Bùi Ngộ  giải thích thêm một câu: "Từ nhỏ    thấy một  thứ  sạch sẽ, nếu cái nào cũng để ý, thì  thật sự  thể  cuộc sống bình thường nữa."
 
Anh   đúng,  sống và linh hồn vốn dĩ  nên vướng víu quá nhiều.
 
Huống chi,   linh hồn nào cũng hiền lành và  thiện.
 
 mím môi, gật đầu bày tỏ sự đồng tình.
 
"Nếu cô   chỗ nào để ,  thể ở ." Anh  thấy   ý định rời , liền giữ .
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Bổn ma tuyệt đối  ăn đồ bố thí!
 
 cứng rắn bày tỏ: "Không cần,   chỗ để ."
 
Kết quả    hai bước,   mềm nhũn chân tay, ngất xỉu xuống đất.
 
Xong , e rằng  là con ma đầu tiên trong lịch sử  đói đến ngất xỉu.
 
***
 
  tỉnh dậy trong chiếc chăn quen thuộc.
 
Mở mắt  đồng hồ,  tám giờ , Bùi Ngộ giờ  chắc  tập thể d.ụ.c xong, đang ăn sáng.
 
 cảm thấy   tràn đầy sức lực,  vực dậy .
 
Chắc là lúc ngất xỉu   ép  thêm giờ, ăn một bữa no nê.
 
 âm thầm phát cho Bùi Ngộ một tấm thẻ  .
 
Khi  xuống lầu,   Bùi Ngộ đang ăn miếng sandwich cuối cùng, thấy  dậy, lông mày     nhướn lên: "Chào buổi sáng."
 
Sau khi ăn no, tâm trạng  luôn  .
 
 chạy bước nhỏ đến  mặt  , ghé sát , kèm theo một nụ  thật tươi: "Chào buổi sáng nha."
 
Bùi Ngộ khẽ ho một tiếng, cúi đầu uống sữa đậu nành, vành tai  đỏ lên.
 
  khó hiểu   ngoài cửa sổ, hôm nay là ngày âm u,   nắng mà.
 
"Bùi Ngộ,  đừng uống sữa đậu nành nữa."  thành thật .
 
"Tại ?"
 
 chỉ  tai  , mặt nghiêm túc: "Tai  đỏ ,    dị ứng ?"
 
Không khí đột nhiên trở nên tĩnh lặng.
 
 cảm thấy Bùi Ngộ lườm  một cái.
 
Không chắc chắn,   .
 
 ghé sát Bùi Ngộ, cẩn thận quan sát biểu cảm của  : "Anh lườm  thêm cái nữa xem nào?"
 
Nói thật,    lườm.
 
Trước đây  thấy Thẩm Thanh Thanh thường xuyên lườm trợn mắt để trêu chọc những  ,  hào hứng học theo, kết quả  cô   ba ngày.
 
Làm    con ma nào   lườm chứ, Thẩm Thanh Thanh  cô  thật sự  thể hiểu nổi.
 
 tức giận cốc đầu cô  một cái.
 
Bùi Ngộ  thèm để ý đến , tự  dọn dẹp bát đĩa.
 
Anh   tự nhặt  về nhà,  liền ỷ .
 
  đằng chân lân đằng đầu quấn lấy Bùi Ngộ: "Hôm nay   ?   thể  cùng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-quy-de-giuong-toi-duoc-tong-tai-om-ap-hang-ngay-khoi-can-chay-kpi/chuong-3.html.]
 
"Không ,  ."
 
Thân nhiệt ba mươi mấy độ   thể   những lời lạnh lùng như  chứ, thật là tổn thương lòng ma quá .
 
Bùi Ngộ  bận, nhưng    việc,   đang loay hoay cái gì.
 
  một cái thấy   hứng thú, bắt đầu dán mắt  tivi.
 
Trên đó đang chiếu một bộ phim kinh dị.
 
 xem thì sợ,  xem thì tò mò, nhưng cuối cùng tò mò vẫn thắng  nỗi sợ.
 
Ngay khi  đang say sưa thì cửa "cạch" một tiếng mở .
 
"Hù c.h.ế.t ma !"
 
 vọt một cái từ ghế sofa dậy, ba chân bốn cẳng chạy về phía Bùi Ngộ.
 
Bùi Ngộ thấy   chút bất lực: "Cô   chính là một con ma ?"
 
Ma hù ma, hù c.h.ế.t ma,   bao giờ ?
 
 bĩu môi, càng  rời Bùi Ngộ nửa bước.
 
Ngay cả bản   cũng  nhận , hình như  ngày càng ỷ   .
 
  theo Bùi Ngộ, một    trai ngoài cửa bước ,  vẻ  quen thuộc với Bùi Ngộ.
 
Khoảnh khắc  ngẩng đầu,  đó cũng  về phía ,  và   bốn mắt  .
 
 cảm thấy   m.á.u chảy ngược, cứng đờ tại chỗ, ngay cả nước mắt chảy xuống cũng  .
 
"Chung Duật." Giọng  nhỏ như tiếng muỗi,  lẩm bẩm gọi một tiếng.
 
Khoảnh khắc  thấy Chung Duật, trong đầu  dường như lóe lên  nhiều mảnh ký ức, nhưng  thế nào cũng  thể ghép thành một bức tranh  chỉnh.
 
Anh   ở  nhà Bùi Ngộ lâu,    lọt một chữ nào cuộc trò chuyện giữa hai .
 
 chỉ mải mê  Chung Duật ngây dại.
 
Không nhớ  gì cả, nhưng trong lòng  cảm thấy từng đợt buồn bã.
 
Đợi đến khi cánh cửa lớn đóng ,  mới từ từ thu  ánh mắt.
 
 cảm thấy n.g.ự.c  khó chịu,  Bùi Ngộ một cái,  vẫn lặng lẽ rời , theo bản năng   mang những cảm xúc tiêu cực  đến cho  .
 
Bùi Ngộ cũng   nghĩa vụ giải quyết những chuyện  giúp .
 
 chỉ là một hồn ma lang thang  rõ nguồn gốc,  còn đường về.
 
Thôi thì cứ giữ bổn phận của  .
 
Trăng sáng  thưa,  và Thẩm Thanh Thanh cùng  bay lơ lửng  một cây hoa  đào, ngắm  những vì   bầu trời, trò chuyện vu vơ.
 
"Thẩm Thanh Thanh, em   tình yêu là gì ?"  thở dài hỏi.
 
Cô  nghiêng đầu, nhập vai tài xế taxi: "Nôn lên xe, hai trăm?"
 
 giơ tay cốc đầu cô  một cái.
 
Thẩm Thanh Thanh ôm trán, lắc lư chân: "Em  mới học  mấy câu  đùa mới từ chỗ họ đấy."
 
Mặc dù Thẩm Thanh Thanh qua đời khi  đủ mười tám tuổi, nhưng  ma thì cô    kinh nghiệm hơn   nhiều, luôn  đầu trong việc hóng hớt.
 
Ngoài cô  ,  cũng   ai khác để cầu cứu.