Sở Tiểu Điềm chỉ dọn dẹp thôi  toát đầy mồ hôi, còn  thì  bận rộn cả buổi chiều, hơn nữa còn là  dốc sức nhất nhưng trông    vẻ gì là mệt mỏi cả, cũng  thấy giọt mồ hôi nào,  vẫn là dáng vẻ thoải mái. Hơn nữa, khi đối diện với câu hỏi của cô, sắc mặt   hề  đổi: “Anh  em dọn qua đó, trực tiếp khiêng em và đồ đạc qua   nhanh hơn ?”
“... Cũng đúng nhỉ.”
Sở Tiểu Điềm   dễ dàng nhấc bổng cái thùng nặng,  cúi đầu  cơ thể nhỏ nhắn của , cô lặng lẽ     việc.
Đến chiều, Lạc Bắc Sương tới .
Đến cùng lúc còn  đám  Triệu Huy.
Sở Tiểu Điềm mở cửa, cô  thấy Trình Nhượng và Lâm Phi Phàm  híp mắt, nhưng cô   thấy giọng  của Lạc Bắc Sương và Triệu Huy .
Hai  dường như đang cãi .
Giọng  của Lạc Bắc Sương  lạnh lẽo hệt như vẻ ngoài của cô , là kiểu chị gái mạnh mẽ lạnh lùng, ngay cả khi tranh cãi với  khác cũng lạnh băng, lời   như kèm theo con d.a.o sắc nhọn,  thể     thương trong vô hình.
Mà Triệu Huy... Triệu Huy là kiểu giọng Tứ Xuyên, khiến     nhớ cũng khó.
Hai  một   tiếng phổ thông, một   giọng phổ thông bằng tiếng Tứ Xuyên, giao tiếp  chướng ngại  đành, còn  lưu loát.
“... Hai  họ  thế?”
“Gây thù chuốc oán .” Trình Nhượng : “Lần  cô Lạc đến thăm Tuyết Cầu, tên... Tên ngốc Triệu Huy   cô , cho rằng cô   trộm Tuyết Cầu nên  cãi . Vừa nãy gặp  ở bãi đậu xe, lúc Triệu Huy dừng xe  cẩn thận giành lấy vị trí cô Lạc  đậu ...”
Sở Tiểu Điềm: “...”
“Không , Triệu Quang Quân   đối thủ của cô Lạc.”
Sở Tiểu Điềm bỗng bừng tỉnh, quả nhiên Triệu Quang Quân là Triệu Huy,  Thừa Nhượng chắc chắn là Trình Nhượng .
Trình Nhượng   .
Nghiêm Nặc và Lâm Phi Phàm cùng lúc lấy  mấy cuốn sách,  một cách chân thành: “Thần tượng, Boss Phạn Âm,  thể cho  xin chữ ký ?”
Mấy cuốn  là “Linh oán”, “Cuốn sách kinh dị” và “Hung đồ”, đều là sách Sở Tiểu Điềm từng xuất bản.
Trình Nhượng giành lấy sách trong tay bọn họ: “Khiêm tốn, khiêm tốn chút, đừng  khó chị dâu.”
Sở Tiểu Điềm  ngượng ngùng: “Được chứ, lát nữa  ký cho các .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-179.html.]
Triệu Huy chỉ lo  chuyện với Lạc Bắc Sương,  hề chú ý tới bên . Lạc Bắc Sương khoanh tay  ngực, giày cao gót “vô tình” giẫm lên đôi giày AJ của   trong lúc  ngang qua .
Triệu Huy kêu lên, mặt đầy khó tin  Lạc Bắc Sương  bước  cửa.
“... Chị dâu, cô  thật sự là bạn  cô ? Sao tính cách khác cô nhiều như ?”
Sở Tiểu Điềm : “Tính cách Bắc Sương   mấy,  thật là   thưởng thức.”
Lạc Bắc Sương  chào hỏi với Đoàn Tiêu, cô  : “Anh Đoàn, tên họ Triệu  thật sự là tinh  trong công ty  ? Sao như tên ngốc thế?”
Đoàn Tiêu thờ ơ : “Công ty lớn,  gì cũng  cả,  quen là .”
Triệu Huy: “...”
Trình Nhượng lắc đầu,    ngốc còn  tin,   bạn  chị dâu, chẳng    ngược ?
Đám  Trình Nhượng  bắt đầu cởi áo khoác  việc. Hai chiếc xe tải trống ở bãi đậu xe dùng để đựng đồ dùng, đồ trong phòng phần lớn đều  đóng thùng xong, bọn họ chỉ cần khiêng từng thùng xuống, bỏ  trong xe là .
Sở Tiểu Điềm thừa dịp bọn họ  chú ý, kéo Lạc Bắc Sương  phòng ngủ: “Hiện giờ  Weibo như thế nào ? Tớ  dám xem.”
Lạc Bắc Sương : “Cậu leo lên top ba hot search, ngang hàng với những tiểu thịt tươi .”
Sở Tiểu Điềm: “... Tớ còn  hỏi , hot search là gì? Tại  tớ  xuất hiện  đó?”
Hãy tha thứ cho cô, tuy rằng thỉnh thoảng cô  xem Weibo, nhưng cũng  từng theo dõi ai, mỗi  xem thì sẽ tìm kiếm tên mà thôi, cô thật sự  rõ hot search đại diện cho điều gì.
Lạc Bắc Sương lấy điện thoại  cho cô xem hot search và giải thích cho cô.
“Chẳng lâu  nó sẽ xuống thôi.”
Sở Tiểu Điềm  giây lát  : “Tớ nổi tiếng  ư?”
“Vẫn luôn nổi tiếng  mà.”
Sở Tiểu Điềm : “Thật  tớ chỉ    theo dõi sách của tớ.”
Lạc Bắc Sương : “Cậu  nghĩ thế , thông thường   đều  hứng thú với tác phẩm của những ngôi  ca sĩ nhạc sĩ   mới thích con  họ. Mọi  thích tác phẩm của  như , đương nhiên cũng sẽ thích  thôi.”