Cô từng  một cuốn tiểu thuyết ngôn tình của Úy Lam, còn nhớ lời  tình cảm mà những nam chính trong sách của cô  , cô vẫn luôn cảm thấy Úy Lam nhất định từng  một tình yêu   nên mới    chuyện tình cảm tươi  như thế.
 thực  khi cô   hề  quá nhiều cảm nhận, chỉ cảm thấy cô     đẽ.
  lúc , cô cảm thấy lời  tình cảm rung động lòng  trong miệng những nam chính trong sách    câu nào sánh bằng câu  cô   lúc  đây.
Cô  Đoàn Tiêu ôm trong lòng,  tiếng tim đập mạnh của  và nhịp tim của  dần xếp chồng lên .
 cô chợt nhớ  một chuyện, giãy giụa  khỏi lòng : “Anh  xem,  khi nhóm  Trình    trách em  giấu họ ?”
“Không .”
Cũng  dám.
“Vậy...” Sở Tiểu Điềm bối rối: “Anh  xem, em  cần  họ  ?”
Cô luôn cảm thấy giấu họ thì   .
Dù  hiện giờ cô và đám Triệu Huy, Trình Nhượng cũng là bạn bè , hơn nữa buổi tiệc hôm nay là để ăn mừng “Hung đồ”  chuyển thể thành phim. Sở Tiểu Điềm    họ thật sự vui mừng cho Phạn Âm, cho cuốn sách .
Vả , lúc  họ  đến cuốn sách , cô cũng nhận  họ  nghiêm túc  nó. Bên trong   nhiều chi tiết và mở đầu cho cốt truyện đều  bọn họ phân tích  triệt để, thậm chí  một  thứ đến cả cô cũng  suy xét tới.
Đoàn Tiêu : “Em   thì ,   thì giấu tiếp.”
Ý là cô   gì thì ,  thứ đều theo mong  của cô.
Vì thế, Sở Tiểu Điềm  bối rối.
Đoàn Tiêu  sang liếc  Trình Nhượng.
Vốn dĩ Trình Nhượng đang  thích thú, đây là  đầu tiên    thấy dáng vẻ  nũng của Sở Tiểu Điềm  mặt Đoàn Tiêu. Anh    xem phản ứng của Đoàn Tiêu nhưng cũng  dám tiến  gần , bởi vì Đoàn Tiêu chắc chắn sẽ phát hiện.
Vốn dĩ   định ,  ngờ bỗng dưng Đoàn Tiêu  đầu    một cái.
Trình Nhượng giật ,  đầu bỏ 
“Có  thử ?” Đoàn Tiêu hỏi Sở Tiểu Điềm.
“Thử gì cơ?”
“Tìm một ,  cho    chuyện em chính là Phạn Âm.”
Sở Tiểu Điềm ngây : “Tìm ai?”
Đoàn Tiêu xoay : “Đứng !”
Trình Nhượng dừng bước, xoay   thẳng: “Sếp,  gì dặn dò ạ?”
Đoàn Tiêu lạnh lùng : “Qua đây.”
“Vâng!” Trình Nhượng lập tức chạy bước nhỏ tới.
Sở Tiểu Điềm núp   Đoàn Tiêu, hai tay giữ cánh tay , cô  lo lắng: “Phải  thật ?”
“Đừng sợ.” Đoàn Tiêu nắm lấy tay cô: “Có  ở đây, em  thể mạnh dạn  .”
Anh  Trình Nhượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-166.html.]
Ánh mắt như tóe lửa, Trình Nhượng  hiểu  ánh mắt của ...
Ánh mắt  toát lên sự ám chỉ và cảnh cáo và vài phần uy h**p  đáy mắt.
Trình Nhượng từng  cấp  của Đoàn Tiêu nhiều  và phối hợp với  nhiều  trong nhiệm vụ cao cấp, sự ăn ý vốn  của hai  và ý nghĩa trong ánh mắt của Đoàn Tiêu  Trình Nhượng nhanh chóng đưa  suy đoán, đồng thời  thể hiện chút nào ngoài mặt.
“Chị dâu  gì   ?”
“ , cô      một chuyện.” Đoàn Tiêu thản nhiên : “Đừng quá ngạc nhiên.”
Trình Nhượng: “Vâng ạ.”
Không ngạc nhiên là điều  thể nào,    những  ngạc nhiên, còn  vô cùng ngạc nhiên.
“Em...” Sở Tiểu Điềm túm lấy cánh tay của Đoàn Tiêu, căng thẳng : “Thực , chuyện  cũng   gì cả.”
Trình Nhượng gật đầu,  cô bằng ánh mắt mong chờ.
“Chính là... Chính là  ... Phạn Âm mà các   tới đó...”
“Phạn Âm  ?”
“Thực  em... Biết cô  là ai.”
Trình Nhượng há miệng, mắt cũng mở to: “Em  cô  là ai? Em  cô  ?”
Sở Tiểu Điềm giơ đầu ngón tay chỉ về .
Trình Nhượng ngỡ ngàng: “Là ? Em và cô   quan hệ   ?”
Sở Tiểu Điềm mở to mắt, dùng sức chỉ  bản .
“Ý của em là em  Phạn Âm là ai, nhưng  giúp cô  giữ bí mật?”
Sở Tiểu Điềm ngây dại.
Trình Nhượng  Đoàn Tiêu,  thầm, kỹ năng diễn xuất của   tệ đúng chứ.  khi   ánh mắt của Đoàn Tiêu,   phát hiện  bình thường.
Bởi vì ánh mắt của Đoàn Tiêu  lạnh, vô cùng lạnh.
Anh  bỗng chốc phản ứng ,     mới chọc Sở Tiểu Điềm  ?
Bởi vì  thấy phản ứng của cô quá đáng yêu, cho nên   bỗng dưng chọc cô,   quên mất chọc cô  lúc  sẽ  hậu quả gì.
Sở Tiểu Điềm đáng thương  với Đoàn Tiêu: “Đó, dù em   chuyện  là Phạn Âm cũng  ai tin,   chỉ cảm thấy em  đùa hoặc giả mạo đúng ?”
“Em  gì cơ?” Trình Nhượng  với giọng khó tin: “Em  em là... Em là...”
Bỗng nhiên giọng  của   to lên vì ngạc nhiên  Sở Tiểu Điềm giật nảy , mặt mày trắng bệch, cô vuốt n.g.ự.c : “Dọa... Dọa c.h.ế.t em .”
Đoàn Tiêu lạnh lùng : “Chẳng     đừng ngạc nhiên quá  ?”
Trình Nhượng: “...” Đều trách kỹ năng diễn xuất của   quá !
 lúc  chỉ  thể liều mạng diễn tiếp, nếu  giáng chức giảm lương là chuyện nhỏ, lỡ như Đoàn Tiêu  vui bảo   nhận nhiệm vụ đặc biệt ở quốc gia xó xỉnh nào đó,  thì mang vạ quá: “Tiểu Điềm, em... Đang đùa đúng ? Rốt cuộc em và Phạn Âm  quan hệ gì?”