Lý chưởng môn  ,  khỏi liếc  Tạ Khiêm thêm một . Đồ  của đồ  , Chưởng Môn Nguyên Quân dường như  coi trọng? Nếu  như , thì quả thực  thể trọng điểm bồi dưỡng.
Tạ Khiêm  hiểu ý của Phó Vãn, nhưng  vẫn ngoan ngoãn  theo.
Cậu tay cầm Dẫn Hồn Kỳ, nhẹ nhàng phất lá cờ trong đêm tối. Ý thức của mấy ngàn oan hồn  bắt đầu trở nên mơ màng, mỗi  họ đều nắm trong tay những viên Hồn Châu, ngoan ngoãn  theo  lưng Tạ Khiêm.
Tạ Khiêm cũng     đưa họ  , chỉ  thể  theo hướng góc cờ của Dẫn Hồn Kỳ mà .
Cứ như ,  dẫn theo vô  oan hồn từng bước một tiến về phía ngọn núi lớn nơi  từ đường của nhà họ Thẩm.
“Giám đốc Thẩm, nhà của giám đốc Triệu Côn Minh đến , nhà của giám đốc Tôn Kiến Dân cũng đến .”
Thẩm Hải mặt  biểu cảm: “  .”
Chỉ  đám bạn  của con trai Thẩm Tử Khiên, như Triệu Dương, Tôn Xương Minh, Chu Thiên Lỗi và gia đình của họ là đến dự tiệc.
Còn  thì...
Không một ai đến.
Cho dù Thẩm Hải lúc mời    nhận tiền mừng, nhưng đại bộ phận các gia đình vẫn gửi tiền mừng đến, còn  thì .
Rằm tháng bảy, tiệc đêm,  còn là tiệc mừng thọ cõi âm, vận xui bủa vây như , ai dám tới chứ?
Trên m.ô.n.g truyền đến một cảm giác đau nhói, Thẩm lão gia tử  tung một cước đá  m.ô.n.g Thẩm Hải. Thẩm Hải  phòng , suýt nữa thì ngã sấp mặt.
“Bố, bố  gì ?”
Thẩm lão gia tử  đầu sang một bên,  hé răng.
Lão gia tử trong lòng tức  điên, lúc  ma ông  mất hết mặt mũi , con trai  hiếu tổ chức cho ông tiệc mừng thọ trăm tuổi cõi âm, kết quả  chẳng  mấy  đến.
Bày  hơn bốn trăm bàn tiệc, một phần ba còn  lấp đầy.
Thẩm lão gia tử vốn là một con ác quỷ sĩ diện, bây giờ chỉ cảm thấy mặt mũi mất sạch! Mấu chốt là còn do con trai  tổ chức.
Thẩm Hải thấy bố  tức giận bỏ , vội vàng đuổi theo.
Chân   , chân   quản gia đang ghi sổ khách mời liền thấy một  đàn ông trẻ tuổi tay cầm Dẫn Hồn Kỳ  tới, phía    là...
Đen nghịt cả ngàn !
Vãi chưởng?
Tạ Khiêm  theo Dẫn Hồn Kỳ,  xác định   đến nhầm chỗ.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Có cần  phong bì ?” Tạ Khiêm nghĩ đến trong tài khoản WeChat của  chỉ còn  đến hai nghìn tệ, bèn lấy từ trong túi  một tờ một trăm tệ đặt lên bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lao-dai-huyen-hoc-bi-gan-voi-he-thong-am-thuc/chuong-255.html.]
“Ồ,   tiền mừng.” một cô bé  theo phía  cũng hô lên.
Là oan hồn, trong tay   tiền, thế là cô bé đặt những hạt châu màu đen  nhặt  ở trong rừng lên bàn.
Cứ thế, từng , từng  một.
Cô bé  báo tên của  cho  ghi sổ, lúc  mới   trong tiệc.
Đi tiền mừng.
Tất cả đều là đến  tiền mừng.
Triệu Dương và đám bạn  cùng bàn trợn mắt há mồm,  đến ngây .
“Bọn họ... tiền mừng của bọn họ hình như là Hồn Châu  ?”
Là loại tiền tệ thông dụng trong giới Huyền Tu cõi Âm mà.
Đám quỷ  giàu  ?
Có quỷ mừng 11 viên Hồn Châu,  quỷ mừng 15 viên, ngay cả những quỷ đồng  theo cũng nhất quyết  mừng bảy viên, chín viên.
Những chiếc bàn ăn trống trải dần dần  các oan hồn  kín, một chiếc bàn tròn  mười chỗ, chẳng mấy chốc   hơn một nửa  lấp đầy, còn  những oan hồn khác đang xếp hàng tặng tiền mừng.
Khi Thẩm Hải và Thẩm Tử Khiên dỗ dành  Thẩm lão gia tử đang nổi giận đùng đùng từ từ đường  , họ liền chứng kiến cảnh tượng .
Vô  oan hồn  kín các bàn tiệc, đập bàn rầm rầm, vô cùng bất mãn mà gào lên:
“Khai tiệc! Bọn   ăn cơm!”
Thẩm lão gia tử: “... Đám quỷ c.h.ế.t đói  từ   ?”
Thấy họ vẫn   động tĩnh gì, những oan hồn  càng thêm  vui, điên cuồng đập bàn la hét: “Ăn cơm! Ăn cơm! Ta  ăn cơm!”
“Trời ạ, đám quỷ c.h.ế.t đói  mừng cái gì ? Tiền mừng á?” Thẩm lão gia tử  thấy đống Hồn Châu chất thành một ngọn núi nhỏ  bàn ghi sổ mà mắt sáng rực lên.
Tiền giấy thông thường ở cõi Âm   tác dụng gì, nhưng Hồn Châu thì tương đương với vàng ở dương gian, là hàng thật giá thật.
Không chỉ  thể dùng  tiền, còn  thể tăng cường quỷ lực, gia tăng tu vi.
“Oan hồn một khi   tiền mừng là  kết nhân quả,  cung cấp đồ ăn thức uống chính là thiếu nợ chúng nó.” Thẩm lão gia tử  ác quỷ mấy năm nên  hiểu chuyện, ông .
Sắc mặt Thẩm Hải trở nên  khó coi. Ông    cần  tiền mừng  mà, bây giờ chẳng  là  ép thiếu nợ  ? Lại còn là thiếu nợ quỷ?
Nhiều quỷ như , nhà họ Thẩm bọn họ   mà thiếu nổi chứ?
Phải   bây giờ?