Bốn  dường như nghĩ đến gì đó, đồng thời  một động tác, di chuyển ánh mắt về phía Tuyết Cầu đang  xổm bên cạnh Karl.
Triệu Huy : “Tuyết Cầu, chủ nhân Sở Tiểu Điềm của mày...”
Tuyết Cầu  thấy tên của Sở Tiểu Điềm, lập tức ngẩng đầu sủa một tiếng, hung dữ nhe răng nghiến lợi với Triệu Huy.
Triệu Huy: “... Tao     cô . Mà , tên nhóc  bảo vệ chủ thật đó,  thể so sánh  với Karl.”
Karl giơ móng vuốt lên, cào cửa, Trình Nhượng gõ cửa giúp nó.
“Vào .”
Cửa  mở , Karl và Tuyết Cầu  chen  trong.
Hai bọn chúng  một thời gian   thấy Đoàn Tiêu , Karl lao lên , nhấc  bám   Đoàn Tiêu. Có thể   Đoàn Tiêu còn lưu  mùi của Sở Tiểu Điềm nên Tuyết Cầu cũng vô cùng hưng phấn, nó  nhảy lên  .
Đoàn Tiêu cầm điện thoại, tay còn  bế Tuyết Cầu  lên đùi ,  sờ đầu Karl.
“Dạo   ngoan ngoãn  lời  hả?”
Tuyết Cầu ngửi đầu ngón tay , l**m đầu lưỡi, sủa một tiếng,  cọ đầu  lồng n.g.ự.c .
Trên áo khoác của Đoàn Tiêu còn lưu  mùi của Sở Tiểu Điềm, Tuyết Cầu  nhạy cảm  cảm nhận .
Đoàn Tiêu xoa đầu nó.
 trong đầu   nghĩ đến lúc Sở Tiểu Điềm vùi đầu, cọ tới cọ lui trong lồng n.g.ự.c .
Anh , ôm đầu của Tuyết Cầu và : “Nhớ cô   ?”
Tuyết Cầu nghiêng đầu.
Hiển nhiên nó   còn sợ Đoàn Tiêu nữa, tuy rằng  nhiều ngày  gặp, nhưng mùi của chủ nhân nó lưu    Đoàn Tiêu và cái v**t v* dịu dàng  mật của  đều khiến nó   thiết.
Chuông báo điện thoại vang lên.
Đoàn Tiêu  bao giờ sử dụng Wechat, cho nên  hề quen thuộc với chuông báo tin nhắn của Wechat,  cầm điện thoại lên  mới phát hiện Sở Tiểu Điềm  chấp nhận lời mời kết bạn của  .
“Xin chào,  vệ sĩ của Sở Tiểu Điềm,  hâm mộ  một của   chấp nhận lời mời, bây giờ   thể  chuyện với cô  .”
Sau đó là meme một chú chó  tung hoa  vui vẻ chạy tới  gửi sang.
Bởi vì   khi Karl và Tuyết Cầu  , cửa vẫn   đóng  ngay, cho nên mấy    cửa  trơ mắt  Đoàn Tiêu ôm Tuyết Cầu  lòng,  chào hỏi với Karl, xoa đầu bọn chúng và  điện thoại.
Hiện giờ  đang .
Trình Nhượng ở phía  nên   thấy, chỉ thấy đầu của ba  bọn họ chen chúc ở khe cửa,  đó Lâm Phi Phàm     tiên, vẻ mặt tức giận: “ cảm thấy  đang  mơ.”
Triệu Huy: “...  cũng thế.”
Nghiêm Nặc: “ cũng ... Hôm qua tăng ca, còn  tỉnh táo hẳn.”
Lâm Phi Phàm: “Sĩ quan Trình,   xem   Sếp đang  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-121.html.]
Nghiêm Nặc: “Hơn nữa còn là nụ  từ tận đáy lòng.”
Triệu Huy: “Nếu  là phụ nữ,    yêu Sếp ngay.”
Trình Nhượng: “...”
Cũng  trách bọn họ la ó om sòm , dù   thấy nụ  của Đoàn Tiêu vốn  là một chuyện  hiếm , phần lớn thời gian  đều lạnh lùng và nghiêm khắc, thậm chí mang đến cho   cảm giác khó gần, cho dù   cũng là nụ   nhạt.
  , hiển nhiên là khác biệt.
Anh thật sự đang .
Đó là nụ  mà bất cứ ai  thấy cũng sẽ cảm thấy bản   nhầm.
“Nào,  Trình,   xem rốt cuộc ba chúng   đang  mơ  ?”
Ba  nhường chỗ, Trình Nhượng vội vàng ghé  .
Mà lúc   ghé , đúng lúc Đoàn Tiêu ngẩng đầu   cửa, ánh mắt đó  đáng sợ.
“Mấy  đang  gì ?”
Trình Nhượng  ngượng ngùng: “Giúp Karl và Tuyết Cầu đóng cửa. Ông chủ,   việc tiếp , em đến sân huấn luyện đây.”
Sở Tiểu Điềm ôm điện thoại và chăn  lăn mấy vòng  giường.
Cô  Wechat của Đoàn Tiêu !
Cô thật sự  Wechat của Đoàn Tiêu !!
Hơn nữa còn là Đoàn Tiêu chủ động kết bạn với cô!
Thật là một ngày  ý nghĩa kỷ niệm, cô nhất định  ghi nhớ ngày ,    sẽ ăn mừng ngày kỷ niệm!
Tin nhắn của Đoàn Tiêu  nhanh   gửi tới: “Ăn cơm ?”
Vừa  lúc  kết bạn với cô, avatar vẫn còn để trống,  ngờ lúc    avatar , hơn nữa còn khiến Sở Tiểu Điềm  ngạc nhiên!
Bởi vì đó là ảnh chụp chung của Karl và Tuyết Cầu! Hai con ch.ó một lớn một nhỏ chụm đầu  với , mắt  thẳng  ống kính.
Biệt danh Wechat của Đoàn Tiêu  đơn giản, chỉ  một chữ cái – D.
 Sở Tiểu Điềm ghi chú cho  là – Chàng vệ sĩ của .
Hơn nữa còn là vệ sĩ riêng, độc nhất vô nhị.
Bởi vì Đoàn Tiêu từng , cả đời  của  chỉ  vệ sĩ cho mỗi cô.
Trước đây   bảo vệ  nhiều nhân vật quan trọng,     vẫn sẽ nhận một  nhiệm vụ quan trọng, thậm chí  mức độ nguy hiểm cao nhất nhưng đối với  thì cô nhất định là  đặc biệt nhất.
Sở Tiểu Điềm: “Em ăn ,  ăn ?”