Chắc đây là  đầu tiên Đoàn Tiêu sử dụng Wechat,  đầu tiên chủ động kết bạn, nếu   cô mở lời mà dựa   phận của     chủ động kết bạn chứ?
Cho nên  đầu tiên  chuyện nhất định  trịnh trọng một chút.
Sở Tiểu Điềm suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng đưa  quyết định chấp nhận lời mời kết bạn.  cô còn  chấp nhận, Đoàn Tiêu  gọi điện tới.
“Đang  gì thế?”
“Em  mới dọn dẹp đồ đạc,  ?”
“Ăn cơm ?”
Lúc  Sở Tiểu Điềm mới nhớ    ăn cơm: “Ồ! Em quên ăn .”
“Ăn  , xong   chuyện khác.”
“Ừ, em ăn ngay đây.”
Bỗng nhiên Đoàn Tiêu im lặng giây lát  : “Anh…”
Anh mới  một chữ  khựng , như quên mất    gì. Sở Tiểu Điềm kiên nhẫn chờ đợi, một lát   mới lên tiếng: “Vừa    đăng ký tài khoản Wechat .”
“Ừ ừ.”
“Em…” Anh  chữ “em” xong thì  ngừng.
Sở Tiểu Điềm thắc mắc hỏi: “Em  ?”
“Ý  là…” Đoàn Tiêu dừng một lát, nhỏ giọng : “Em ăn xong cơm,  xong việc thì chấp nhận lời mời  ?”
Giờ chuyển sang Sở Tiểu Điềm im lặng.
Bởi vì cô bỗng nhiên phản ứng , trong thời gian cô suy nghĩ nên  câu gì đầu tiên với , Đoàn Tiêu vẫn luôn chờ cô chấp nhận lời mời kết bạn. Do quá lâu  thấy cô chấp nhận, cho nên  mới gọi điện tới.
Khi nghĩ tới đây,  một cảm giác tê dại khó  trỗi dậy từ trái tim cô.
Thực  mới xa  hai tiếng đồng hồ, nhưng  thấy giọng  của , cô  thấy nhớ  .
Hơn nữa,  rõ ràng Đoàn Tiêu cũng đang nhớ cô.
Cô nhịn  và : “Em  đấy.”
“Tại ?”
Nghe giọng điệu , Sở Tiểu Điềm  thể tưởng tượng   nhất định đang khẽ chau mày.
“Tại   chờ  xong việc?” Cô : “Bây giờ em sẽ  việc quan trọng nhất,  chờ chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-120.html.]
Đoàn Tiêu thấy cô tắt máy, lông mày càng nhíu chặt hơn.
Trình Nhượng  mấy  lén la lén lút   cửa phòng  việc của tổng chỉ huy, ho một tiếng nhưng  ai  đầu .
Anh  cúi đầu : “Karl, Tuyết Cầu, hai đứa lên.”
Karl qua đó , Tuyết Cầu theo , hai con ch.ó đẩy ba  ở  cửa .
“Mấy  đang  gì thế?”
“Nhìn Sếp,   Sếp hỏi một vấn đề  kỳ quặc.” Nghiêm Nặc xoa đầu Karl.
“Vấn đề gì?”
“Vừa  Sếp hỏi ,   để  đối phương  nhận  tin nhắn kết bạn của .” Anh   Trình Nhượng bằng ánh mắt ngơ ngác, bổ sung thêm một câu: “ , chính là Wechat.”
Triệu Huy : “ Sếp  giờ   dùng Wechat.”
“Vô      Wechat của tổng giám đốc Đoàn, nếu như    thật,   kết bạn  chen chúc đến nổ tung điện thoại .”
“Vậy Sếp   gì? Không lẽ   đăng ký Wechat, còn kết bạn ?”
Triệu Huy và Lâm Phi Phàm đồng thanh  “Mẹ kiếp”: “Không thể nào!”
“Kết bạn? Ai thế? Mặt mũi của ai mà lớn ?”
“ quen  Sếp bao nhiêu năm nay đều   đãi ngộ như . Lần  bảo   đăng ký Wechat,  đoán xem    gì?”
Lâm Phi Phàm hắng giọng, mặt mày lạnh lùng : “  cần.”
Đám   , đều    vẻ ngạc nhiên, khó tin và nghi ngờ trong mắt đối phương.
Dựa  tính cách của Đoàn Tiêu,  thật sự  cần đến công cụ trò chuyện như Wechat,   thể tìm   đương nhiên sẽ  cách liên lạc với ,   cách nào tìm  , bất cứ phương thức liên lạc nào cũng  .
Anh cũng  lãng phí thời gian  việc xã giao vô dụng, cũng  cần dùng cách trò chuyện để củng cố mối quan hệ với bất kỳ ai. Về những chức năng khác của Wechat,   càng  cần thiết.
Cho nên cũng  sử dụng app trò chuyện .
Nếu như  ôm điện thoại, dùng Wechat để trò chuyện giống như  khác,  đó mới thật sự khiến   ngạc nhiên.
Cho nên  hỏi vấn đề  vốn dĩ   kỳ quặc.
Huống hồ, nếu  thật sự chủ động kết bạn với ai,   còn  chấp nhận ? Trừ khi là tạm thời   thấy.
Có điều...
Dạo gần đây hình như  một  như thế, khiến Đoàn Tiêu đối xử  đặc biệt.