“Không  gì cả.” Đoàn Tiêu bảo cô  xuống, thản nhiên : “Có  ở đây, dù em  lật tung trời cũng  ai quản.”
Huống hồ cô cũng  thể lật tung trời , bầu trời của cô vốn chỉ lớn nhiêu đó, hơn nữa hiện giờ đều  che phủ  bóng dáng của ,  lên tận trời căn bản là chuyện  thể nào.
“Nói   thì thôi,  ai ép em cả.”
Sở Tiểu Điềm chớp mắt, cô bỗng  đầu sang  với Lâm Phi Phàm: “Có   mang ‘Hung đồ’ đến ?”
“ ,   đều là  của  khác, chiều hôm nay  ghé ngang tiệm sách nên  tự mua một cuốn.”
“Anh cũng là  hâm mộ sách của Phạn Âm ?” Sở Tiểu Điềm hỏi.
“ thế.” Lâm Phi Phàm gật đầu: “Bọn  đều thích  sách của Phạn Âm.”
Điều   cần  nghi ngờ.
Người  sách của Phạn Âm  đa dạng,  thể  là từ già đến trẻ, từ nam đến nữ, từ sinh viên đại học đến nội trợ gia đình, thậm chí  nhiều tinh  trong xã hội, ông chủ doanh nghiệp, đủ các ngành nghề. Không  đến những  thật sự  đến say mê, cho dù chỉ dùng để g.i.ế.c thời gian thì đối với bọn họ mà , sách của Phạn Âm cũng là một lựa chọn  tệ. Vả , dù cho lúc đầu   hứng thú nhưng một khi   thì cũng  dễ mê mẩn.
“Cuốn sách kinh dị” là cuốn sách đầu tiên nổi tiếng của Phạn Âm, cho đến nay cũng là cuốn sách nổi tiếng nhất, tên sách đơn giản và dễ hiểu, từng   nhiều blogger lớn  Weibo, thậm chí là  ít ngôi  đề cử.
Mà “Hung đồ” thì  công nhận là cuốn sách Phạn Âm   nhất, đỉnh cao nhất,   còn từng nhận giải thưởng.
“Không chỉ chúng ,   Quý Xuyên cũng thích , còn kéo theo nhiều  trong đội    chung.”
Sở Tiểu Điềm : “Vậy    chữ ký của Phạn Âm ?”
“Đương nhiên là  .”
Người trả lời  chỉ   Lâm Phi Phàm, những  khác cũng sôi nổi : “Ai mà    chữ ký của chính Phạn Âm chứ. Trước    thấy   khoe phiên bản  chữ ký, chữ ký của Phạn Âm  .”
“ thế, nhưng những chữ ký  bán  mạng    cướp sạch , bây giờ  cũng  mua ,  thể mua  phiên bản sưu tầm bìa cứng là  .”
“Nếu ngày nào đó Phạn Âm mở buổi ký tặng, bọn  nhất định là  đầu tiên tham gia.”
Sở Tiểu Điềm giơ tay: “Nào, để  ký tặng cho .”
Lâm Phi Phàm ngẩn : “Cô  phiên bản  chữ ký?”
Sở Tiểu Điềm gật đầu: “Cho  mượn sách  một chút,  trả  cho  phiên bản  chữ ký.”
“Của chính Phạn Âm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-169.html.]
“, là Phạn Âm.”
Lâm Phi Phàm cho rằng cô  sách  chữ ký của Phạn Âm,  đổi với  . Anh  do dự một lúc: “Nếu như cô ,  thì giữ  cho  , phiên bản  chữ ký hiếm  lắm...”
Trình Nhượng  thể  nổi nữa: “Bảo  đưa thì  cứ đưa , nhiều lời như thế  gì.”
Cơ hội  như , bỏ lỡ sẽ hối hận cả đời đấy, đồ ngốc.
Lâm Phi Phàm chỉ đành đưa sách qua: “Vậy thì cảm ơn chị dâu nhé, khi nào rảnh cô đưa  cho  cũng .”
“Anh đợi chút.”
Sở Tiểu Điềm cầm sách   ngoài tìm nhân viên phục vụ mượn cây bút, vốn dĩ nhân viên phục vụ  một cây bút bi bình thường, nhưng cô  tìm giám đốc mượn một cây bút  để ký tên,  đó tìm một bàn trống  .
Cô hít sâu, nghiêm túc ký tên của Phạn Âm.
Cô từng ký tên lên ba cuốn sách xuất bản, hai năm  cộng  chỉ mỗi ký tên  ký mấy nghìn cuốn. Chữ ký  là cô đặc biệt lên mạng tìm  thiết kế và luyện tập vô  , từng nét bút đều khắc sâu trong lòng cô từ lâu.
Sau khi ký tên xong, cô trả bút  cho giám đốc,  đó cầm cuốn sách   trở  phòng.
Hai tay cô đặt  lưng, mặc dù gương mặt vẫn còn đỏ, nhưng vẻ mặt nghiêm túc.
“Lâm Phi Phàm.”
“Có  đây, chị dâu.” Lâm Phi Phàm vội vàng  thẳng.
Đây chắc là tư thế quen thuộc khi ở  mặt Đoàn Tiêu.
“Cái  cho .” Cô đưa sách cho  ,  nghiêm túc: “Cảm ơn   ủng hộ cho Phạn Âm.”
Trình Nhượng  Lâm Phi Phàm và những  khác  ngây ,   Đoàn Tiêu đang mỉm   Sở Tiểu Điềm,    nhỏ: “Đừng ngạc nhiên quá, nhất định đừng ngạc nhiên, đừng  chị dâu hoảng sợ.”
Lâm Phi Phàm mở trang bìa ,  trang bìa bên trong  chữ ký của Phạn Âm.
Hơn nữa  giống hệt như chữ ký của Phạn Âm mà    thấy  mạng.
Những  khác đều quây  ,   tìm kiếm hình ảnh chữ ký của Phạn Âm để so sánh,  khỏi ngạc nhiên: “Thật sự giống y hệt nè. Chị dâu, chị thật lợi hại, chữ ký đặc biệt như  mà chị cũng bắt chước  ư?”
Sở Tiểu Điềm: “... Nếu như  , đây chính là chữ ký của Phạn Âm thật sự thì ?”
Lâm Phi Phàm  ngây : “Ý của cô là cô quen  Phạn Âm, hơn nữa...”
Sở Tiểu Điềm gật đầu: “Cũng tính là .”