Cho đến  , Triệu Huy   Sở Tiểu Điềm chính là Phạn Âm,  nhớ  cuộc  chuyện giữa  và cô, ngoài sợ hãi cũng chỉ còn  sợ hãi.
Anh  chỉ thấy may mắn vì Đoàn Tiêu   thấy câu    tỏ tình với em gái Phạn Âm, nếu  khi đó mạng nhỏ của   chắc  mất một nửa .
Có điều, lúc    cũng  hoảng sợ  nhẹ.
 cũng   do   nhát gan, đổi thành những  khác của Long Phong Đặc Vệ cũng sẽ hoảng sợ như thế.
Đối với những  trời  sợ đất  sợ, đối mặt với bọn  cầm s.ú.n.g cùng  thể mạnh mẽ khiêu khích mà ,  duy nhất  đời khiến bọn họ sợ hãi cũng chỉ  Đoàn Tiêu mà thôi.
Đừng thấy Đoàn Tiêu còn trẻ tuổi, mà tuổi của bọn họ  còn nhỏ, lúc gia nhập  Long Phong Đặc Vệ, sĩ quan huấn luyện lợi hại hơn nữa cũng  trải qua huấn luyện đặc biệt “cực kỳ bi thảm” của Đoàn Tiêu. Cho nên, vệ sĩ hoặc sĩ quan huấn luyện  lợi hại như thế nào, hiện giờ đều  gọi Đoàn Tiêu là Sếp, bọn họ kính nể Đoàn Tiêu từ tận đáy lòng.
Vừa  thấy giọng  lạnh lùng của Đoàn Tiêu, đặc biệt là đột nhiên  thấy giọng  là nỗi ám ảnh tâm lý của mỗi  bọn họ. Lần nào họ cũng run cầm cập theo bản năng, cảm giác giống hệt như bản   sai hoặc   thành nhiệm vụ  tóm .
Triệu Huy suýt chảy mồ hôi lạnh, rõ ràng chỉ tùy tiện  chuyện,     chột  như ?
“Không  gì cả, đúng  chị dâu?” Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Sở Tiểu Điềm bỗng nổi ý , cô nghiêm túc : “Không, rõ ràng chúng  đang  đến một vấn đề  nghiêm túc mà.”
“Ồ? Vấn đề quan trọng gì ?” Đoàn Tiêu thản nhiên hỏi.
“Không thể    .” Sở Tiểu Điềm  : “ sớm muộn gì  cũng sẽ .”
Đoàn Tiêu nheo mắt  cô.
Triệu Huy  bắt đầu run cầm cập, âm thầm lùi về  vài bước,   cầm lấy hũ yakult  chạy mất, chạy một mạch đến chỗ Trình Nhượng, kéo cánh tay   ,  đó rúc  lòng  : “Sĩ quan huấn luyện Trình,  sợ ơi sợ.”
“Mẹ kiếp.” Trình Nhượng suýt  cơ thể vạm vỡ của   đẩy ngã, lập tức dở  dở  đá   : “Cút cút, ông đây   hứng thú với .”
Triệu Huy  hu hu  tìm Karl.
Nào ngờ Karl cũng  quan tâm đến  , nó đang ăn uống vui vẻ với Tuyết Cầu.
Triệu Huy: “... Bắp cải nhỏ , đất vàng ơi...”
Mà bên , Sở Tiểu Điềm cũng chớp mắt  Đoàn Tiêu, thầm nghĩ   hung dữ với cô  ?
Vài giây , Đoàn Tiêu lên tiếng: “Nhiêu đây đủ ? Em còn  ăn gì ?”
“... Nhiêu đây   nhiều , em ăn  hết .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-137.html.]
Sở Tiểu Điềm tưởng rằng chuyện   qua , bởi vì Đoàn Tiêu trông như  để trong lòng.
 thực  cô   rằng ngày hôm  Triệu Huy   gọi đến phòng  việc của .
Triệu Huy thấp thỏm trong lòng,   cửa thì như học sinh tiểu học  đến gần văn phòng của giáo viên chủ nhiệm, rõ ràng là dáng  của  lính, nhưng trông ngoan ngoãn lạ thường.
“Sếp,  gì dặn dò.”
“ hỏi , thành thật trả lời.”
“Rõ!”
Đoàn Tiêu   bàn  việc, thờ ơ hỏi: “Hôm qua    gì với Tiểu Điềm?”
Triệu Huy: “...”
Anh   mà,  ngay mà!
Sếp  yêu đương thì thôi, nhưng khi thật sự yêu đương thì dù bề ngoài  biểu hiện gì, nhưng thật  tính chiếm hữu chị dâu  dữ dội. Chẳng qua   chỉ lén lút  vài câu với chị dâu, hôm nay   gọi đến hỏi chuyện .
Bọn họ  ở bên cạnh Đoàn Tiêu lâu, đương nhiên  mặc dù Đoàn Tiêu   vẻ lạnh lùng vô tình, nhưng thực   bênh vực  của . Chuyện   của Dương Thiệu Quang,  tức giận  ít, nhưng hễ   dính líu đến chuyện  đều  ghi  lớn. Đương nhiên, bản  Dương Thiệu Quang  khi lành vết thương cũng  trừng phạt.
Con  của Đoàn Tiêu  tính nguyên tắc  mạnh, nhưng dù là trong tình huống liên quan đến nguyên tắc,  cũng là một   bênh vực  .
Đối với  em như , đối với  trong công ty cũng thế, đối với  phụ nữ  thích chắc chắn càng bênh vực đến một mức độ nhất định.
Triệu Huy  dám che giấu, thành thật khai báo: “Chỉ  về tác giả thần tượng của em.”
Đoàn Tiêu : “Ai?”
“Phạn Âm.”
Nghe thấy cái tên , Đoàn Tiêu cau mày: “Tác giả của ‘Linh Oán’?”
“Không chỉ mỗi ‘Linh Oán’,   còn xuất bản mấy cuốn nữa, nổi tiếng nhất là ‘Cuốn sách kinh dị’,  điều cuốn sách  công nhận  nhất là ‘Hung đồ’, cũng là cuốn em thích nhất.”
Khi  đến tác phẩm của thần tượng, Triệu Huy bắt đầu   ngừng.
Sở Tiểu Điềm   hai  đang  về Phạn Âm.
Biên tập của cô  gửi hợp đồng điện ảnh qua, mà hợp đồng xuất bản cô ký thời gian  cũng  gửi  tay cô.