Sư tôn trong cùng môn phái chỉ điểm đạo thuật thì sẽ  còn cái gọi là quy củ “một trò hai thầy” nữa, việc cô chỉ dạy  là chuyện hợp tình hợp lý,   danh chính ngôn thuận.
Vòng  vòng  một hồi, hóa  tất cả chỉ là để   thể đường đường chính chính  theo Phó Vãn học tập mà thôi.
Hai mắt Tạ Khiêm lập tức đỏ hoe,   chần chừ mà quỳ xuống: “Sư tôn!”
Phó Vãn ném  một câu: “Đừng mừng vội.” Sẽ  lúc cho ngươi .
Cô   ý định cướp đồ  của  khác, cũng   hứng thú thu nhận  tử. Dạy dỗ  tử cùng môn phái thì cũng  tệ.
Tình thầy trò  Thiên Đạo công nhận  thể sánh ngang với quan hệ huyết thống, đó là một trách nhiệm vô hình. Dạy  tử đồng môn thì   dạy nữa  thể phủi tay  kẻ trốn việc, chứ thu nhận một đứa  tử    còn   dọn dẹp mớ hỗn độn cho nó.
 lúc , từ bên cạnh truyền đến một tiếng  nhạt của Thẩm Đoan.
Tạ Khiêm ngơ ngác,  hiểu ý trong câu  của Phó Vãn.
Trở thành  tử của chưởng môn,   thể  vui mừng  chứ?
Mãi cho đến khi họ   xe trở về Ninh Thành, Tạ Khiêm  thấy hot search  Weibo của điện thoại  mới mơ hồ cảm thấy  gì đó  .
#Quán ăn của Đoàn Đoàn và #
#Quán ăn  check-in ở Ninh Thành#
#Sinh viên ưu tú Đại học Công nghệ Ninh Thành xếp hàng dài dằng dặc  quán ăn đêm#
#Phúc Mãn Lâu#
Quán ăn của Phó Vãn,  nổi như cồn.
Tất cả là nhờ đám sinh viên nhiệt tình hết mức  điên cuồng quảng bá cho Phó Vãn  mạng, chỉ hận  thể để cả nước đều  đến quán ăn của cô.
Trong đám sinh viên ưu tú   thiếu những   kênh truyền thông riêng,  một hồi thao tác, Phó Vãn  trực tiếp leo lên hot search.
“Không  mấy hôm     xem livestream , má ơi thật sự quá khoa trương, cả đám sinh viên ưu tú xếp hàng cả đêm để ăn một quán lề đường, mấu chốt là  bán đồ ăn nhanh.”
“Lăng xê chứ gì? Chắc chắn là PR , chuyện  vô lý quá.”
“Lăng xê? Người  lăng xê chắc là  xem livestream hôm  , trời ạ, nhà máy gỗ Hưng Đạt của tập đoàn Tôn thị gặp ma đấy,  nó  sợ đến ba ngày  dám  khỏi cửa, ai xem qua  đều .”
“ đúng đúng, là lăng xê đấy,   đừng  nhé,  sợ đến lúc đó    giành bùa bình an với  ha ha.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lao-dai-huyen-hoc-bi-gan-voi-he-thong-am-thuc/chuong-230.html.]
“Quán ăn  ngon   là một chuyện, nhưng bà chủ quán kiêm luôn nghề tay trái thì lợi hại thật sự.”
...
Chiến dịch marketing vô cùng hiệu quả,    nhiều thực khách  tìm đến check-in, xem thử rốt cuộc quán ăn   gì thần kỳ.
Tạ Khiêm gần như   thể tưởng tượng  cảnh tượng khi mở hàng tiếp theo, sẽ  bao nhiêu thực khách mộ danh kéo đến xếp hàng. Cậu  khỏi  đầu  về phía Phó Vãn đang nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng   một cảm giác...
Phó Vãn chỉ dạy  là để bắt    những việc .
Phó Vãn mỉm , chứ còn gì nữa?
“Đông Đông, con mau tỉnh  ,  cứ ngủ mãi thế?” Hạ Huy  đứa con trai đang hôn mê bất tỉnh, trong lòng dâng lên một nỗi lo lắng tột độ.
Rõ ràng hôm qua Đông Đông vẫn còn khỏe mạnh hoạt bát, còn theo ông đến khu rừng.
Sao hôm nay  cứ kêu buồn ngủ rũ rượi, chỉ  ngủ thôi?
Hạ Huy nhớ  lời đầu bếp Phó , bên  khu rừng của ông  một nhân vật lớn, tất cả cây cối trong rừng đều là cây mộ của  ,  thể động đến.
 để thầu  khu rừng , Hạ Huy  bỏ  gần như  bộ gia sản, chẳng lẽ cứ thế mà bỏ cuộc ?
Vì , hôm qua Hạ Huy   kìm  mà đến khu rừng  một vòng. Nhìn những  cây xanh tươi, to khỏe, ông  thấy nghẹn lòng, tất cả những thứ  vốn dĩ đều là tiền của ông mà.
 ông vẫn khá tin lời đầu bếp Phó, dù  ông cũng    một tin tức.
Giám đốc Ngô của nhà máy gỗ Tôn thị   thiến! Nghe   khi tỉnh , vì  thể chấp nhận sự thật   trở thành thái giám nên  phát điên.
Chắc là điên thật , trong miệng còn luôn miệng : “Tao  trả nợ, vợ ma của tao  còn nữa, tao  trả nợ, đừng tới đây, đừng tới đây! Đừng lấy tuổi thọ của tao để thế chấp a a a.”
Nghe   dọa cho các y tá một phen khiếp vía.
Giám đốc Tôn thì ông  tiếp xúc , nhưng Ngô Quân thì ông , tin tức  chắc là đáng tin cậy.
Cho nên ông cũng chỉ thèm thuồng khu rừng chứ vẫn cố nhịn  động đến những cây mộ .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Kết quả là hôm nay con trai ông  thành  thế ?
Hạ Huy  yên tâm, lấy nhiệt kế trong nhà  đo cho Đông Đông, lập tức sợ đến mức suýt ném bay nó , thằng bé sốt đến 40 độ!