LẬT BÀN RỒI! NGÔI SAO TUYẾN 18 BỖNG CHỐC VỤT SÁNG! - Chương 173
Cập nhật lúc: 2025-01-07 03:32:55
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô sẽ kết hôn với Tạ Hãn ?
Đây là trò đùa gì , thật đúng là một câu chuyện lạnh đến rợn .
Cuộc sống hiện tại của cô thuận buồm xuôi gió, mỗi ngày đều tràn đầy ý nghĩa và sắc màu, gì chuyện chán sống đến mức cùng Tạ Hãn bước ngõ cụt cơ chứ.
"Chúng sẽ sinh một trai một gái, con trai giống , con gái giống em. Anh nghĩ sẵn tên cho bọn nhỏ , một đứa sẽ là Tạ Bình An, đứa còn là Tạ Như Ý, ý nghĩa là cả nhà sẽ luôn bình an, như ý."
"Anh bệnh ?"
Dư Vãn thực sự thể nổi nữa.
"Anh cần nhắc ? Trước đây từng bắt cóc , còn đòi 3 triệu tệ nữa."
Nếu hôm đó Lục Trầm, cô thật sự mất mạng trong tay đàn ông .
Vậy mà giờ đây Tạ Hãn còn dám mặt dày gọi điện thoại tới những lời ?
Nhắc đến chuyện đó, Tạ Hãn chẳng hề tỏ chút ăn năn.
Hắn thậm chí còn một cách hùng hồn:
"Anh bắt cóc em là vì yêu em quá nhiều. Em vốn là phụ nữ của , nhưng từ khi Lục Trầm xuất hiện, bộ sự chú ý của em đều cuốn hút. Em vì mà phản bội , nên mới vì yêu mà sinh hận, mới chuyện đó."
"?"
Dư Vãn ngơ ngác, đầy thắc mắc.
Cô và Tạ Hãn thật sự sống cùng một thế giới ?
Yêu một chẳng là mong đó sống , bình an vui vẻ, hạnh phúc cả đời ?
Từ khi nào yêu một đồng nghĩa với việc g.i.ế.c đó?
Họ bây giờ còn là trẻ con nữa, đều là lớn, rõ đang gì. Câu "vì yêu mà sinh hận" sức thuyết phục.
Huống hồ, Tạ Hãn thực sự yêu cô ?
Dư Vãn nhắc quá khứ, nhưng nhận cuộc gọi từ Tạ Hãn, cô quyết định rõ chuyện.
"Trước đây, khi yêu , thậm chí chịu công khai, chịu cho một danh phận. Hơn nữa, trong lúc yêu , dây dưa với những phụ nữ khác. Tạ Hãn, giờ yêu , tình yêu của chính là những điều đó ?"
Dư Vãn hỏi thẳng, từng lời sắc bén.
Tạ Hãn im lặng một lúc.
lúc Dư Vãn cho rằng vẫn còn chút lương tri sót , thì mở miệng nữa.
"Vãn Vãn, tại chúng công khai, chẳng lẽ em lý do ? Thời điểm đó em cả mạng xã hội tẩy chay. Nếu bênh vực em, cũng sẽ liên lụy, tiền đồ của sẽ ? Chẳng lẽ em hy sinh sự nghiệp của ?"
"Em thể ích kỷ như , Dư Vãn. Với , chỉ công khai, còn chúng ở riêng tư vẫn mà, chúng là một nhà, chẳng lẽ nên ưu tiên lợi ích lớn hơn ? Sau khi tù, chẳng em là đầu tiên phủi sạch quan hệ với , còn dây dưa với Lục Trầm nữa. Em xứng với ?"
Nói đến cuối, Tạ Hãn càng thêm hùng hồn.
Hắn cảm thấy xuất sắc, chút sai lầm nào, sai là ở Dư Vãn và Lục Trầm.
Dư Vãn há hốc miệng, tin nổi những gì .
Cô thể thừa nhận: " là sai, mà còn sai một cách nghiêm trọng."
"Ban đầu tức giận, thậm chí nghĩ sẽ bao giờ tha thứ cho em. thể quên em, Vãn Vãn, chúng từ đầu."
Lời dứt, Lục Trầm xuất hiện cùng một chú chó lớn.
Anh kéo cửa xe, lúc ba chữ " từ đầu", sắc mặt lập tức tối sầm.
Anh rời bao lâu, cướp mất tường nhà ?
Khi Lục Trầm định giành lấy điện thoại để tuyên bố chủ quyền, Dư Vãn hiệu bằng ánh mắt, lắc đầu, đó khẽ mấp máy môi:
"Đợi xem gì tiếp ."
Sắc mặt Lục Trầm càng khó coi hơn, răng nghiến kèn kẹt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lat-ban-roi-ngoi-sao-tuyen-18-bong-choc-vut-sang/chuong-173.html.]
Người còn thể gì chứ?
Loại đàn ông trơ trẽn , lời chắc chắn chẳng thiếu những từ ngữ hoa mỹ, dơ bẩn.
“Tiếng gì ? Dư Vãn, em đang gì thế?”
Tạ Hãn thấy tiếng mở cửa, trong lòng lập tức cảnh giác.
“Có em đang ở cùng khác ?”
“Không chuyện đó , là con ch.ó của chạy tới thôi.”
Dư Vãn trả lời thản nhiên, chút đổi sắc.
Cô đưa tay xoa xoa đầu chú chó Đại Đầu.
Đại Đầu phối hợp, ngẩng đầu tru lên hai tiếng: “Gâu u~ gâu u~!”
Lục Trầm bên cạnh, mặt đầy vẻ uất ức.
Thế nên đến cả một cái tên, cũng xứng đáng ?
“Chó? Từ khi nào em nuôi chó ?” Tạ Hãn nhíu mày ngay lập tức.
Hắn vốn thích mấy con vật lông lá , bình thường chỉ màu yêu thú cưng để xây dựng hình ảnh. bảo thật sự nuôi thì đừng hòng, gì đến chuyện dốc lòng chăm sóc.
Hơn nữa, tình hình hiện tại của đang nhạy cảm. Dù bảo lãnh ngoài điều trị nhưng án tù vẫn kết thúc. Hết thời gian bảo lãnh, vẫn tù tiếp.
Dư Vãn đáng nên tìm cách tẩy sạch vết nhơ cho , nghĩ cách giúp thoát , chứ gì thời gian rảnh để nuôi chó?
Trong lòng nghĩ , liền lớn giọng mắng:
“Em rõ thích mấy thứ đó, đừng nuôi nữa. Tìm ai đó mang ngay. Sau đó, em đến gặp cảnh sát, rằng vụ việc đây sự hiểu lầm, kẻ bắt cóc em , mà là Lục Trầm.”
Nghe đến đây, Lục Trầm chợt nhớ giọng , chẳng là Tạ Hãn, kẻ "vinh dự" suất trại cải tạo ?
Sự ghen tuông trong lòng lập tức tan biến, ánh mắt Dư Vãn đầy thương cảm. Bị loại quấy rầy, đúng là xui xẻo gì sánh nổi.
Dư Vãn bật , nhưng là trong tức giận:
“Cho dù thế, cảnh sát cũng chẳng tin. Lục Trầm là Ảnh đế, là thừa kế của tập đoàn Lục thị. Đừng 3 triệu, kể cả 3 tỷ cũng dễ dàng lấy . Anh nghĩ cần bắt cóc gì?”
Chẳng lẽ nhàn rỗi quá nên bắt để giải trí?
Tạ Hãn cần nghĩ ngợi, lập tức đáp:
“Em cứ quy tắc ngầm với em, cả hai chúng đều là nạn nhân. Như ...”
“Được , cứ yên tâm mà đạp máy may , đừng mơ tưởng nữa. Cuộc trò chuyện ghi âm bộ. Nếu đoạn ghi âm xuất hiện mạng, nhất đừng phiền nữa.”
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Dư Vãn dứt lời liền cúp máy.
Cô sang ôm lấy cánh tay Lục Trầm, nũng:
“A Lục, em vẫn một lòng một với mà. Vừa nãy em gì, chỉ vì ghi đoạn hội thoại, để phòng trường hợp bất trắc.”
Người như Tạ Hãn rõ ràng sẽ dễ dàng buông tay.
Hắn gọi điện đến, cô từ chối thì chắc chắn sẽ tìm cách liên hệ với khác để bày mưu hãm hại cô và Lục Trầm.
Lục Trầm chẳng thèm bận tâm đến Tạ Hãn, chắc nịch:
“Theo lý, đang thụ án tự do sử dụng điện thoại, càng thể gọi điện cho em. Có vẻ như hiện tại ở trong trại giam. Anh sẽ bảo trợ lý điều tra xem chuyện cụ thể .”
Tạ Hãn lăn lộn trong giới giải trí bao năm, vất vả lắm mới "vinh dự" trại cải tạo. Vậy mà giờ định trốn thoát, thể để yên?
Hắn nhất định ngoan ngoãn tù, thiếu dù chỉ một ngày.
“Gâu u~!” Đại Đầu bỗng tru lên một tiếng dài.
Ban đầu, Dư Vãn nghĩ Đại Đầu sốt ruột vì đợi lâu, nên kiên nhẫn dỗ dành. càng dỗ, cô càng thấy gì đó đúng.
Trước đây, Đại Đầu từng ồn ào thế .
Chẳng lẽ là linh cảm của động vật?