Tạ Khiêm  kỹ  thể đang  tách rời của Thu Thu, mỗi một mảnh chân tay rách nát đều  nối  với  bằng những sợi chỉ m.á.u mỏng manh. Anh  kinh ngạc thốt lên: “Cô bé ...  phanh thây mà chết?”
Phó Vãn  hề bình luận.
Phùng Kiện và những   mặt ở đó đều sững sờ: “!!!”
Phanh thây?!
Lại là một vụ án mạng khác?
Sao    thấy chứ? Tại     thấy? Phùng Kiện sốt ruột đến phát hoảng.
Nếu c.h.ế.t do  phanh thây,  thì cô bé   thể nào là con ma nước  kéo Đóa Đóa xuống sông .
Tạ Khiêm vẫn nắm chặt thanh kiếm gỗ đào, một chân đạp  nền gạch, chân  co lên  dám hạ xuống, trông hệt như tư thế “gà vàng một chân”. Phó Vãn chỉ  đó   , tựa như đang xem khỉ diễn xiếc.
Tạ Khiêm  chút lúng túng, gượng gạo : “Tuy cô bé   con ma nước hôm qua, nhưng cô là một Huyền sư chân chính,   dám nuôi hồng y lệ quỷ?”
Phó Vãn  xoáy  mắt Tạ Khiêm như   thấu tâm can  , cô khẽ bấm ngón tay   lạnh một tiếng: “Vậy    về dạy dỗ  sư phụ , bảo ông  đừng cung phụng ác quỷ nữa?”
Tạ Khiêm cứng đờ , gương mặt tuấn tú chợt xanh chợt trắng, cảm giác  hổ tột độ như    vạch trần bí mật đen tối nhất.
Cô ...  cô    ?
Sư phụ   đúng là đang nuôi một con ác quỷ, chuyện  ngoài   là  tử chân truyền  thì  một ai  .
Quỷ Mẫu  treo thưởng một  tiền cực lớn  Quỷ Thị cho các lệ quỷ, tin tức  chỉ lưu truyền trong giới lệ quỷ mà thôi. Anh  và sư phụ   là nhờ con ác quỷ đang  cung phụng .
Thế mà Phó Vãn  chỉ ở Ninh Thành, cách Kinh Thị cả ngàn dặm,   thể thông qua mối liên kết thầy trò mà tính   chuyện riêng tư, bí mật  ai  của sư phụ  .
Tạ Khiêm lạnh toát sống lưng, một nỗi sợ hãi  tên lan  khắp cơ thể, thấm  từng ngóc ngách, từng mạch m.á.u sâu thẳm.
Anh   tài nào đoán   tu vi của Phó Vãn, nhưng    chắc chắn một điều, cô  ở một đẳng cấp cao hơn    nhiều.
Bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của Phùng Kiện và những  khác, Tạ Khiêm cảm thấy khó xử vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lao-dai-huyen-hoc-bi-gan-voi-he-thong-am-thuc/chuong-112.html.]
Sư phụ   còn nuôi ác quỷ,   lấy tư cách gì mà ở đây lớn tiếng chất vấn Phó Vãn? ... nhưng sư phụ nuôi ác quỷ là  nguyên nhân.
Dù , Tạ Khiêm   ngoài chỉ quan tâm kết quả chứ chẳng màng đến quá trình. Họ sẽ chỉ   sư phụ mà   kính yêu nhất, một vị thiên sư,  đích  nuôi ác quỷ, từ đó danh tiếng bao năm gây dựng sẽ đổ sông đổ bể.
Là một   tử,   thật   với sư phụ.
Phó Vãn liếc  đồng hồ, uể oải  dậy: “   bán hàng kiếm tiền đây. À  , Tạ tiểu thiên sư, nếu  hứng thú thì    bờ sông xem thử ai mới là con ma nước  hại Đóa Đóa?”
Cảm giác giá lạnh trong lòng Tạ Khiêm vẫn  tan, Phó Vãn đến cả họ của   cũng .
“Ở nhà trông nhà nhé, ... xin ,  mạnh tay .”
Phó Vãn vỗ vỗ đầu Thu Thu,     do dùng sức  quá  mà cái đầu của Thu Thu lập tức rơi bộp xuống đất, lăn đến đối diện Tạ Khiêm. Đôi mắt oán độc của nó cứ thế    chòng chọc, khiến Tạ Khiêm sợ đến  tim.
Đoàn Đoàn  tỏ  như   chuyện gì, cúi  nhặt cái đầu lên  lắp  cho Thu Thu.
Phùng Kiện và những  khác  hành động như đang diễn kịch câm của Đoàn Đoàn mà lòng ngứa ngáy khó chịu, một cảm giác bất lực vì  xem mà chẳng thể thấy.
Đoàn Đoàn nhét con thỏ bông  tay Thu Thu cho cô bé chơi. Kể từ khi  con thỏ  từng là của Thu Thu, Đoàn Đoàn  còn  trả nó  cho Đóa Đóa nữa.
Phó Vãn dắt tay Đoàn Đoàn, thong dong  về phía cửa: “Làm ơn nhường đường.”
Phùng Kiện và đám  vội vàng dạt  hai bên. Phó Vãn cứ thế dắt con trai   thẳng xuống lầu, chẳng thèm đóng cửa.
Tạ Khiêm liếc   trong nhà, bé lệ quỷ áo đỏ đang ôm con thỏ bông   sofa, mắt  chớp   . Anh  đành  từ từ lùi  ngoài.
Ngông cuồng”
“Phó Vãn quả thực kiêu ngạo đến tột cùng!
Cô thản nhiên trưng  con ác quỷ  nuôi trong nhà cho  xem, như thể chắc chắn rằng    bó tay chịu trói. Chẳng cần  tay, cô  sỉ nhục  đến tột độ.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khoảnh khắc đó, Tạ Khiêm  chút hoang mang. Sư phụ từng   là thiên tài huyền học trăm năm  một,   mà bao năm qua,  bao giờ   chịu nỗi nhục nhã ê chề như hôm nay.
Cả đám  lục tục rút khỏi nhà họ Phó, Phùng Kiện còn cẩn thận đóng cửa  giúp. Phó Vãn    nắm thóp  họ .