Lần này, hạnh phúc là do ta giành lấy - Chương 3: Hồi ức cũ quấy rầy tổ ấm mới

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:29:41
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ai giải thích giùm xem, đàn ông nhiệt tình như lửa, phóng khoáng và dính … là ?

Từ khi thành nhiệm vụ trở về, suốt một tuần, gần như bước xuống giường.

Lúc tình đến cao trào, tức đến mức đưa chân đá , giữ lấy, đặt hẳn lên vai…

Đổi là một trận cuồng nhiệt hơn nữa.

Ba và ba chồng từ đám cưới liền dọn đến sống cùng chúng .

Mẹ chồng hợp tính, còn mỗi mua một căn viện sát bên.

Cha hai bên ngày nào cũng rủ chơi cờ, đan len, nấu ăn, từng xen chuyện của vợ chồng .

Họ chỉ âm thầm quan tâm, để ý.

Mấy bữa gần đây, bàn ăn rõ ràng xuất hiện nhiều món “đặc biệt”:

Trứng chiên hẹ, thận xào cay, canh gà kỷ tử…

Mặt đỏ bừng, cúi thấp hơn mỗi ngày.

Chỉ Dụ Tư Hành là mặt dày, còn ung dung nhận xét món ăn:

“Mẹ, canh gà mặn .”

“Ba, con cá hôm nay tanh, nuôi thêm mấy hôm cho nhả bùn hãy .”

Bất kể gì, hai ông bà đều gật đầu vui vẻ.

Dụ Tư Hành đắc ý:

“Đều là nhờ phúc của em đấy. Giờ thỏ ngọc trời, ba cũng tìm cách bắt xuống nếm thử mặn nhạt cho . Lúc ba chuẩn sẵn tâm lý là sẽ cô độc cả đời cơ.”

hổ véo mạnh hông .

Anh chẳng những tránh, còn ghé sát mặt :

“Vợ , chỗ cũng hôn vài cái . Mỗi nhiệm vụ đều trông cậy chút cảm giác để… cảm nhận em.”

Khi ở nhà chờ đợi, mỗi tháng đến ngày cố định, đều nhận bưu kiện và thư tay của .

Có hoa dại phơi khô từ núi, vỏ sò nhặt ở bờ biển, những tấm ảnh phong cảnh tuyệt

Và từng phong thư tràn đầy yêu thương:

“Thư Nhan, hoa núi nở , nhưng chẳng bằng em, chẳng rực rỡ bằng em.”

“Thư Nhan, yêu em’ chiếc vỏ ốc, em xem, giọng ?”

“Thư Nhan, mây trời đều giống hình bóng em, nhớ em quá.”

“Thư Nhan, yêu em…”

Dụ Tư Hành sắp xếp thứ trong cuộc sống của đấy, định và chu .

nguyenhong

cần như kiếp , tất bật chạy ngược chạy xuôi để duy trì chi tiêu cho cả nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lan-nay-hanh-phuc-la-do-ta-gianh-lay/chuong-3-hoi-uc-cu-quay-ray-to-am-moi.html.]

Không cần lo cơm nước cho mấy miệng ăn, cần để ý thành tích của em chồng, cũng chăm t.h.u.ố.c bổ cho chồng mỗi ngày.

Không dậy sớm hầu hạ, cũng chẳng cần thức khuya đan áo.

giống như bà ngoại , đôi tay khéo léo — bất kể hoa văn kỹ thuật khó cỡ nào, chỉ cần qua là thể nắm và tái tạo y hệt.

Kiếp , cấp của Thẩm Hạo Dương là một chị gái tính tình phóng khoáng, mê những bộ trang phục mới mẻ tạp chí Hồng Kông, Ma Cao, Đài Loan.

Thẩm Hạo Dương cầu xin giúp một tay.

Chương 4: Sóng ngầm bình yên

Khi , ở cữ xong, cơ thể còn yếu, nhưng vẫn cố tỉ mỉ cắt may, bản mẫu y hệt theo sở thích của bà. Nhờ , mỗi năm bà đều đặt may cố định, từng một thất vọng.

Về , dù Thẩm Hạo Dương gặp khó khăn gì, bà cũng chủ động tay giúp đỡ, cần mở miệng. Nhờ bà, thuận buồm xuôi gió, từ kẻ tay trắng trở thành doanh nhân tiếng.

khi bà về hưu, Thẩm Hạo Dương chẳng một đến thăm, thậm chí một cuộc điện thoại cũng .

mang chiếc áo khoác may đến thăm bà — phụ nữ cả đời truyền kỳ — bà ghế mây ngoài hiên, , mà thở dài:

“Thư Nhan … con thật thà quá, đây…”

im lặng. Có lẽ, trong mắt bà, như luôn dễ thương tổn nhất.

Nhớ những gì Dụ Tư Hành dành cho , điều gì đó đáp .

Nghe của cấp — một phu nhân thanh nhã, khó tính — đặc biệt yêu thích sườn xám Tô Hàng, tranh thủ vài gặp hiếm hoi, thức trắng nhiều đêm để may tặng mấy chiếc.

Khi mang đến, mắt đỏ hoe vì thiếu ngủ. Dụ Tư Hành mím môi, vành mắt cũng đỏ ửng.

Anh nhỏ:

“Vợ , tiền đồ của tự kiếm . Cưới em là để em hưởng phúc. Bàn tay em khéo như , ủng hộ em coi đó là sở thích sự nghiệp, chỉ là… đừng vì mà biến nó thành gánh nặng.”

gương mặt dịu dàng — khác hẳn với khuôn mặt lạnh lẽo, cô độc bia mộ trong ký ức kiếp . Lòng dâng đầy tình cảm, nghẹn ngào nên lời.

định mở miệng, bất ngờ nôn khan một tràng.

“Ọe… ọe…”

thai .

Tin khiến cả nhà choáng váng nhưng cũng tràn ngập niềm vui.

Cha chồng mừng đến nỗi lập tức về tổ từ, thắp hương cảm tạ tổ tiên vì đứa con trai “bất hiếu” cuối cùng cũng chuyện lớn.

Trước khi đơn vị, Dụ Tư Hành còn huênh hoang :

“Cha, cần lạy tạ là vợ con đấy! Không thì nhà họ Dụ sớm muộn cũng tuyệt tự!”

Còn dứt chồng lấy chổi lông gà đuổi khỏi cửa.

Dụ Tư Hành , cha chồng càng chăm sóc chu đáo hơn. Mẹ chồng trứng gà thả vườn ở quê bổ dưỡng hơn trong thành phố, liền rủ về tận quê mua.

tối hôm đó, khi họ trở về, kịp cửa thì tiếng ba vang lên như sấm:

“Thằng khốn nạn! Tao g.i.ế.c nó! Cố tình bỏ trốn để nhục nhà , giờ còn dám bôi danh tiếng con Thư Nhan, tìm c.h.ế.t !”

 

Loading...