Cô đang định cầm cuốn “Thừa phong”  , bỗng nhiên  một cánh tay trắng trẻo thon dài đưa  ở bên cạnh, lấy cuốn sách  .
Sở Tiểu Điềm  sang theo bản năng, va  một đôi mắt.
Một đôi mắt màu xanh dương...
Chắc  đeo kính áp tròng màu xanh dương.
Sở Tiểu Điềm ngẩn .
Đôi mắt xanh dương xinh    nhíu , lộ  nụ  vui tươi.
Sở Tiểu Điềm suýt buột miệng gọi Úy Lam, nhưng nếu cô  nhận nhầm thì   chắc là một  trai, dáng vẻ  cao ráo, đeo khẩu trang màu đen, nhưng  thể    sống mũi cao thẳng, đường nét  thanh tú. Cho dù  lộ mặt thì cũng  thể cảm nhận  khí chất vui tươi và ấm áp    .
“Chẳng    tớ từng tặng phiên bản  chữ ký của cuốn sách  cho   ?”
Giọng  của   truyền  từ khẩu trang đen, mang theo giọng  từ tính rõ ràng của thiếu niên.
Sở Tiểu Điềm mở to mắt, ngạc nhiên lùi về  hai bước,  lưng chạm  kệ sách. Lúc cô lên tiếng, giọng  run rẩy: “Úy... Úy Lam? Cậu,  là Úy Lam ?”
Đôi mắt vốn đang mang theo nét   tạo thành một đường cong rõ ràng hơn,  nhanh Sở Tiểu Điềm   thấy tiếng  của  .
“Quả nhiên  trông đáng yêu hơn trong tưởng tượng của tớ, Boss Phạn Âm .”
Sở Tiểu Điềm cứng đờ .
Cho nên,   giờ cô vẫn cho là bạn, bạn , tác giả ngôn tình Úy Lam, thực  là... con trai?
Trời ạ... Ông trời ơi!
Quả thực còn chấn động hơn cả việc Phạn Âm là nữ nữa!!!
Sở Tiểu Điềm đang ngây , bỗng nhiên   từ bên cạnh chạy tới, nhào lên  “Úy Lam”  mặt: “Anh,   xa c.h.ế.t  ,   dọa   chứ!!!”
Đó là một cô gái  mái tóc đen buộc hai chùm đuôi ngựa, tóc mái điểm xuyết lên khuôn mặt xinh , một cô gái hơn hai mươi tuổi, vui tươi và xinh .
Cô  nắm lấy tay Sở Tiểu Điềm,  cô bằng ánh mắt lo lắng: “Tiểu Điềm Điềm, Tiểu Âm Âm,    chứ? Không dọa  sợ chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-199.html.]
Sở Tiểu Điềm cố gắng chuyển động con mắt,  thấy cặp sách màu xanh dương  lưng cô .
“Cậu... Cậu là...”
“Tớ mới là Úy Lam nè.” Cô gái buộc hai chùm đuôi ngựa bất lực : “Tớ tên Thời Lam,   tớ  từng  tên cho   , còn nhớ ? Anh  là Thời Thần, là  trai của tớ, tớ  một  ,  cũng  mà?”
Cô   như , Sở Tiểu Điềm mới chợt nhớ .
Úy Lam  một   trai, hơn nữa   cô  từng  nam chính của “Thừa phong” gần như   dựa  hình mẫu  trai của cô . Bởi vì  trai cô   sở trường trong  nhiều hạng mục thể thao, hơn nữa  là học sinh giỏi, cảm hứng trong  nhiều cuốn sách của cô  đều đến từ  , và phần lớn cốt truyện của “Thừa phong” cũng là  trai giúp cô  suy nghĩ .
“Mặc dù tớ là Úy Lam nhưng  trai tớ cũng là một phần của Úy Lam. Dù gì nguồn cảm hứng của mấy cuốn tiểu thuyết  đều là   suy nghĩ giúp tớ. Lúc tớ   , cũng là nhờ   nghĩ cốt truyện.” Thời Lam : “Vốn dĩ hôm nay tớ đến đây giải quyết công việc cùng  trai. Lần  đến gặp , bọn tớ   chung,  dọa  chứ?”
Dựa  thể chất dễ hoảng sợ của Sở Tiểu Điềm,  cô  thể   dọa cho ?
Cô quả thực  dọa đến mức suýt ngất luôn  đó!
Thời Lam   giơ nắm đ.ấ.m với Thời Thần: “Đều tại  hết.”
Thời Thần  tránh né, mặc cho cô  đ.ấ.m mấy cái. Anh   Sở Tiểu Điềm, vẻ mặt áy náy: “Xin ,  là cô cũng đ.á.n.h  mấy cái .”
Thời Lam cẩn thận dìu Sở Tiểu Điềm đang  dọa sợ: “Cậu vẫn nên đừng  tay. Đừng thấy   gầy, thực  cơ thể  là cơ bắp cứng rắn  luyện  đó,  gì để tớ dạy dỗ    . Nào, Boss Phạn Âm, tớ đỡ , chúng   từ từ, cẩn thận chút, nhất định đừng nóng vội.”
Sở Tiểu Điềm dở  dở : “Tớ   ,   tớ  giật  thôi, bây giờ hết .”
Thời Lam vỗ ngực: “Vậy thì ,  thì , nếu như dọa   mệnh hệ gì,  bạn trai lợi hại của  còn  rẹt rẹt c.h.ế.t bọn tớ ư,  lẽ hôm nay hai  em bọn tớ  về  .”
“... Không khoa trương thế .”
Ba    xuống, Đoàn Tiêu  gửi tin nhắn cho cô: Đến nơi thì   .
Sở Tiểu Điềm trả lời : Em đến .
Đoàn Tiêu nhanh chóng gửi tin tới: Gặp  bạn em ?
Sở Tiểu Điềm : Gặp  , nhưng  em giật nảy ! Anh  ? Không ngờ  nãy em  thấy “Úy Lam” là con trai đó!
Cô thể hiện sự ngạc nhiên của bản ,  định giải thích  nhận nhầm  thì Đoàn Tiêu  gửi đến một dòng chữ: Em    là con trai?