Khi Sở Tiểu Điềm run rẩy  địa điểm, cô  thấy tiếng chạy bộ và tiếng đáp đất từ điện thoại truyền đến, giống như  một  nhảy từ lầu hai xuống,  đó là tiếng cửa xe đóng  và tiếng xe khởi động.
 
“Xảy  chuyện gì ?” Đoàn Tiêu .
 
Sở Tiểu Điềm ép bản   bình tĩnh, cô run rẩy : “Dương Thiệu Quang… Là Dương Thiệu Quang,    trúng đạn ở chỗ ,   gọi xe cứu thương, cảnh sát cũng tới !”
 
Cảnh sát tuần tra  chạy tới khi  thấy tiếng súng, một lúc  tiếng xe cảnh sát và xe cứu thương cũng nối tiếp  truyền tới.
 
Đoàn Tiêu : “Đừng hoảng sợ,  đang  đường tới , năm phút nữa sẽ đến bệnh viện.”
 
Sở Tiểu Điềm nắm chặt điện thoại và : “Được,  sẽ  cùng   đến bệnh viện.”
 
Cho dù cô chỉ  vài lời, nhưng Đoàn Tiêu  hiểu  ngay,  dừng hai giây  : “Được.”
 
Nếu mấy ngày  gặp  chuyện như ,  lẽ Sở Tiểu Điềm cũng giống những  khác,  dám tiến lên , cùng lắm chỉ giúp đỡ   thương gọi 120.
 
 từ khi Đoàn Tiêu cứu cô một mạng, còn cả thái độ  thiện của đám  Trình Nhượng, cô  thấy  của Long Phong Đặc Vệ  thương sẽ cảm thấy  thể  quan tâm, cho dù  cứu   , ít nhất cũng  thể để   ở một ,    bên cạnh.
 
Đây là  đầu tiên cô cảm thấy mạng sống của một  mỏng manh như , rõ ràng đó là  đàn ông mạnh mẽ thế , nhưng chỉ  thể trơ mắt  mạng sống của   dần biến mất theo tốc độ m.á.u chảy.
 
Dương Thiệu Quang nhanh chóng  đưa lên xe cứu thương, khi bác sĩ cấp cứu cho  , bỗng nhiên    mở mắt  chăm chăm về phía Sở Tiểu Điềm, đôi môi mấp máy như   gì đó, nhưng cuối cùng      ngất .
 
Khi đám  Triệu Huy và Trình Nhượng nhận  tin thì  muộn hơn.
 
Bọn họ và Nghiêm Nặc, Lâm Phi Phàm, bốn  lên một chiếc xe, Trình Nhượng nhận  video gửi tới từ hiện trường,    thấy thì ngẩn .
 
Truyền đến từ hiện trường xảy  chuyện khi đó, một tiếng s.ú.n.g vang lên,  khi Dương Thiệu Quang ngã xuống, hiện trường trở nên hỗn loạn, khắp nơi đều là tiếng  hô la, chỉ  một cô gái chạy tới.
 
Trong video quá hỗn loạn,   rõ gương mặt của cô, nhưng  thể    cô quỳ bên cạnh Dương Thiệu Quang, đang  chuyện với  .
 
Người khác   rõ, nhưng Trình Nhượng    nhận , đó là Sở Tiểu Điềm.
 
Trình Nhượng  ngạc nhiên: “Sao  là cô ?”
 
“Ai?”
 
“Sở Tiểu Điềm, cô gái  gặp trong  Sếp dẫn theo Karl lúc .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-28.html.]
 
Triệu Huy ngẩn : “Chính là cô gái mà Sếp  cứu  từ trong tay tên tâm thần nghiện ma túy ở bệnh viện đó hả?”
 
Trình Nhượng  kỹ  : “ , là cô .”
 
Anh    cho những  khác  chuyện Đoàn Tiêu đưa danh  cho Sở Tiểu Điềm,   cũng bất ngờ khi  chuyện . Nếu khi đó    ở đó,  thì chuyện  chính là bí mật giữa Sếp và Sở Tiểu Điềm.
 
  ngờ bọn họ  gặp mặt nhanh như thế.
 
Chẳng trách      thấy cuộc gọi nhỡ của Sở Tiểu Điềm, bởi vì   tập luyện xong     tắm, cho nên  nhận  điện thoại, lúc   nhấn gọi  cho cô, đúng lúc  tin Dương Thiệu Quang xảy  chuyện nên vội vàng lên xe. Xem  là Sở Tiểu Điềm gọi điện cho    , bất đắc dĩ nên  gọi cho Đoàn Tiêu.
 
Trên đường , Nghiêm Nặc nhận  điện thoại của Đoàn Tiêu.
 
“Tổng giám đốc Đoàn, bọn  sắp đến bệnh viện .”
 
Cũng   Đoàn Tiêu  gì, Nghiêm Nặc bày  vẻ mặt sợ hãi: “Được,   .”
 
Sau khi tắt máy,    đầu  với hai  phía : “Người chạy mất , phía cảnh sát cũng đang truy lùng. Tổng giám đốc Đoàn bảo các  tối nay bắt buộc  tìm   b.ắ.n s.ú.n.g  và Bạch Tông Trạch.”
 
“Vậy  thì ? Đến bệnh viện ?”
 
“ dẫn theo mấy   tìm con gái thất lạc của Bạch Tông Trạch. Nếu phía cảnh sát  bắt  ông  thì   khả năng ông  lấy đứa trẻ  con tin.” Nghiêm Nặc nghiêm giọng : “Tổng giám đốc Đoàn  , trong bệnh viện   chuyện của chúng , cho nên tạm thời  cần đến. Còn nữa, Thiệu Quang   thương chỗ hiểm, chắc   nguy hiểm tính mạng,  cần lo lắng quá.”
 
“Hiểu !”
 
Chuyện bọn họ  thể  quan trọng hơn cầu phúc trong bệnh viện nhiều.
 
Trong bệnh viện.
 
Sở Tiểu Điềm  Dương Thiệu Quang  đẩy  phòng cấp cứu thì thở phào nhẹ nhõm.
 
Đoàn Tiêu gọi điện thoại cho Nghiêm Nặc và Quý Xuyên xong,   thì thấy Sở Tiểu Điềm   ghế, ngơ ngác  phòng cấp cứu.
 
Chắc vì cô từng tiếp xúc với Dương Thiệu Quang, cho nên từ hai tay đến quần áo đều là m.á.u tươi, ngay cả cằm cũng dính m.á.u  khô.
 
Bản  cô dường như vẫn  ý thức , cho đến khi    ngang qua thỉnh thoảng  về phía cô, cô mới cúi đầu.