Mỗi  như thế,   nhớ về những năm tháng xa xưa, những đêm dài bất tận,  từng quấn lấy Trình Ký Thanh, bắt  hát ru  ngủ.
 
Những chuyện ấu trĩ như thế,   từng thấy phiền, cũng  từng từ chối .
 
Phải ,   từng   yêu thương và bao dung như thế.
 
Dù bao nhiêu năm trôi qua, chỉ cần nhớ đến, trái tim vẫn như   ấm lan tỏa.
 
 nghĩ, hơn hai mươi năm    bên cạnh,  hẳn cũng  sống như  bây giờ.
 
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Người  yêu thương mãi mãi ở trong tim, chính là động lực giúp  một   qua những năm tháng dài đằng đẵng.
 
Nhiều năm trôi qua, Viên Mãn dần trưởng thành, còn Khương Niên cũng  rời xa cõi đời .
 
Cuộc hành trình kỳ diệu  về thập niên 90 năm , những con   từng gặp gỡ, giờ đây đều   còn nữa.
 
Chỉ còn  .
 
 sống đúng như mong ước của Trình Ký Thanh, sắp già cỗi như một cành cây khô, mái tóc  bạc trắng.
 
Năm ,  mùa xuân, con gái nhỏ của Viên Mãn  bắt đầu lon ton chạy nhảy khắp nơi.
 
Cái miệng nhỏ lúc nào cũng ríu rít, suốt ngày lôi kéo  , hỏi cho bằng   đạo lý  đời.
 
Ôi, thật đúng là nhức đầu.
 
Một ngày nọ,  bỗng nhớ đến chuyện cũ, liền tìm  một cuộn băng video.
 
Đây là món đồ mà Trình Ký Thanh  từng cất giữ, trong đó ghi  khoảnh khắc đám cưới của Lâm Ngao.
 
 thỉnh thoảng  lấy  xem, nhưng hôm nay quên mất  khóa cửa thư phòng.
 
Cô nhóc con lẫm chẫm bước , đôi mắt to tròn lấp lánh  chằm chằm  màn hình, ngón tay nhỏ xíu chỉ  đôi nam nữ trong video:
 
“Bà ngoại ơi, họ là ai ?”
 
Mắt    còn  nữa,  nheo  mới  rõ một chút.
 
Băng video từng  phục chế, nhưng độ phân giải vẫn  kém.
 
Trên màn hình, cô gái trẻ vô tư quấn lấy  đàn ông  đường nét thanh tú, hai  chẳng màng ai xung quanh, ghé sát tai  thì thầm những lời riêng tư.
 
 vẫn nhớ  rõ, khi     với Trình Ký Thanh những gì.
 
Không ngờ rằng,  những lời  ứng nghiệm cả một đời.
 
 nheo mắt, khẽ mỉm : “Đó là bà đây.”
 
“Còn ông  là ai?” Cô bé chỉ  Trình Ký Thanh.
 
Nên  với con bé thế nào đây?
 
   ngoài cửa sổ, chậm rãi : “Ông  … là  bà  nhớ thương cả một đời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lan-sau-dung-lo-hen-nua-nhe/phien-ngoai-vay-thi-kiep-sau-gap-lai-2-het.html.]
 
Cô bé ngơ ngác, dường như  hiểu  hết ý nghĩa của câu  .
 
Dáng vẻ non nớt đáng yêu của nó khiến    khỏi xót xa.
 
Nắng xuân ấm áp chiếu  thư phòng,  màn hình vẫn tiếp tục phát đoạn phim cũ.
 
   ghế trúc, đung đưa qua , như thể   trở về ngày hôm , vòng tay ôm chặt lấy , nhẹ nhàng khiêu vũ.
 
 vòng vo hỏi   chịu lấy  ,  ôm  thật chặt, nhẹ nhàng gật đầu.
 
Cô bé vui vẻ chạy nhảy xuống lầu,  lâu , Viên Mãn bước đến bên .
 
Cô   xổm xuống cạnh , khẽ gọi  mấy tiếng.
 
 thẫn thờ  tờ thông báo tìm  với vài dòng chữ ngắn ngủi—nội dung là một  đàn ông đăng tin tìm kiếm  vợ mất tích của .
 
“Hả…” Dường như   thấy tiếng cô  bật .
 
Cô bé , từ  đến nay luôn hiếu thuận.
 
Cô  cúi đầu, ghé sát bên tai  hỏi: “Mẹ sắp   ạ?”
 
 bỗng nhiên   gì đó, thấp giọng thì thào:
 
“Mẹ   tìm ông  . Sợ rằng nếu trễ thêm chút nữa, ngay cả hình dáng của ông ,  cũng chẳng thể nhớ nổi.”
 
Viên Mãn nghẹn ngào nức nở: “Ba mươi năm qua, vất vả cho  .”
 
“Viên Mãn …”  khẽ gọi tên cô , nước mắt rưng rưng.
 
Viên Mãn, Viên Mãn…  , ai cũng  viên mãn cả .
 
Chỉ  Trình Ký Thanh của , chẳng còn  gì cả.
 
   cả.
 
Từ bây giờ,  sẽ  tìm , mãi mãi thuộc về .
 
Viên Mãn ghé sát tai : “Mẹ  .”
 
 nhớ   dặn dò trong di chúc , nhưng vẫn     nữa.
 
“Nhớ chôn  cùng với ông .”
 
 là vợ của , đương nhiên  như thế.
 
Trình Ký Thanh, kiếp  chúng  nhất định sẽ gặp    thời điểm thích hợp nhất.
 
Từ thanh xuân cho đến khi bạc đầu
 
Vậy thì, hẹn  ở kiếp .
 
Hết