Năm phút?
Năm phút  sẽ xảy  chuyện gì?
Trong mấy phút ngắn ngủi , Sở Tiểu Điềm tưởng tượng  nhiều thứ trong đầu, cô còn nghĩ đến chuyện Đoàn Tiêu dẫn Karl  dạo qua đây.
Cô căng thẳng  xung quanh,  phát hiện mục tiêu đáng ngờ nào, chỉ  mấy cụ già dắt chó  dạo.
“Gâu gâu.” Tuyết Cầu sủa lên.
“Vừa  bảo em sủa em  sủa, về nhà  cho em ăn bánh quy nữa.” Sở Tiểu Điềm chỉ  nó, cảnh cáo: “Trừ khi lát nữa em ngoan ngoãn, chỉ cần em ngoan, về nhà  những  bánh quy, chị còn nấu thêm thịt cho em ăn.”
Giọng cô dù là lúc uy h**p cũng dịu dàng,   sức uy h**p nào cả, hơn nữa câu   Tuyết Cầu còn  hiểu một chút,  chính xác là nó chỉ  hiểu vài chữ, bởi vì mỗi  Sở Tiểu Điềm  ăn thịt nào là mang đồ ăn ngon đến cho nó, Tuyết Cầu vui mừng sủa thêm hai tiếng, vẫy đuôi càng ngày càng nhanh.
Sở Tiểu Điềm  nhớ  gì đó, vội vàng sờ  .
… Cô  mang theo cái gương nhỏ.
Đừng  là gương nhỏ, những túi đồ trang điểm các cô gái khác  mang theo bên  mà cô cũng  mang, dù  cũng chỉ dắt chó  ngoài  dạo mà thôi.
Vả ,  mặt cô chỉ  kem chống nắng,  hề trang điểm… Nếu ,     nhiều   con gái  ngoài thì  ăn diện gọn gàng sạch sẽ, xinh , nếu  lỡ lúc  vứt rác gặp trai  thì   ?
À đúng , điện thoại!
Sở Tiểu Điềm cầm điện thoại chỉnh sang chế độ chụp ảnh,   ống kính. Cũng may, mặt  sạch sẽ, lông mày cũng gọn gàng, buổi sáng lúc tắm rửa cô  nhân tiện gội đầu luôn, tóc mái cũng bồng bềnh.
Lạc Bắc Sương luôn thích bóp cằm cô, ghen tị  cô dù   đánh nền thì làn da cũng mịn màng,  hai mươi mấy tuổi  mà vẫn giống như lúc mười bảy, mười tám tuổi. Đây  lẽ liên quan đến việc cô  thường xuyên tắm nắng, dẫu  tia UV cũng là nguyên nhân gây lão hóa da.
 thực  cô cũng  ngưỡng mộ Lạc Bắc Sương  gương mặt xinh  động lòng . Khi cô soi gương  lúc nửa đêm thì cũng  làn da quá trắng, mái tóc đen tuyền và gương mặt trắng bệch   cô lo lắng rằng cô gái trong gương đột nhiên giơ móng vuốt  bóp lấy cổ của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-nung-la-uu-diem/chuong-40.html.]
Đã bốn phút trôi qua .
Mặc dù cô   nên giữ bình tĩnh,   căng thẳng, nhưng trái tim cô    lời mà đập liên hồi, giống như sắp sửa  chuyện gì khiến nó nhảy  , đập  vui sướng.
Có cụ già ở bên cạnh đang đánh Thái cực quyền, Sở Tiểu Điềm  một lúc, bỗng dưng cô cũng nhấc tay hai tay  theo động tác của họ,  đó cô nhẹ nhàng bỏ tay xuống, thở một  dài.
Một bà lão đánh Thái cực quyền  nheo mắt : “Cô gái , tư thế  của cháu  chuẩn,  là cháu qua đây, để bà dạy cho cháu.”
Sở Tiểu Điềm đỏ bừng mặt: “Không cần  bà, cảm ơn bà ạ. Cháu chỉ tùy tiện tập cho bớt căng thẳng thôi…”
Cô vội vàng kéo Tuyết Cầu  rời , bỗng nhiên một chiếc xe quen thuộc dừng ở bên đường. Có  mở cửa xe  xuống,  vẫy tay với cô.
Không ngờ là Trình Nhượng, Sở Tiểu Điềm ngạc nhiên  qua đó.
Trình Nhượng khom   xoa đầu của Tuyết Cầu, nhưng Tuyết Cầu sợ  lạ nên  núp  chân Sở Tiểu Điềm, ánh mắt lộ  sự uy h**p.
Thực  Tuyết Cầu  nhát gan, giống hệt như chủ nhân là cô đây, vô cùng nhát.   đôi khi, để bảo vệ bản  mà buộc  thể hiện dáng vẻ hung dữ, bởi vì  lớn mạnh hơn  quá nhiều, nếu    bắt nạt thì bắt buộc  khiến bản  cũng trở nên lợi hại để    khác xem thường và bắt nạt…  sự lợi hại  biểu hiện  bên ngoài  thực   yếu đuối, cùng lắm chỉ  thể cố gắng giảm thiểu một  tổn thương và nỗi sợ  nhận .
Tuyết Cầu giống chủ nhân của nó, đều   cảm giác an .
Trình Nhượng  nhận  điều  từ  đầu tiên gặp Sở Tiểu Điềm và Tuyết Cầu.
“Tên nhóc  sợ lạ.” Trình Nhượng .
“Anh Trình,    tới đây?”
Trình Nhượng mặc áo sơ mi, đồ tây, thắt cà vạt nghiêm túc, trông bộ dạng giống như đang  việc.