hạ quyết tâm chạy về nhà.
Vừa đến cửa, đột nhiên  thấy một bóng dáng quen thuộc.
Dáng  nhỏ bé của bà, mái tóc  bạc trắng.
Vậy mà lúc   đang run rẩy tranh cãi với cha  vì .
「Có  các  vì Tri Ý là do  nuôi lớn, nên mới  ưa nó  ?」
「Bà nội?」
  nức nở lao  lòng bà nội.
Chưa bao giờ  tủi  đau lòng đến thế.
Bà nội xót xa vuốt tóc .
「Chịu ấm ức , Tri Ý của bà chịu ấm ức .」
Nói , bà lão nhỏ bé bỗng bật .
 vội vàng an ủi bà: "Bà ơi, giờ cháu giỏi lắm . Cháu  đại học, chỉ hai năm là học xong chương trình bốn năm. Cháu còn tự kiếm tiền , kiếm   nhiều tiền."
Bà nội cứ gật đầu mãi, nghẹn ngào : "Bà  cả ."
Nói xong, bà nội vụt giơ cây gậy chống trong tay, chỉ thẳng  bố  .
"Đứa con gái  như thế , hai  định ép nó đến c.h.ế.t  ? Hai   còn chút lương tâm nào  hả!"
Cô Xuân Mai vội đỡ lấy bà nội.
Bị bà nội  , bố  cũng  lúng túng.
  nhanh, họ liền ưỡn ngực: "Mẹ, chuyện nhà con thì liên quan gì đến ! Năm xưa  vì cho cô Xuân Mai  học đại học, chẳng  cũng mặc kệ bọn con ?"
Năm đó cô Xuân Mai tự  cố gắng thi đỗ đại học, bà nội bất chấp bố   ngăn cản, vẫn kiên quyết cho cô  học cho xong.
Vì chuyện  mà bố  vẫn luôn ghi hận bà nội, cho rằng bà thiên vị.
 thực  bà chỉ   con gái   hối tiếc cả đời mà thôi.
Vì , từ lúc  lên cấp ba, cô Xuân Mai  đón bà nội .
Mấy năm nay, luôn là cô Xuân Mai chăm sóc bà, bố   thì mặc kệ, chẳng hỏi han câu nào.
Cô Xuân Mai sợ bà buồn, nên cũng cắt đứt liên lạc với nhà  luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nu-chinh-cua-cuoc-doi-minh/chuong-7.html.]
Chuyện  vẫn luôn là khúc mắc trong lòng bà,    bà vì  mà buồn thêm, nên kéo tay bà .
"Bà ơi, bà đừng lo, cháu  cách trị bố  cháu mà. Bà cứ vui vẻ lên, đợi đến lúc cháu  nghiệp đại học, bà đến tặng hoa cho cháu nha,  thì chẳng  ai tặng hoa cho cháu mất."
Cô Xuân Mai cũng  bên cạnh lo lắng : "Bà cháu dù sức khỏe yếu thế nào cũng  đời nào bỏ mặc cháu . Lần    làng kể chuyện của cháu, cô  bảo để cô giải quyết là , thế mà bà cứ nhất quyết đòi tự  đến."
Cô kéo  sang một bên, cẩn thận lau mặt cho cháu,  thoa kem dưỡng da.
"Giờ đang là mùa đông,  nhiều là   đó."
...
Lúc chúng  ở trong nhà.
Lý Trí Văn  đến một , đánh  một trận tơi bời với Giang Tri Họa.
Lúc đó mới , Lý Trí Văn ở trường chẳng hề học hành tử tế, mà   lêu lổng với một đám con gái bên ngoài.
Lý Trí Văn còn  một cô gái trong đám đó  bầu.
Người nhà cô gái  uy h.i.ế.p Lý Trí Văn  đưa  một vạn tệ, nếu  sẽ kiện  tội cưỡng hiếp, bắt   tù.
Lý Trí Văn lúc  mới  sang đánh chửi Giang Tri Họa, ép cô  kiếm   một vạn tệ đó cho .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Giang Tri Họa cũng coi như  chút đầu óc,   lãng phí thanh xuân của  với Lý Trí Văn nữa.
Thế là, cô thỏa thuận sẽ đưa  một vạn tệ, nhưng với điều kiện   đồng ý ly hôn.Bây giờ Lý Trí Văn  bà nội   đến, sợ  lấy  tiền, nên mới mò đến tận nhà gây sự.
Lý Trí Văn gây sự với Giang Tri Họa xong.
Giang Tri Họa   sang  loạn với chúng .
Đêm hôm khuya khoắt, ồn ào đến mức  ai ngủ nổi.
Bà nội  dậy, bỗng thở dài:
"Không thể để  chuyện tiếp diễn thế  mãi ."
Rồi bà bảo cô Xuân Mai  mời trưởng thôn và mấy  hàng xóm xung quanh đến.
Bà khoác thêm áo,   ghế, vẻ mặt vẫn hiền từ.
Trước đây bà nội từng là bà đỡ trong thôn, hầu như tất cả đám trẻ trong thôn  đều do một tay bà đỡ đẻ.
Bây giờ, bà  lên tiếng mời là   đều đến đông đủ.
"Hôm nay   đều  mặt ở đây, bà già   nhờ    chứng một việc.   nhờ bác trưởng thôn giúp chuyển con bé Tri Ý sang cho Xuân Mai nhà  nuôi,   nó sẽ  còn quan hệ gì với vợ chồng thằng Giang nữa!"