“Mày dẫn tao  tìm,  tìm thấy thuốc, tao g.i.ế.c mày!”
 
Quả nhiên tên điên   theo lẽ thường, lúc    nên xông  khỏi thang máy, tìm thuốc gì đó ?
 
Sở Tiểu Điềm  gã uy h.i.ế.p bước  khỏi thang máy, tầng  quả nhiên là khu phòng bệnh, chẳng   mấy , chỉ  một y tá đang đẩy một  già   xe lăn, còn hai bác sĩ đang vội vàng rẽ  khúc quanh,  ai chú ý đến chỗ cô.
 
Bình tĩnh!
 
Bây giờ  hai lựa chọn, thứ nhất là lén gọi điện thoại báo cảnh sát, hoặc gửi tin nhắn cho Lạc Bắc Sương.
 
Thứ hai là kêu cứu.
 
 hét lớn là  .
 
Tên điên  vẫn luôn cầm d.a.o kề  chỗ nguy hiểm của cô, chỉ một cử động nhẹ cũng  khả năng khiến gã mất khống chế, đ.â.m d.a.o  cơ thể cô!
 
Thậm chí gã cảm thấy gì đó, hung dữ uy hiếp: “Dám gọi điện báo cảnh sát, tao lóc mày !”
 
Sở Tiểu Điềm toát mồ hôi lạnh, đầu óc suy nghĩ nhanh chóng  nhiều cách cầu cứu, nhưng cơ thể căng cứng  dám động đậy, cô thậm chí còn  một suy nghĩ tuyệt vọng. Nếu cô thật sự  may    đ.â.m chết, Lạc Bắc Sương sẽ ôm lấy t.h.i t.h.ể của cô  c.h.ế.t nhỉ?
 
Còn cả những   mỗi ngày đều kêu gào “chờ cho ăn” trong khu bình luận , ai sẽ kế thừa tiểu thuyết của cô, ai  cho bọn họ  đây? Úy Lam ?
 
 Úy Lam chỉ   tiểu thuyết ngôn tình ngọt ngào, bảo cô   truyện kinh dị, đến cuối cùng  lẽ sẽ thành chuyện tình  ma?
 
Biết   khi cô c.h.ế.t sẽ trở thành ma,  hết cốt truyện còn  thì ?  như  thì   của cô nhất định sẽ  dọa chết.
 
Quan trọng hơn nữa là cô vẫn   chết!
 
Cô  tới  lui xem gần đây  ai  thể giúp   , thang máy cách đó  xa  một  đàn ông bước , khóe mắt cô chỉ mới liếc thấy một bóng    ép  đầu ,      rẽ  phía bên .
 
Cô   đầu , tên điên   uy hiếp, kề d.a.o gần cơ thể cô hơn một chút, cơn đau nhói khiến cô dựng tóc gáy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-12.html.]
 
Cô  từng cảm thấy cái c.h.ế.t cách  gần đến như thế bao giờ.
 
Dường như giây tiếp theo, con d.a.o  sẽ đ.â.m  trong cơ thể cô, băm nát m.á.u thịt và cả tim gan phèo phổi của cô!
 
Đáng sợ quá… Ai đến cứu cô ?
 
“Thuốc ở ?”
 
“ thật sự  …” Cho dù ép bản  bình tĩnh thì cổ họng cô cũng lộ  sự căng thẳng: “Hay là   hỏi bác sĩ giúp  nhé? Chắc chắn bác sĩ .”
 
“Con  nó, mày gạt tao.” Người đàn ông tóm lấy cánh tay cô, kéo cô về , khi kéo cô  thang máy, cánh cửa từ từ đóng , sắp sửa nhốt hai  ở bên trong  nữa.
 
Sở Tiểu Điềm  kìm  mà hét lên, bỗng nhiên  một bàn tay mạnh mẽ cho  khe hở thang máy,  dùng sức  khiến cánh cửa mở !
 
Khi  rõ   , con ngươi của Sở Tiểu Điềm bỗng co .
 
  dường như  để ý tới, thậm chí  nhận  cô. Anh  một bên cụp mắt  điện thoại, giống như đang gửi tin nhắn cho ai đó.
 
Từ tầng bốn đến tầng sáu chẳng qua chỉ mười giây ngắn ngủi!
 
Sở Tiểu Điềm   bên cạnh một cái, con d.a.o  vẫn kề   cô, nhưng cơ thể của cô   nửa  gã che , nếu   kỹ sẽ  chú ý thấy.
 
Cảm giác tồn tại của  đàn ông  quá mạnh mẽ, cho dù chỉ  ở đó, hững hờ  điện thoại cũng khiến   cảm nhận  cảm giác áp bức mạnh mẽ và lạnh lùng, dường như  khí đều vì sự tồn tại của  mà trở nên căng cứng.
 
Tên khốn  tâm thần  cũng cảnh giác,  thẳng , Sở Tiểu Điềm  thể cảm nhận rõ ràng gã đang run rẩy, ngay cả con d.a.o  cũng đ.â.m sâu hơn một chút khiến cô đau nhói.
 
Sở Tiểu Điềm  há miệng, con d.a.o   đ.â.m   cô, cô cảm thấy quần áo của  sắp  đ.â.m xuyên .
 
Cổ họng cô phát  tiếng nghẹn ngào yếu đuối, giọt nước mắt đau đớn chảy .
 
Cô đang  thầm trong lòng.