LÀM TỪ THIỆN KHÔNG PHẢI NGHĨA VỤ, TÔI XUI MỚI NUÔI PHẢI SÓI MẮT TRẮNG - 2

Cập nhật lúc: 2025-12-10 15:26:46
Lượt xem: 143

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây là nơi thực sự thể kiếm tiền.

 

Cuối cùng, thêm một dòng.

 

“P/S: Vali thì dùng bao tải nhựa , bền và chịu va đập .”

 

nhấn nút gửi.

 

Email gửi .

 

trong lòng hề nhẹ nhõm.

 

Ngược , chút lo lắng.

 

Không quá gay gắt .

 

thì, cũng chỉ là một đứa trẻ nghiệp cấp ba.

 

Có thể chỉ là hào nhoáng bên ngoài mờ mắt.

 

nhanh chóng phủ nhận suy nghĩ .

 

Mười tám tuổi , trưởng thành.

 

Phải hiểu giới hạn và lòng ơn cơ bản.

 

tự nhủ: sai.

 

Gần như ngay khi email gửi .

 

Hộp thư của lập tức thông báo mới.

 

Nhanh thế ?

 

sững .

 

Bấm mở.

 

như dự đoán, là thư phản hồi của Tiểu Lâm.

 

“Cô gửi nhầm đồ ạ?”

 

Câu đầu tiên.

 

Mang theo sự kinh ngạc khó tin.

 

“Ý em là cái vali LV đính đá pha lê …”

 

“Vali LV đính đá…”

 

những từ đó.

 

Đọc mấy .

 

Xác nhận hoa mắt.

 

Một cơn giận pha lẫn cảm giác vô lý đến mức buồn dâng lên tận đỉnh đầu.

 

Cậu hiểu thông điệp của .

 

Cậu thậm chí thấy gói đồ chuyển phát đó gì bất thường.

 

Điều quan tâm là—

 

thể gửi sai mẫu và thương hiệu vali mà yêu cầu.

 

Cậu chỉ định rõ là loại LV đính đá.

 

Còn thì ngu ngốc gửi nhầm món khác.

 

ngả ghế, bật .

 

trong giận.

 

Cũng là bất lực.

 

Sinh viên bây giờ...

 

Còn hưởng thụ hơn cả bao năm.

 

Xóa đói giảm nghèo chính xác?

 

là chính xác đến mức áp dụng luôn lên .

 

tính toán chi li từng đồng tiền tài trợ.

 

Cậu thì phóng khoáng lập kế hoạch cho một cuộc sống xa hoa.

 

Giữa chúng , tồn tại một cách nhận thức khổng lồ và đáng sợ.

 

Những do dự và áy náy đây của giờ thật nực .

 

Cậu cần sự đồng cảm hướng dẫn của .

 

Cậu mục tiêu rõ ràng – vượt xa khả năng của .

 

, rõ ràng thể giúp đạt điều đó.

 

Ít nhất, theo cách mong .

 

Tất cả do dự cuối cùng cũng tan biến.

 

bình tĩnh .

 

Bắt đầu email cuối cùng.

 

tham khảo quỹ tài trợ.”

 

gõ bàn phím.

 

Giọng điệu bình thản.

 

“Phát hiện bạn đủ năng lực tài chính để mua bất động sản Hỏa.”

 

Viết câu mà chính cũng bật .

 

đó là sự mỉa mai nhiều hơn là hài hước.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lam-tu-thien-khong-phai-nghia-vu-toi-xui-moi-nuoi-phai-soi-mat-trang/2.html.]

“Kỳ tài trợ sẽ chuyển cho thực sự cần.”

 

Đây là quyết định cuối cùng.

 

suy nghĩ một chút.

 

Lục trong máy tính một bản scan.

 

Là lá thư cảm ơn tay của một bé gái vùng núi, tặng dụng cụ học tập năm ngoái.

 

Nét chữ xiêu vẹo, nhưng nghiêm túc.

 

“Cảm ơn cô tặng cháu cây bút, cháu sẽ cố gắng học thật .”

 

đính kèm bức thư email.

 

“File đính kèm: Thư cảm ơn của bé gái vùng núi.jpg”

 

Nhấn gửi.

 

Lần , thư phản hồi ngay lập tức.

 

Thế giới trở nên yên tĩnh.

 

giao diện trống trơn của hộp thư.

 

Trong lòng ngổn ngang cảm xúc.

 

Vừa nhẹ nhõm, hụt hẫng.

 

Chuyện tài trợ kết thúc theo cách , là điều bao giờ nghĩ tới.

 

giúp một đứa trẻ suốt ba năm.

 

Cuối cùng phát hiện , chúng sống ở hai thế giới khác biệt.

 

Cậu mơ về bầu trời .

 

Còn chỉ thể cung cấp mảnh đất.

 

Có lẽ, ngay từ đầu cần mảnh đất của .

 

Cậu xứng đáng bầu trời rộng hơn.

 

Chỉ là, cái giá để chạm tới bầu trời nên do trả.

 

Điện thoại rung lên.

 

Là thông báo từ chuyển phát nhanh SF Express.

 

“Kiện hàng bạn gửi đến Đại học XX ký nhận.”

 

Không khi nhận cuốn “Bí kíp thêm” và “Hướng dẫn vay vốn” .

 

Cậu sẽ biểu cảm gì.

 

Chắc là khẩy.

 

Có lẽ còn nghĩ tài trợ — thật nhỏ nhen và kỳ quặc.

 

thở dài.

 

Tắt máy tính.

 

Đi tới bên cửa sổ.

 

Ngoài xe cộ tấp nập, ai cũng đang vì cuộc sống mà bôn ba.

 

chợt nhớ tới đôi mắt sáng của bé gái vùng núi.

 

Và bức thư cảm ơn ngây ngô .

 

Có lẽ, đó mới là ý nghĩa thật sự của việc tài trợ.

 

Giúp đỡ những thật sự cần giúp.

 

Chứ thỏa mãn lòng tham vô đáy của một .

 

Sau khi gửi thư, vài ngày trời yên ắng.

 

gần như nghĩ rằng chuyện kết thúc.

 

Có thể Tiểu Lâm hiểu ý .

 

Có thể cảm thấy hổ thẹn, nên liên lạc nữa.

 

rõ ràng đ.á.n.h giá thấp .

 

Chiều thứ sáu, điện thoại reo.

 

Là một lạ.

 

Thuộc thành phố nơi trường đại học của .

 

do dự một chút, nhưng vẫn nhấc máy.

 

“Alo… là… cô ạ?”

 

Là giọng của Tiểu Lâm.

 

Nghe khẩn trương, còn cố tình mang chút ấm ức.

 

thấy lòng chìm xuống.

 

“Là . Có chuyện gì?”

 

cố gắng giữ giọng bình tĩnh.

 

“Cô ơi, đột nhiên dừng tài trợ?”

 

Cậu thẳng vấn đề, giọng đầy nghi hoặc và… trách móc.

 

rõ trong email .” đáp.

 

“Chỉ vì cái danh sách đó ?” Cậu cao giọng, “Đó chỉ là danh sách ước mơ của em thôi mà! Sinh viên nào ước mơ chứ?”

 

“Ước mơ và đòi hỏi là hai chuyện khác , Tiểu Lâm.”

 

cố gắng giảng giải.

Loading...