Sở Tiểu Điềm vặn vẹo một lúc,  chạy nhanh tới kiễng chân hôn lên khóe môi , gương mặt đỏ bừng: “Lát nữa em    một chuyện, hy vọng  đừng quá bất ngờ.”
Đoàn Tiêu còn  lên tiếng, cô  xoay  chạy lạch bạch lên cầu thang,  cửa.
Thực  Sở Tiểu Điềm định  ở  xe, nhưng  mở lời.
Nếu như Đoàn Tiêu  hề  Phạn Âm là ai,  thì cô  cũng chẳng , dù gì  tiểu thuyết chỉ là nghề nghiệp của cô mà thôi, nhưng khổ nỗi Đoàn Tiêu   truyện, còn khen Phạn Âm nữa.
Vì thế cô   ngượng ngùng.
Nếu cô   chính là tác giả đó,     phản ứng gì nhỉ?
Về đến nhà, Sở Tiểu Điềm bắt đầu bàn bạc với biên tập về chuyện . Công ty  thương lượng xong giá cả, mà cái giá   vượt ngoài dự liệu của cô quá nhiều. Cô cũng từng nghĩ, dựa  độ nổi tiếng của vài cuốn tiểu thuyết hiện giờ của ,    một ngày truyện của cô cũng  chuyển thể thành phim điện ảnh, nhưng cũng chỉ nghĩ  thành phim chiếu mạng mà thôi. Trước đây cũng  một công ty phim chiếu mạng đến hỏi giá, nhưng  bàn bạc xong thì  từ bỏ .
Cho nên cô    ngờ  “Hung đồ”  thể  chuyển thể thành phim điện ảnh.
Phải  rằng trong điện ảnh nước Z  thể xuất hiện chuyện tâm linh, cũng  nghĩa là  thể  thứ như oan hồn và ma quỷ thật sự.
Nếu “Hung đồ” chuyển thể thành phim điện ảnh, tuyến chính   đổi, nhưng  nhiều chỗ chắc chắn  sửa . Tiêu Mộng bàn bạc với bên , sẽ cố gắng để tác giả cũng tham gia  việc  đổi cốt truyện.
Cô và biên tập  chuyện hơn nửa tiếng đồng hồ, Tiêu Mộng  nhớ  gì đó và : “Dạo  em  xa, nhưng   chậm trễ tiến độ cập nhật chương mới, thật hiếm . Vất vả cho em , đợi em  về thì nghỉ ngơi cho ,  đó tiếp tục cố lên nhé.”
Sở Tiểu Điềm  thẹn thùng.
Đến ngày hôm qua là cô  dùng hết những bản thảo dự phòng  nên bắt đầu từ hôm nay cô   mà   bản thảo dự  .
Vốn dĩ hôm qua cô định gửi lời xin nghỉ đến  , nhưng tối qua lướt bình luận thì phát hiện   bình luận  nhiệt tình, hơn nữa cốt truyện   đến giai đoạn căng thẳng, cho nên   đều mong chờ  chương mới  cập nhật  ngày mai. Ngay cả  Weibo cũng  blogger nổi tiếng nhiều fan đang thảo luận về cốt truyện dạo gần đây. Nếu cô xin nghỉ  lúc , chắc chắn sẽ   ít   cảm thấy thất vọng.
Mặc dù cô  mệt cần  nghỉ ngơi, nhưng vẫn  kiên trì chút thôi.
Cô dọn dẹp hành lý,  mở máy tính thì bên ngoài   nhấn chuông cửa. Cô   cửa , phát hiện là bảo vệ Trịnh Kiệt.
“Cô Sở, tổng giám đốc Đoàn bảo  đến đưa đồ cho cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-119.html.]
Sở Tiểu Điềm mở cửa ,  thấy đồ trong tay   thì giật  ngơ ngác.
“Túi đồ  là tổng giám đốc Đoàn mua ở siêu thị, đây là thức ăn   nhờ  mua dùm, cô ăn lúc còn nóng .”
“Được, cảm ơn .”
“Không cần khách sáo.” Trịnh Kiệt  : “Cô Sở, cô nhất định    bình thường.”
Sở Tiểu Điềm thắc mắc: “Tại    như ?”
“Người  thể khiến tổng giám đốc Đoàn đối xử đặc biệt như  nhất định  tầm thường.” Trịnh Kiệt  .
Sở Tiểu Điềm  ngại ngùng.
Thực , dựa  mối quan hệ hiện giờ của cô và Đoàn Tiêu,   Đoàn Tiêu  thể  đối xử đặc biệt với cô  chứ?
Đương nhiên,   khi  xác định mối quan hệ, cũng  đặc biệt.
 hiện giờ cô vẫn    đầu tiên gặp mặt giữa hai  trong miệng Đoàn Tiêu rốt cuộc là khi nào.
Đồ Đoàn Tiêu mua cho cô phần lớn đều là đồ ăn, cô bỏ hết những món cần đông lạnh  trong tủ lạnh. Anh còn mua  ít đồ ăn vặt cho cô,  nhiều món là cô thích ăn.
Thức ăn  đặt giao tới là một combo,   là mấy món ăn mà cô thích ăn nhất.
Cô cầm điện thoại lên,   cảm ơn  nhưng phát hiện Wechat gửi đến một tin nhắn xác nhận,   kết bạn Wechat với cô.
Cô  một cái, bỗng chốc mở to mắt. Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Mặc dù Đoàn Tiêu  đồng ý với cô, nhưng cô  ngờ   tải Wechat về nhanh như thế, còn kết bạn với cô nữa!
Sở Tiểu Điềm  chấp nhận lời mời kết bạn ngay lập tức, mà vắt hết óc suy nghĩ. Sau khi chấp nhận lời mời, cô nên  câu gì đầu tiên đây?