Lại khiến  cảm thấy ...   tư cách để c.h.ế.t.
 
  sinh  nó, thì   trách nhiệm với nó.
 
Thời gian đó,  tham gia  nhiều nhóm  bỉm sữa, ai cũng sống trong cảnh gần như giống hệt .
 
Mọi  động viên  rằng:
“Ráng lên, đợi con lớn thêm chút sẽ đỡ hơn.”
 
Sau khi con  mẫu giáo, cái lưng  “thương” của  chồng cuối cùng cũng “hồi phục”,  thể đến trông cháu.
 
Cả nhà đều :
"Con lớn , giờ con  thể     ."
 
 vì bỏ lỡ sự nghiệp suốt gần 3 năm,  thêm con còn nhỏ,   thể tìm  công việc tử tế nào, ngoài  việc vặt.
 
Sau đó,  nghiến răng thi đậu  một đơn vị sự nghiệp.
 
Dù là công chức, nhưng  ở bộ phận tiếp dân, việc cực kỳ bận rộn,   tăng ca, lương cũng  cao.
 
Trong  cảnh hiện tại,    mãn nguyện, luôn nỗ lực thích nghi với nhịp độ công việc.
 
 trong mắt gia đình Châu Vân Phong,     , chỉ là  ngoài trốn việc thôi.
 
Dù   việc vất vả, về muộn đến mấy, vẫn  chăm con,  việc nhà.
 
Vì  chồng  “mệt cả ngày”, Châu Vân Phong cũng “ việc cả ngày”, chỉ   là  “nghỉ ngơi” cả ngày ngoài .
 
Và   cứ lôi chuyện  kiếm  ít tiền hơn    để mỉa mai.
 
Dù  đây chúng  cùng xuất phát điểm, dù  vì sinh đứa con mang họ “Châu” mà hy sinh tiền đồ.
 
Chính sự hy sinh cho gia đình của ,   Châu Vân Phong biến thành vũ khí để khống chế.
 
Mỗi  cãi ,    :
 
" kiếm tiền,  nuôi cả nhà. Không  , cô  sống  cuộc sống sung sướng bây giờ ?"
 
Nực  là, cũng chính kẻ mặt mũi hung hăng  mặt  bây giờ, năm xưa khi  buộc  nghỉ việc,   từng thề thốt:
 
“Tiền của  là tiền của em. Anh sẽ mãi mãi ghi nhớ sự hy sinh của vợ yêu.”
 
  từng  thất vọng chồng chất,   còn hy vọng gì với hôn nhân, với Châu Vân Phong nữa.
Chỉ còn  sự cố chấp vì  con  một gia đình "trọn vẹn".
 
—-----
 
   tranh cãi, chỉ  giải quyết vấn đề:
 
"Con  chỉ là của . Sau  lúc    ở nhà,   kèm con  bài tập. Chưa  xong thì   chơi game."
 
Không ngờ chỉ nhận  nụ  khinh miệt và giọng mỉa mai của Châu Vân Phong:
 
"Cô mà cũng chỉ huy  ? Cô tính là cái thá gì trong cái nhà ?!"
 
Lúc ,  chồng — vẫn đang  phòng khách — cũng xông  góp chiến.
 
"Bảo nó kèm bài tập á? Nó là đàn ông con trai, còn    kiếm tiền, giờ  còn kèm con? Vậy cưới cô về  gì?"
 
 giận đến phát run,  nhịn  hỏi bà:
 
"    ?   kiếm tiền ?"
 
Bà  nhổ một ngụm nước bọt mắng :
 
"Cô    nhẹ nhàng ? So  với Vân Phong chắc?"
 
"Cô kiếm  mấy đồng bạc, còn bày đặt kể công là  !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-me-lam-vo-la-cong-viec-nhan-ha-nhat/2.html.]
 
"Làm cái công việc ba xu đó, cả nhà  mang ơn cô chắc? Về nhà thì mắng con,  thấy đầu cô chắc  vấn đề."
 
"Nhìn con dâu nhà   kìa,  kiếm tiền  chăm con,  ai như cô, hở chút là phát điên?"
 
"Tài cán thì chẳng , mà cái tính thì lớn. Dạy con học bài mà cũng   xong, còn to mồm mắng con."
 
Nói xong, bà  kéo cháu trai rời khỏi:
 
"Đừng để ý  mày, cái bà điên , , theo bà  ngoài ăn đồ ngon."
 
Châu Diệp nhảy cẫng lên:
 
"Hoan hô! Đi thôi bà!"
 
 hét lên chặn , nắm lấy tay con  cho .
 
Nó thản nhiên hất tay  :
 
"Mẹ phiền quá!"
 
  thể tin  — đứa con  tự tay nuôi lớn,    bằng ánh mắt ghét bỏ, giống hệt  chồng nó.
 
Nó còn :
 
"Người lớn   năng lực mới ép con học. Ba  ,  kiếm tiền còn  bằng một nửa ba, bày đặt lên mặt?"
 
"Có bà  như , đúng là xui xẻo. Mẹ của mấy bạn con  ai như  cả!"
 
Ba khuôn mặt giống hệt , giọng điệu y chang,   những lời giống hệt ...
 
Với ,  gì khủng khiếp hơn bộ phim kinh dị đang diễn   mắt.
 
Ba  họ hớn hở  ngoài.
 
  Châu Vân Phong lớn tiếng hỏi:
 
"Muốn ăn khuya ? Đi, hôm nay khỏi  cái bài tập vớ vẩn .   tin trời sập!"
 
Châu Diệp nhảy lên:
 
"Ba vạn tuế!"
 
Rất nhanh, cả ba  khỏi cửa, bỏ   một .
 
  quanh căn nhà —  bàn đầy những cuống dâu tây con ăn xong,
 ghế văng  3 chiếc tất dơ của Châu Vân Phong,
bồn rửa bếp còn đầy bát dĩa mỡ  rửa.
 
Tất cả đều để  cho " sống nhàn nhã" là .
 
Mẹ chồng  là trông nhà, nhưng chỉ nấu cơm cho con trai lớn và cháu trai.
 
Từ lúc mang thai,  ngửi mùi thịt là buồn nôn nên chỉ ăn chay.
 bà  thì  nấu thịt mỡ, hết gà vịt  cá, miệng thì :
 
"Con trai mệt, cháu đang lớn,  ăn cho bổ."
 
Ngày nào    về cũng chỉ  thể ăn tạm ít cơm nguội.
 
Còn bà thì viện lý do đau lưng, cả tuần  lau nhà một .
Bảo   dùng máy giặt,  giặt đồ.
 
Châu Vân Phong vứt đồ bẩn bừa bãi, dù   mua sọt đựng riêng,   vẫn thản nhiên vứt khắp nơi.
 
Tất cả việc nhà — dọn dẹp bếp, vệ sinh, giặt giũ — đều là   lúc con  ngủ.
 
Chỉ cần  bước  cửa,  việc trong nhà như thể đều do  quản.