Có một khoảnh khắc Sở Tiểu Điềm suýt thì buột miệng  cô chính là Phạn Âm.
Hơn nữa, từ lâu cô vẫn luôn là một cô gái ru rú trong nhà  tiểu thuyết kinh dị.
 cuối cùng cô vẫn   , mà : “Em còn  chuyện  hỏi .”
“Em hỏi .” Đoàn Tiêu : “Sau khi hỏi xong, em  ngoan ngoãn  ngủ.”
“Ừ... Được thôi.” Sở Tiểu Điềm dừng một lát  : “Nếu như  một ngày,  phát hiện em luôn giấu  một chuyện thì   giận ?”
“Vậy  xem là chuyện gì.” Đoàn Tiêu im lặng một lúc và : “Nếu em giấu    chuyện nguy hiểm gì đó... Chẳng hạn như  chuyện, ăn cơm với  lạ,  thì  sẽ giận.”
Sở Tiểu Điềm lập tức nhớ đến “chuyện xem mắt” gây hiểu nhầm .
Lần đó, sắc mặt của Đoàn Tiêu thật sự khó coi, cô chỉ cần nghĩ đến vẫn còn thấy rùng .
“Chuyện như thế, đương nhiên em sẽ   . Ý em là... Là em  bí mật của , nếu ngày nào đó   em vẫn luôn che giấu ,   giận ?”
“Vậy thì đổi suy nghĩ một chút, nếu em phát hiện  cũng  bí mật   em , em sẽ giận  ?”
Sở Tiểu Điểm: “Chắc là em...  giận .”
“Vậy thì  càng  giận.” Anh thản nhiên : “Cho dù chúng  ở bên , nhưng trong thời gian ngắn cũng  thể nào  hết  chuyện của đối phương, nếu  tìm hiểu thì cần   một quá trình lâu dài. Tất cả bí mật của em đều thuộc về một phần của em,  sẽ  giận vì em    .”
“Tại ?” Sở Tiểu Điềm sửng sốt hỏi.
Đoàn Tiêu im lặng một lúc.
“Bởi vì  yêu em.”
Karl  thấy động tĩnh của Sở Tiểu Điềm, nó  dậy bước nhanh từ ban công  trong phòng cô.
Nó  thấy cô  xổm bên giường, một tay che ngực, cả  co , mặt mày đỏ bừng, đôi môi  hé, giống như  lời   nhưng    .
Karl nôn nóng  hai vòng  mặt cô,  đó nó  xuống, nhấc móng vuốt đặt lên đùi cô.
Sở Tiểu Điềm cầm móng vuốt của nó,  bằng khẩu hình miệng: “Chị  , Karl.”
Thực ,   cô  .
Chú nai nhỏ trong trái tim cô cuối cùng  tiến hóa , từ một chú nai nhỏ thành một chú nai siêu cấp, sừng  đầu cũng mọc dài hơn nhiều, nó đang vui mừng nhảy tới nhảy lui trong trái tim cô.
...
“Bởi vì  yêu em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-150.html.]
Khi   câu , âm thanh và giọng điệu bình tĩnh, dịu dàng,   hề chan chứa tình cảm như những nam chính tỏ tình trong phim truyền hình, nhưng  thể khiến   cảm nhận  tình yêu chân thành, sâu sắc.
Tình yêu  khắc sâu trong xương tủy.
Người đàn ông   giờ     biểu đạt bản , nhưng mỗi một câu   với cô đều mang theo tình cảm khó che giấu.
Giống như ánh mắt khi   cô, sức mạnh khi  ôm cô  dịu dàng   thiếu phần mạnh mẽ.
Mỗi hành động cử chỉ, mỗi ánh mắt, mỗi câu  thì thầm bên tai cô khi hai  ở bên  đều âm thầm  cho cô ...
Rằng  yêu cô.
...
“Sếp,  xử lý xong hết . Sáng sớm ngày mai chúng  sẽ , đến nơi  tám giờ.”
“Ừ.”
Trình Nhượng   cầm cuốn sách trong tay,  ngẩng đầu lên,    kìm  mà hỏi: “Cuốn  là ‘Hung đồ’ ?”
“Phải.”
Trên đường tới đây, trong mấy tiếng đồng hồ lái xe, Đoàn Tiêu ngoại trừ xử lý vài email, nhận hai cuộc điện thoại , thời gian còn  đều đang  cuốn sách .
Vừa  khi Trình Nhượng  điện thoại của Triệu Huy,   với   về chuyện , hơn nữa  còn  cuốn “Hung đồ” phiên bản kỷ niệm mới xuất bản. Phản ứng đầu tiên của Triệu Huy chính là Đoàn Tiêu tịch thu sách của ,   vội vàng   một cái, phát hiện “Hung đồ” của  vẫn còn.
Cũng  nghĩa là Đoàn Tiêu tự mua cuốn sách  ? Hay  khác tặng cho ?
Đoàn Tiêu  cuốn sách   tính là việc kỳ lạ, nhưng  ngờ    nhập tâm như thế,  thì quá kỳ lạ .
Đoàn Tiêu  ít khi  tiểu thuyết,  kệ sách của  cũng   thể loại sách .
Vì  bọn họ suy đoán, chắc vì đám bọn họ đều   tiểu thuyết của Phạn Âm nên Đoàn Tiêu cũng mua một cuốn để g.i.ế.c thời gian, hoặc là  khác tặng cho ,  tiện tay cầm theo .
“Sếp,  cảm thấy cuốn sách   ?”
Cuối cùng Đoàn Tiêu  ngẩng đầu khỏi cuốn sách, cầm ly cà phê  bàn uống một ngụm, thờ ơ hỏi ngược : “Cậu cảm thấy  ?”
“Hay chứ. Em nhớ là La Cương mở đầu, trong đội em gần như mỗi  đều chuyền   một . Em cũng mua sách của tác giả ,   tệ.”
Đoàn Tiêu gấp sách ,  trang bìa, bỗng nhiên  suy nghĩ gì đó  hỏi: “Vậy  cảm thấy, trong đời sống hiện thực Phạn Âm là  như thế nào?”
“Vấn đề  tụi em cũng  thảo luận. Theo em thì chắc là   học thức uyên bác,  ba mươi tuổi, tính cách  phần chững chạc, khiêm tốn,  lẽ  kết hôn.”