Vốn dĩ đám  Đoàn Tiêu  để bọn họ trong mắt, nhưng  một  thành viên của Long Phong Đặc Vệ đang chấp hành nhiệm vụ thì  Trương Thành An chơi một vố, dẫn đến  thương một chân. Đó là  đầu tiên Đoàn Tiêu nổi giận  mặt   ngoài lúc huấn luyện học viên. Trương Thành An  ngừng  tay với , kết quả  thể    thương, ngược    bất cẩn  gãy mất một cánh tay.
Bởi vì  hình ảnh của camera là Trương Thành An  tay , mà    đuối lý cho nên tay   phế thì cũng để phế luôn, cầm đũa ăn cơm cũng mất sức. Mà từ đó về , khách hàng   cũng mất  phần lớn, thành tích của công ty cũng  xuống.
Chưa kể đến   ghi thù đơn phương, đến hiện giờ vẫn còn dám trêu chọc Đoàn Tiêu, đó   là tìm c.h.ế.t thì là gì?
“Nghe  là   trướng của Trương Thành An tức giận, nhưng   dám gây phiền phức cho Đoàn Tiêu nên  nhắm   chị dâu. Trương Thành An  chuyện  thì sợ hãi gần chết,  dạy dỗ cấp  của  một trận,   đến tìm Sếp xin .  lời xin   nào  dễ như ?”
“Chị dâu cũng đừng lo lắng, Sếp  tay  chừng mực,  g**t ch*t   . Cùng lắm để    thể  ngành   nữa mà thôi.”
Sở Tiểu Điềm : “Hiện giờ chắc      nổi nữa  nhỉ. Nếu   của   cũng sẽ  liều hết ,  gây phiền phức cho em.”
Trình Nhượng ngây , vẻ mặt khâm phục: “ ,    nổi từ lâu . Công ty  của   chỉ còn  bốn năm , còn là những    học vấn gì, hoặc là  lính hai năm,  khi xuất ngũ   phát tài. Ngay cả tư cách  bảo vệ ở công ty chúng  cũng  đủ, cũng chỉ  bọn họ mới   chuyện như .”
“Hiện giờ   đang nổi giận ?”
Nghiêm Nặc : “Sếp  phế bỏ   một . Lần  chắc còn  khiến   mất nửa cái mạng, ai cũng  ngăn .”
“Giờ   đang ở ?”
Sở Tiểu Điềm  hỏi xong, Thời Lam bỗng nhiên xông tới tóm lấy cánh tay cô.
Sở Tiểu Điềm: “Anh  ?”
“Anh   lấy kết quả ,  cần quan tâm  .” Mắt Thời Lam sáng lấp lánh, cô  tóm lấy tay cô và : “Tiểu Điềm ,    đàn ông  ,  trai quá .”
Sở Tiểu Điềm ngẩng đầu .
Là Đoàn Tiêu. Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Anh  mới kết thúc công việc,   vẫn mặc đồ vest thẳng thớm, cà vạt vốn gọn gàng   kéo lỏng một chút,  cằm thấp thoáng vài cọng râu. Đó là lúc sáng  chuẩn  cạo    Sở Tiểu Điềm cản ,  theo cách của cô thì  quá  trai, vẫn nên  ít râu sẽ  hơn. Giống như lúc Z ở nước K, luôn thích dán bộ râu dày lên mặt.
 câu Sở Tiểu Điềm    chính là cô thích cảm giác  thô ráp khi sờ  cằm , nó cũng khiến gương mặt tuấn tú của  trông  thêm vài phần mùi vị đàn ông lạnh lùng cứng rắn.
Trình Nhượng   đang nổi giận quả  giả chút nào. Sở Tiểu Điềm  từ xa mà  cảm nhận  cơn giận lờ mờ toát  khỏi   nhưng đều   kìm hãm trong âm thầm. Chỉ là khí thế khắp   trông  lạnh lẽo, nếu    ở bên cạnh  lâu sẽ  thể cảm nhận  ,  vẫn còn đang  tức giận.
Sở Tiểu Điềm : “Thực sự   trai,  là tớ  quyến rũ chút nhé?”
Thời Lam: “... Hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-204.html.]
Sở Tiểu Điềm nhướn mày: “Tớ  quyến rũ.”
“Này !” Thời Lam  giữ  , trơ mắt  Sở Tiểu Điềm thoát khỏi , chạy qua đó,  đấy cô nhào lên   đàn ông , kiễng chân hôn cằm  một cái.
Người đàn ông  hiển nhiên ngẩn ,  nhấc tay lên vẫn còn  chạm  cô, Sở Tiểu Điềm  giống như một con thỏ nhảy  chỗ khác, xoay  che mặt chạy  chỗ cô .
“Ui da,  hổ quá.” Sở Tiểu Điềm ôm lấy Thời Lam,  hu hu bên tai cô : “Cũng    quyến rũ  .”
Thời Lam  ngạc nhiên đến ngây , lòng thầm  còn  thể chơi đùa như  ? Tiểu Điềm Điềm,     k*ch th*ch gì ?
Nếu cô   hiểu nhầm, đám  Long Phong Đặc Vệ  nãy đều là  trong công ty của bạn trai cô nhỉ? Để bọn họ  thấy thì còn gì nữa???
  đó cô  lấy  tinh thần.
Không đúng, dựa  sự hiểu  của cô  về Sở Tiểu Điềm, cô   là   gan lớn như , cho nên  đàn ông  chắc là...
Anh  vệ sĩ kiêm bạn trai của cô nhỉ?
Quả nhiên,  đàn ông  ngẩn  một lúc   tới.
Anh    mặt bọn họ,  Sở Tiểu Điềm đang ôm chặt lấy Thời Lam  buông với vẻ mặt phức tạp. Sau đó  lên tiếng, gọi tên cô: “Sở Tiểu Điềm.”
Tay ôm Thời Lam của Sở Tiểu Điềm siết chặt,  nhúc nhích.
Thời Lam cảm nhận  cô đang căng thẳng.
“Ai cho phép em hôn  xong thì bỏ chạy  hả?”
Một lúc , Sở Tiểu Điềm mới từ từ buông tay , rụt rè  đầu : “Em xin ,   sự cho phép  tự ý đùa giỡn .”
Đoàn Tiêu kéo cánh tay cô, ôm cô  lòng, xoa đầu cô: “Không  chứ?”
“Em  , là bạn em  thương .”
“Anh .” Đoàn Tiêu nhẹ nhàng xoa đầu cô, nhỏ giọng : “Anh xin .”
“Không  trách nhiệm của ,   xin  em chứ?”
“Anh  hai việc   .”