Oánh Tần  hiểu, nhưng cũng  truy hỏi thêm.
 
“Tỷ  , hôm    ngay  bình phong ở Khôn Ninh cung.
 
“Khi  trong lòng  vô cùng bất an,  sợ tỷ  chọn ,   sợ tỷ chọn .
 
“Trụy Nhi theo tỷ nhiều năm, nếu tỷ  thể bỏ xuống nàng, thì đợi đến khi  vô dụng, tỷ tất nhiên cũng sẽ bỏ .
 
“ nếu tỷ  nỡ bỏ Trụy Nhi, lúc    bỏ , thì      đây?
 
“Muội chỉ  ngờ tỷ  đáp như , thật khiến   bất ngờ vui sướng.
 
“Cũng từ khi đó  mới hiểu , thì  trong cung cũng   chỉ  quỷ quyệt, con  bất kể ở trong cảnh ngộ nào, cũng đều  thể giữ  bản tâm.”
 
Nàng tháo chiếc vòng xuống, nhưng  chẳng  ý định trả  .
 
“Muội   đây là di vật của Thục Duệ hoàng hậu, một đôi, tỷ một cái,  một cái, cũng  vặn.”
 
Nhìn đôi mắt nàng sáng lấp lánh,  :
 
“Thục Duệ hoàng hậu từng , tên của  đặt thật , Tuế An, mong từng năm  bình an. Con , nếu  thể bình an sống đến cuối đời, chính là hạnh phúc.”
 
16
 
Oánh Tần sắp  phong phi, trong bốn tước vị Quý, Thục, Hiền, Đức, Hoàng thượng chọn cho nàng chữ “Thục”  phong hiệu.
 
Tính  ngày tháng, nàng từ Quý nhân đến Phi chỉ mất  hai năm, đủ thấy Hoàng thượng sủng ái nàng đến mức nào.
 
Cùng lúc , Hoàng thượng cũng chuẩn  tấn phong   Quý phi,  Hoàng hậu nhiếp quản lục cung.
 
Thánh chỉ  ban xuống, Khôn Ninh cung liền xảy  đại sự.
 
Trưởng Công chúa Trang Kính đổ bệnh, nóng sốt suốt một ngày một đêm.
 
Tô Dục Linh quỳ  cửa Khôn Ninh cung, dập đầu một đêm.
 
Dập đến mức khiến Hoàng thượng động lòng.
 
Thục phi với năm tháng thai kỳ, tức đến mức suýt   vững.
 
Ta đỡ nàng  xuống:
 
“Lúc mới tiến cung  còn  nhẫn nhịn, nay  là  sắp  mẫu ,  càng chẳng  trọng nữa .”
 
“Tỷ  tức giận ư? Chúng    tin công chúa ngã bệnh liền lập tức đưa ngự y qua,  dám trì hoãn một khắc. Trái  là ả, công chúa  sốt trọn một ngày mới , thế mà còn mặt dày quỳ ở cửa cung giả  từ mẫu? Người khác  , chẳng   nghĩ chúng  ngăn ngự y  cho  ư!”
 
Ta  :
 
“Dù là dã thú  dồn  đường cùng cũng  giãy dụa cầu sinh, huống chi là một quốc mẫu?
 
“Hơn nữa, nếu Hoàng hậu  liều mạng,  còn  nắm  tử huyệt của nàng.”
 
Thân thể công chúa Trang Kính vốn dĩ khỏe mạnh,    khéo ngay lúc  và Thục phi cùng  tấn phong, nàng liền bệnh nguy kịch?
 
Trước tiên  triệu ngự y phụ trách trị liệu cho công chúa đến, xem kỹ mạch án.
 
Không thể  , khi nắm đại quyền trong tay,  việc gì cũng thuận lợi vô cùng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lanh-cung/10.html.]
Ta chưởng quản lục cung, vốn nên chăm lo hoàng tự, can dự chuyện của công chúa cũng danh chính ngôn thuận.
 
Mạch án   chi tiết,  xem từng chữ từng câu, cuối cùng phát hiện chỗ khả nghi.
 
“Giang thái y,  thể giải cho bản cung, thế nào gọi là ‘kinh nhiệt’?”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
 Giang thái y đáp:
 
“Theo ‘Nhân Trai Tiểu Nhi Phương Luận’, ‘kinh nhiệt giả, nội uẩn thực nhiệt, uất bột phát kinh, thậm tắc co giật, biến nhi thành chứng kinh’.”
 
“Có thể  thứ bản cung  hiểu  ?”
 
“À…” 
 
Giang thái y lau mồ hôi:
 
“Khởi bẩm nương nương, đây là nguyên nhân phát sinh chứng kinh nhiệt. Trong thể chất công chúa vốn  tích nhiệt, chỉ là ẩn mà  phát,  bên ngoài vẫn khỏe mạnh.  loại nội nhiệt , một khi kinh sợ, nội nhiệt bùng phát, liền phát sốt. Chứng  thường gặp ở trẻ nhỏ, tuy là sốt nhẹ nhưng kéo dài lâu, nếu  kịp thời chữa trị, e rằng sẽ để  bệnh căn.”
 
Ta gật đầu,  cho gọi quản sự ngự thiện phòng đến thẩm vấn.
 
Quả nhiên, Khôn Ninh cung  gọi bánh đường liên tiếp một tháng.
 
Ta cầm mạch án cùng đơn ẩm thực, trực tiếp  tới Khôn Ninh cung.
 
17
 
Công chúa bệnh nóng sốt tái phát, Tô Dục Linh   giường nàng, lo âu trùng trùng,  qua thật  vài phần đáng thương.
 
Nàng  cầm khăn, thỉnh thoảng  lau mồ hôi cho công chúa.
 
Nghe thấy  đến, nàng  thậm chí lười cả ngẩng đầu.
 
“Công chúa bệnh ,   còn tinh lực để dây dưa với ngươi.”
 
Đừng  là hoàng thượng, ngay cả   cũng sẽ thấy nàng  giống như một mẫu  thương con như mệnh.
 
Nếu như tay    chứng cứ.
 
“Hoàng hậu nương nương   vì  bệnh của công chúa mãi vẫn  khỏi ?”
 
Động tác  tay Tô Dục Linh thoáng khựng :
 
“Quý phi còn thông y thuật ?”
 
“Nói đến y thuật, ai sánh  với hoàng hậu nương nương?”
 
“Ngươi cứ   lúc  cùng  lật  sổ nợ của Thẩm Ninh ?”
 
“Sổ nợ của Thục Duệ hoàng hậu tự nhiên  tính, nhưng lúc  thần    là cứu công chúa. Người , đưa công chúa về Chung Tuý cung.”
 
Tô Dục Linh giận dữ :
 
“Ta xem ai dám! Công chúa còn đang sốt,  chịu  gió, ngươi giờ  mang nàng , rốt cuộc là  ý gì?”
 
Ta ném mạch án   mặt nàng :
 
“Công chúa rốt cuộc là  chịu nổi gió  là  chịu nổi ngươi?”