Phạn Âm vẫn nên khiêm tốn thì  hơn, cô  thích hợp nhận lấy nhiều tin đồn như thế.
Sở Tiểu Điềm  Đoàn Tiêu.
Đoàn Tiêu nắm tay cô, bình tĩnh  cô và : “Em   gì thì .”
  sẽ luôn ở bên cạnh cô.
Tuy rằng    câu , nhưng Sở Tiểu Điềm hiểu  ý của .
Cô gật đầu: “Em quyết định , em   với  .”
Trong phòng, Đoàn Tiêu và Sở Tiểu Điềm  xuất hiện, đám  ồn ào  im lặng ngay lập tức.
Bọn họ  trái  , phát hiện hình như Sếp thật sự  dỗ  chị dâu.
Bởi vì Đoàn Tiêu vẫn luôn nắm tay Sở Tiểu Điềm,     do cô uống say   mà gương mặt đỏ bừng.
“Mọi  yên tĩnh  . Sếp... À , chị dâu  chuyện  tuyên bố với  .”
Triệu Huy ợ : “Chị dâu, cô  gì căn dặn cứ , dù dãi nắng dầm mưa thì  em bọn  tùy cô sai bảo.”
Anh    xong   Nghiêm Nặc ở bên cạnh vỗ đầu: “Cậu tỉnh táo chút .”
Sở Tiểu Điềm cúi đầu  ly rượu vang trong tay Đoàn Tiêu, thừa dịp   chú ý  cầm lên uống một ngụm lớn.
Đoàn Tiêu: “...”
“... Có chuyện   với  .” Bởi vì uống rượu nên mặt cô đỏ hơn  nãy nhiều, giọng  cũng   định: “Mọi    cho rõ, đừng quá ngạc nhiên... Cũng đừng... Đừng tức giận.”
Đám  chỉ  một phản ứng...
Sao  thể tức giận ? Chỉ cần chị dâu  nhẫn tâm vứt bỏ Sếp của bọn , chuyện gì cũng dễ thương lượng.
Khoan ,  lẽ  tuyên bố kết hôn?
Có  quá kích động,  bật dậy: “Chị dâu, cô  .”
Sở Tiểu Điềm  ở đó lắc qua lắc , cô  Đoàn Tiêu đỡ, lấy hết can đảm lên tiếng: “Thực  ... ...”
Không  tại  đầu óc cô chập mạch, bỗng nhiên xoay  ôm lấy Đoàn Tiêu: “  cướp Sếp của các  ! Từ nay về ,   chính là  của  !”
...
...
Mọi  im lặng một phút.
Sở Tiểu Điềm lặng lẽ vùi mặt  vai Đoàn Tiêu,  co giật.
...  là ai?    gì ?
“Chị dâu, chị cứ thoải mái...” Có  yếu ớt : “Chúng    ý kiến.”
“, đúng, chị cứ cướp thoải mái, chúng   ý kiến, cũng  giận.”
“Chỉ cần Sếp   ý kiến...” Người  chuyện chạm  ánh mắt của đối phương, lập tức  hùng hồn: “Sếp chắc chắn   ý kiến, bọn  cũng tuyệt đối ủng hộ. Chị dâu cứ yên tâm cướp  , thiếu gì bọn  cung cấp cho.”
Sở Tiểu Điềm: “...”
Không  như ! Các     ,   đầu óc   chập mạch mới   lời đó, thực  chuyện      chuyện , á á á!
 thực  câu    cũng là cô lấy hết can đảm mới dám  , nếu là thường ngày,  cô  thể   lời  tày trời như   mặt các vệ sĩ đặc chủng tinh  của Long Phong Đặc Vệ  chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-168.html.]
Hơn nữa, còn là  mặt Đoàn Tiêu!
Mặc dù cô vẫn ôm lấy , nhưng  dám ngẩng đầu  mặt  chút nào.
Không ,  , cô nhất định  chuyển chủ đề !
“... Xin ,   em sẽ  lén uống rượu của  nữa.”
Bởi vì quá túng quẫn nên cô  ôm chặt cánh tay , lúc  chuyện thì giọng  trông cũng sụt sịt.
Hu hu hu.
Mất mặt quá, thật là mất mặt!
“Em  dám nữa ...”
Cô   xong thì cảm nhận  Đoàn Tiêu nắm lấy tay .
“Anh cũng  ý kiến.”
Sở Tiểu Điềm: “... Hả?”
Cô ngơ ngác,  phản ứng kịp.
“Ý  là...” Đoàn Tiêu nhỏ giọng  từ từ từng chữ một: “Chuyện em  cướp  ,  cũng  ý kiến.”
Sở Tiểu Điềm: “...”
Khi   câu , giọng   nhỏ nhẹ, nhưng mỗi chữ đều truyền  tai cô vô cùng rõ ràng.
Cô cẩn thận dè dặt ngẩng đầu khỏi vai , đúng lúc   ánh mắt .
Người đàn ông nghiêng đầu, một tay nắm tay cô, đáy mắt thấp thoáng nét , ngay cả khóe môi cũng  nhếch lên.
Nhìn từ góc độ , gương mặt của  thật sự  tuấn tú, đôi mắt sâu, sống mũi cao, độ cong khóe môi cũng vô cùng mê .
Đây    đầu tiên Sở Tiểu Điềm  thấy vẻ mặt  của , nhưng những  khác thực sự là  đầu.
Cho dù  quen   lâu nhất  mặt ở đây cũng  từng  thấy nụ   của .
Mặc dù  nhạt nhưng chứa đầy dịu dàng và niềm vui, sự nuông chiều ôm trọn trong đáy mắt.
Giống như  thích cô gái  từ tận đáy lòng, thích đến tận xương tủy.
Dù cho bọn họ   tuyên bố kết hôn  mặt  , nhưng mỗi  đều cho rằng trái tim của Đoàn Tiêu  khóa chặt   cô gái ,  thể thu hồi  nữa.
“ mà... Đây   chuyện em  .”
Đoàn Tiêu im lặng, lát   từ từ lên tiếng: “Sở Tiểu Điềm.”
Mỗi   gọi đầy đủ tên cô bằng giọng điệu , trái tim của Sở Tiểu Điềm  khỏi run lên.
“Cái, cái gì?”
“Em   câu say rượu  lời thật lòng ?”
Sở Tiểu Điềm: “...”
Câu   cũng  lý, nếu     cô  uống hai ly rượu, chắc cô sẽ  to gan   câu .
Cô đáng thương : “Vậy... Nói   , còn  gì  chứ?”