“Nói tóm ,   với  ,     thì tùy.”
Trình Nhượng vỗ vai  ,  với ý tứ sâu xa: “Vẫn nên trân trọng cái mạng nhỏ của  đó, đồng chí Triệu Quang Quân .”
Triệu Huy ngơ ngác, khó hiểu.
“Sếp và chị dâu đến !”
Trước cửa khách sạn, Sở Tiểu Điềm  xuống xe  cảm nhận  sự nhiệt tình của Long Phong Đặc Vệ.
Mặc dù họ  mặc đồ thường, nhưng ai nấy đều  khí thế  tầm thường,  ngay ngắn, giống như chào đón nhân vật lớn gì đó.
Cũng may Đoàn Tiêu nắm tay cô, lạnh lùng  họ một cái, khí thế của     thể đàn áp tất cả.
Trong phòng, hai chiếc bàn lớn nhất   chật cứng.
Triệu Huy  thiếu tiền,    càng hào phóng, gọi  những món ăn  nhất, hơn nữa do đích    giám sát,  thể thấy là  để tâm đến buổi tiệc.
“Chúng  mời Sếp và chị dâu một ly  .”
“Chị dâu uống   .”
“, đúng, chị dâu uống   . Sếp...”
Đoàn Tiêu lạnh lùng rót một ly rượu.
Có   nhỏ: “Đô rượu của Sếp chắc là  nhất, các   kiềm chế chút.”
Mặc dù hôm nay  là ăn mừng sách của Phạn Âm sắp  chuyển thể thành phim, nhưng đây là  đầu tiên Đoàn Tiêu và Sở Tiểu Điềm tham gia buổi tiệc như , cho nên tiêu điểm và chủ đề đều tập trung  hai . Đến khi rượu  mời xong, bọn họ cũng  còn gan  đùa  mặt Đoàn Tiêu, lúc  mới  đến Phạn Âm và “Hung đồ”.
Triệu Huy hỏi  một câu: “Người  ở đây, còn ai   ‘Hung đồ’ ?”
“  .”
“ cũng  ...”
“Bọn  đều  hết !”
Tất cả   đều    , Triệu Huy hỏi Sở Tiểu Điềm: “Chị dâu, cô cũng   nhỉ?”
Sở Tiểu Điềm lặng lẽ gật đầu.
“Thích ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-163.html.]
Sở Tiểu Điềm  lặng lẽ gật đầu, cầm lấy ly rượu.
Triệu Huy vui mừng: “Vậy chúng   chủ đề  chuyện .”
Anh  bắt đầu  từ “Cuốn sách kinh dị 1” tịch thu  từ tay  khác, từ lúc đầu cảm thấy hứng thú cho đến   chìm đắm, chỉ thông qua một cuốn sách, tiếp  đó     hết một lượt sách và truyện tranh  cải biên của Phạn Âm: “ chỉ  hỏi lúc các   những cuốn sách   nổi da gà chút nào ?”
Nghiêm Nặc uống rượu  : “ vẫn , lúc   học  nhiều sách thể loại kinh dị,  giống một   nào đó, nửa đêm  mơ thấy ác mộng đến cả nhà vệ sinh cũng  dám  một .”
Một  đàn ông như Triệu Huy,  thấy câu   thì cũng  hề tức giận vì  hổ, mà còn  ha ha: “Ông đây nhát gan đấy,  nào?”
Người thường ngày  sợ trời  sợ đất, cũng  thể vì những tình tiết đáng sợ trong sách mà cảm thấy sợ hãi, điều  cũng bình thường, dù  hai năm nay sách của Phạn Âm vẫn luôn  đánh giá là top một tiểu thuyết kinh dị nhất năm mà. Đừng   nhát gan  đến run rẩy cả , chắc khi điện ảnh lên sóng,   bệnh tim cũng  kiềm chế một chút.
Bọn họ đang thảo luận sục sôi, bỗng nhiên Đoàn Tiêu dùng mu bàn tay chạm nhẹ  mặt Sở Tiểu Điềm.
“Sao mặt em đỏ ?” Đọc Full Tại Truyenfull.vision
“... Vừa nãy em  cẩn thận, uống nhầm ít rượu vang của .”
Có hai ly để bên tay cô, một là nước  một là nước ngọt. Lúc nãy cô  bọn họ  đến Phạn Âm,  quá nhập tâm và Triệu Huy hỏi cô khiến cô căng thẳng  lấy ly rượu vang của Đoàn Tiêu, hơn nữa còn  cẩn thận uống một ngụm lớn, gần như uống sạch phần còn .
Cô sờ mặt , phát hiện thật sự  nóng: “Em... Đi... vệ sinh một chút.”
Sở Tiểu Điềm   đến nhà vệ sinh,    thấy hai nhân viên phục vụ  về chủ đề  chuyện của đám Triệu Huy.
“Vừa  bọn họ  đến ai thế? Phạn Âm? Phạn Âm là ai?”
“Phạn Âm mà cô cũng   ? Chính là tác giả của ‘Cuốn sách kinh dị’ và ‘Linh oán’ đó...”
Sở Tiểu Điềm vội vàng   khỏi nhà vệ sinh, còn   tới phòng  thấy Đoàn Tiêu  bên cạnh cửa sổ ở hành lang.
Cô che mặt,  ấm ức: “Sao khắp nơi đều  đến  thế...”
Đoàn Tiêu xoay ,  ngẩn ngơ.
Sở Tiểu Điềm thật sự  thể uống rượu, cô chỉ mới uống nửa ly mà mặt  đỏ bừng.
Mắt cô ướt át, gương mặt đỏ ửng  là vẻ bối rối. Đoàn Tiêu còn  lên tiếng, cô  lảo đảo túm lấy quần áo của , cô cụp mắt  nhỏ: “Anh  xem, nếu em  cho họ   phận Phạn Âm của  thì sẽ như thế nào?”
Đoàn Tiêu nắm tay cô: “Có  ở đây, bọn họ  thể  gì ?”
Sở Tiểu Điềm ngẩng đầu lên.
“Anh... Anh...” Mặt cô  là biểu cảm tuyệt vọng, khó tin: “Quả nhiên   !”