Để tránh gặp Lục Hoài Chinh,  cố tình dậy sớm.
Vừa cúi xuống  giày chuẩn   ngoài, cửa bỗng mở .
Hình như   chạy bộ về,  trán lấm tấm mồ hôi.
 ngẩn , theo phản xạ né : " mua bữa sáng,  ăn cùng ?"
"Không cần, cảm ơn." Giọng điệu khách sáo, xa cách.
"Giận  ?"
Không      nhầm , trong giọng   mang chút ý dỗ dành.
 bất giác cảm thấy uất ức, trả lời nhỏ nhẹ: "Không ."
Lục Hoài Chinh  yên    giày: "Không giận, mà môi  chu cao thế?"
Thu Vũ Miên Miên
Hành động theo bản năng, mỗi khi tức giận môi  sẽ chu lên  cao.
 cầm điện thoại soi thử,    giống  .
Giọng  lạnh hơn: "  giận   liên quan gì đến ?"
"Vẫn còn sớm, ăn sáng  hãy ,  mua vằn thắn trứng bắc thảo."
Nghe đến món đó,  nuốt nước bọt nhưng vẫn cố chấp : "  ăn."
" và  em  ăn  trứng bắc thảo, nếu em  ăn sẽ lãng phí."
"Không ăn  thì mua  gì?"
Lục Hoài Chinh  nhẹ: "Ăn xong , tối  mua sầu riêng cho em."
 mím môi, miễn cưỡng đồng ý.
"Mua sầu riêng nhớ chụp ảnh gửi , chọn loại  nứt, múi tròn đầy... Nhớ kỹ ? Đừng để  lừa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-hang-xom-voi-ban-trai-cu/chuong-10-1.html.]
Anh gật đầu,  vẻ  qua loa.
"Khoan ,     WeChat của ,   gửi ảnh ?"
 sững , chợt nhớ   đây   chặn WeChat của .
"Thêm  ."
Đã năm, sáu năm trôi qua, hình đại diện của  vẫn  đổi, vẫn là hình quả đào hoạt hình.
 nhíu mày,  hiểu ý nghĩa gì.
"Anh  đổi avatar ?"
"Đừng hiểu lầm, chỉ là lười đổi thôi."
 nhếch môi, giọng mỉa mai: "Tự đa tình."
Buổi trưa, khi đang ăn cơm, một cuộc gọi video bất ngờ hiện lên,   giật  suýt  rơi đũa.
Mở , gương mặt Lục Hoài Chinh hiện lên, cau mày, đeo khẩu trang, trông khó chịu.
"Anh gọi video  gì?"
"Để em chọn."
Nói   chuyển camera sang một đống sầu riêng.
"Chẳng  sáng nay   chỉ  cách chọn  ?"
"Quên mất ."
" gửi video hướng dẫn,   theo mà chọn."
"Không , ở đây hôi quá, mùi   mở nổi mắt."
"Thật sự đến mức đó ?"