nghiêm túc gật đầu, “ sẽ sắp xếp trong bộ tộc chặt, sẽ chú ý cẩn thận!”

Bộ tộc Thu Vũ hôm nay một phụ nữ sinh nở. Là sáp nhập , cô họ Diêu. Vì bộ tộc yếu kém, chỉ vài chục , cộng thêm lương thực mùa đông đủ, ba phụ nữ mang thai, nên lúc đó liều lĩnh chọn cách sáp nhập bộ tộc Thu Vũ.

Sự thật chứng minh lựa chọn của họ là đúng, bộ tộc thần linh phù hộ, giờ đây hùng mạnh và sung túc. Không chỉ tiếp nhận họ, mà còn xem họ như những bộ tộc thực sự.

sinh con mùa đông vẫn là một thử thách lớn. Cô là một trong trăm do Tống Tuyết quản lý, Tống Tuyết hôm nay ngoài việc, cũng cùng chờ Tống Vũ gặp thần minh, mà ở trong chỗ ở của cô .

Có trật tự phân phó đốt lửa, đun nước, nấu đồ ăn nóng, để dự phòng nhu cầu. Còn bản thì cởi quần áo , cầm trong tay chờ đợi, thỉnh thoảng . Vẻ ngoài vẻ bình tĩnh tự nhiên, nhưng thực chất trong lòng đang đánh trống.

Bộ tộc Thu Vũ từ khi bỏ rơi, cũng từng con cháu, nhưng đều nuôi sống , đây là đứa trẻ đầu tiên khi thần minh phù hộ. Cũng đại diện cho hy vọng của bộ tộc Thu Vũ!

Cùng với tiếng ‘oa oa’, cô nhanh chóng xông

Tống Vũ học máy di thực cây, ở Thời Không Giao Dịch Sở cũng khá lâu. Ra ngoài thấy Tống Tuyết, cũng thấy ngạc nhiên, chỉ nghĩ là cô bận việc khác .

Bình tĩnh bảo Tống Phong cất tất cả đồ dùng cho và bé. Sau đó phân phó Tống Viễn gọi Cơ Thạc và Tống Tuyết đến. Mấy thứ đều là đồ dùng cho phụ nữ và trẻ em, giới thiệu cho đàn ông cũng vô ích. Còn máy di thực cây và cưa máy thì cần nhanh chóng sắp xếp.

“Bên Tống Tuyết sinh con, cô nhận tin qua đó , cứ để Cơ Thạc qua nhé?” Tống Viễn hỏi.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Tống Vũ ngạc nhiên, “Có sinh con ?” Tống Viễn gật đầu, “ .”

Lời dứt, một đàn ông khác nhanh chóng chạy tới, lớn tiếng thông báo tin , “Sinh ! Sinh ! Là hai bé gái!”

Tất cả đều mừng rỡ, Tống Vũ trực tiếp lục lọi trong đống đồ dùng và bé, lấy khăn tắm, chậu tắm, mũ, quần áo nhỏ và chăn,... đưa ngược tay nhét tay đàn ông đến báo tin. “Nhanh! Mang qua đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-thoi-toi-co-nha-may-thong-co-kim/chuong-371.html.]

“…” Người đàn ông đó còn kịp phản ứng, Tống Vũ ôm một hộp sữa bột và bình sữa, nhanh như một cơn gió lao ngoài. Đến khi cô chạy vài mét, đàn ông đó mới kích động ôm đồ đuổi theo.

Tống Viễn hấp tấp, thấy tù trưởng chạy , cũng vô thức chạy theo. Tống Phong một tay kéo , “Anh gì? Ở đây nhiều đồ thế thì ?”

Tống Viễn ngơ ngác, “Vậy, gì?”

Tống Phong , “ cất những thứ , gọi Cơ Thạc đến, mấy món đồ lớn giao cho sắp xếp.”

Tù trưởng chỉ phân phó cất đồ, còn gọi Cơ Thạc. Vậy chắc là giao cho bảo quản. Bây giờ quan trọng nhất là gọi đến. Tống Viễn lẩm bẩm đồng ý, chạy tìm Cơ Thạc...

Tống Vũ đến chỗ ở, thấy ít quỳ gối ở cửa, đang thành kính quỳ lạy, miệng lẩm bẩm cảm ơn thần nữ ban cho con cháu. Cô khựng một chút, nhanh chóng bước bên trong.

Người phụ nữ sinh nở đang tấm ván đơn giản bằng gỗ, đắp chăn bông, bên cạnh Tống Tuyết, cởi quần áo , quấn lấy một đứa bé nhỏ. Một phụ nữ khác cũng giống cô , đang ôm một đứa trẻ khác.

Không gian chật hẹp chỉ mấy đầy, đàn ông cùng mang theo đồ chỉ thể bên ngoài.

“Tù trưởng!” Tống Tuyết thấy cô đến, vui vẻ với cô , “Bé gái! Hai bé gái!”

Tống Vũ nở nụ khuôn mặt căng thẳng, gật đầu, “Tốt! Tốt! Thần nữ phù hộ!” Dù cô bây giờ nguồn gốc con cái, vẫn quen đổ thuận lợi là do thần linh che chở, đây là tín ngưỡng trong lòng họ…

Diêu Vân lẽ quá mệt , bây giờ sữa, pha chút nước canh cũng cho , các bé cứ mãi.”

“…” Câu , cùng với tiếng của trẻ sơ sinh, khiến tất cả sắc mặt ngưng trọng. Có con cái là điều đáng mừng, đặc biệt là hai bé gái. nếu đồ ăn đủ, sống thì cũng là mừng hụt…

--- Chương 234 ---

Diêu Vân yếu ớt giường, thể thêm con cháu cho bộ lạc, cô cũng vui. Và cảm nhận sự chăm sóc của tiểu tù trưởng và tù trưởng dành cho , trong lòng càng thêm ấm áp, một nữa cảm thấy may mắn vì chọn bộ lạc .

Chỉ là lời , khiến cô một trận buồn bã và hổ. Cô vùng vẫy dậy, “…”

Loading...