Khi hai  xuống lầu, chiếc xe  vẫn đậu ở đó.
Cuối cùng Sở Tiểu Điềm   rõ dáng vẻ của nữ vệ sĩ , so với   lầu  từ xa, khí chất sắc lạnh của cô  trông càng tinh khiết hơn.
Không ngờ khi  phụ nữ   thấy Đoàn Tiêu thì    , cô   khom  với , vẻ mặt cũng kính: “Tổng giám đốc Đoàn,  lâu  gặp.”
Vẻ mặt của Đoàn Tiêu lạnh lùng,  gật đầu: “Giúp  chuyển lời cho cô Dung. Nếu cô  mệt, chào mừng cô  đến Long Phong Đặc Vệ  chơi.”
“Được,  sẽ chuyển lời đến cô chủ.”
Cô   Sở Tiểu Điềm bên cạnh Đoàn Tiêu: “Cô gái  là?”
Đoàn Tiêu cầm tay Sở Tiểu Điềm, vì thế dễ dàng nhận   phận của cô.
Đoàn Tiêu bình tĩnh : “Sở Tiểu Điềm, vợ  cưới của .”
Sở Tiểu Điềm sững sờ, nhưng nhanh chóng lấy  tinh thần, cô mỉm  và : “Xin chào,  tên Sở Tiểu Điềm.”
Cô  gật đầu: “Xin chào, cô Sở.”
Tối qua về, xe của Đoàn Tiêu cũng đậu ở gần đây,    hầm để xe. Hai  bước lên xe, Sở Tiểu Điềm   về , cô trông thấy  phụ nữ  đang khom   gì đó với  trong xe.
Mặc dù cửa sổ xe mở , nhưng ở góc độ  cô cũng chẳng thể  thấy gì nữa.
“Xin .” Đoàn Tiêu bỗng  nhỏ: “Là   theo ý .”
Làm theo ý , để em trở thành vợ  cưới của .
Sở Tiểu Điềm    ngờ   sẽ xin .
“Không  .” Cô cúi đầu  điện thoại, cố gắng kìm chế khóe miệng đang  nhếch lên: “Em  để ý lắm.”
Thực , cô    quan tâm.
Trong lòng em cũng tự  theo ý  từ lâu .
Để  trở thành  yêu cả đời của em.
...
Lạc Bắc Sương thực sự phục đại tiểu thư  , cách hai ba hôm  mắc bệnh công chúa một ,  ai tài nào trị .
“Vậy thì cô  ở đây .” Cô  trợn mắt,    sang bên cạnh gọi điện cho Sở Tiểu Điềm: “Tiểu Điềm Điềm ,  đang ở  thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-191.html.]
“Tớ đang ở căn cứ huấn luyện chó, chung một chỗ với Karl và Tuyết Cầu nè,  thế?”
“Thật trùng hợp, tớ cũng đang ở Long Phong Đặc Vệ, nhưng ở tòa văn phòng phía . Hay là  qua đây một chuyến, hóng chuyện?”
“Hóng chuyện gì?”
Lạc Bắc Sương  Châu Viên đang   ghế cách đó  xa, cô  : “Chính là đại tiểu thư của ông chủ tớ đó,  đến Long Phong Đặc Vệ . Lần  cô   là vì chuyến du lịch đến nước J nên  thuê một vệ sĩ đàng hoàng  chung. Kết quả,  khi đến vẫn nghĩ đủ  cách để gặp ông chủ Đoàn,  chằm chằm  đàn ông nhà   buông.”
Sở Tiểu Điềm: “... Cô  vẫn  từ bỏ ?”
“Bản  cô  cũng    khả năng, chỉ là  cam tâm mà thôi. Tớ  quen tính cách đại tiểu thư của cô  từ lâu . Cậu  cần lo lắng, cô  gặp Đoàn Tiêu giống như chuột gặp sư tử , cũng chỉ dám tơ tưởng chút thôi. Đoàn Tiêu  cô  một cái thì cô  cũng  dám  gần.” Lạc Bắc Sương bất lực : “Vốn dĩ hôm nay tớ  đến công ty họp với ông chủ, kết quả ông chủ nhận điện thoại liền bảo tớ qua đây. Tớ lăn lộn trong tập đoàn nhiều năm như , khó khăn lắm mới lên  chức trợ lý đặc biệt,  suốt ngày   theo con gái ông chủ như bà  già . Phiền c.h.ế.t mất.”
Lúc Sở Tiểu Điềm tới, Tuyết Cầu và Karl  theo bên cạnh cô.
Lạc Bắc Sương  thấy cô từ xa, áo khoác trắng ôm trọn  hình thon gầy của cô, mặc dù cô mang bốt cao gót cổ ngắn, nhưng cả  trông  nhỏ nhắn, đặc biệt là mái tóc dài   cắt ngắn một chút buông xõa , khuôn mặt trắng trẻo và non nớt, trông cô như đang phát sáng  ánh nắng mặt trời.
Châu Viên    thấy cô, con gái sẽ  kìm  mà   con gái  vẻ ngoài xinh  lâu thêm một lúc,   còn so sánh với chính . Châu Viên  một lúc,   hai con ch.ó bên cạnh cô.
“Bắc Sương,    ở đây?”
“Phải  , hai rưỡi chiều còn  cuộc họp, tớ  về  .”
Lạc Bắc Sương bỗng nhéo mặt cô: “Cậu trông thật khác biệt,  phụ nữ  nuôi dưỡng trong tình yêu , chậc chậc chậc.”
Chưa kể vẻ ngoài trông tươi sáng đáng yêu hơn   nhiều, chỉ  đến khí chất thì Sở Tiểu Điềm cũng trông trưởng thành hơn lúc  một chút, đương nhiên khuôn mặt vẫn non nớt như .
Sở Tiểu Điềm nắm tay cô: “Đừng hâm mộ,  cũng mau tìm bạn trai .”
“... Chắc mấy năm nay tớ đều  yêu đương với công việc .”
Lạc Bắc Sương hắng giọng: “Viên Viên, cô   ?”
Châu Viên bĩu môi: “ còn  chọn vệ sĩ xong mà. À,   chỗ   ch.ó bảo vệ ?  thấy con ch.ó chăn cừu Đức   tệ, bao nhiêu tiền thế?   thể mua nó ?”
Lạc Bắc Sương, Sở Tiểu Điềm: “...”
Hay lắm, cô Châu vĩ đại   những  trúng ông chủ Đoàn Tiêu của Long Phong Đặc Vệ,   là vệ sĩ riêng cho  mà bây giờ còn  trúng ch.ó bảo vệ của ,  mua nó.
Sở Tiểu Điềm lịch sự : “Thật ngại quá. Thưa cô, e rằng cô  mua nổi con ch.ó bảo vệ .”
Châu Viên   thì bản tính kiêu ngạo của tiểu thư nhà giàu khiến cô  chau mày, cô  ngẩng cao đầu: “Cô   là ai ? Bao nhiêu tiền mà   mua nổi? Đừng  là một con chó, cho dù tất cả ch.ó của chỗ  cộng ,  cũng mua .”