Lật Ngược Thế Cờ, Ta Vẫn làm Chính Thê - Chương 28

Cập nhật lúc: 2024-11-13 13:41:56
Lượt xem: 78

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùng mười tháng sáu, Tiết U Nhiễm nữa mang theo Tư Nguyệt và Tề Phong cửa. Ca ca , hôm nay khi hạ triều Thái tử điện hạ Hoàng thượng giữ . Tiết U Nhiễm xong vui vẻ, đúng nàng đỡ mất công suy nghĩ tìm lý do tránh Thái tử điện hạ. Xem , ông trời vẫn còn ưu đãi nàng.

Tiết U Nhiễm tâm trạng một đường chạy thẳng đến Khách Duyệt lâu. Mùng mười, Sở ngốc tử nhất định sẽ Khách Duyệt lâu. Bất quá, khi thấy một màn ở cửa Khách Duyệt lâu , tâm trạng vui vẻ của Tiết U Nhiễm từ từ đông . Sở ngốc tử, cố tình cho bản Quận chúa vui vẻ đúng ? Trên đường cái rộn ràng, Sở Lăng Húc và Tiêu Vũ Sắt đối mặt với . Một ôn tồn lễ độ, một xinh khả ái. Một ấm áp như gió, một thẹn thùng mang theo sợ hãi. Thật đúng là một bức tranh cảnh ý vui! Người đường ngang qua thỉnh thoảng đầu lấy ánh mắt chăm chú, kèm them xì xào bàn tán cũng ít.

“Húc ca ca, ...” Tiêu Vũ Sắt thôi Sở Lăng Húc tuấn dật mắt. Làm bây giờ? Nàng hối hận. Triệu công tử môn đăng hậu đối, cho nàng bất kỳ hi vọng hão huyền nên nào. Triệu công tử trong nhà quan coi trọng nhất chính là gia thế trong sạch. Nhà của nàng trong sạch , nhưng là nàng trong sạch , trong lòng rõ ràng. Triệu công tử leo lên quyền quý hổ, đáng hổ chính là một ụ đất một núi cao. Triệu công tử còn ... Triệu công tử nhiều nhiều, nhưng đều chỉ biểu đạt một ý tứ: Tiêu Vũ Sắt, mộng của ngươi nên kết thúc.

Nhìn bóng lưng kiên quyết dứt khoát rời của Triệu công tử, Tiêu Vũ Sắt thương tâm chết, thống khổ vạn phần. mà, càng cho nàng khó thể chấp nhận là mấy ngày cha nàng mang về một tin tức: cửa hàng lương thực Tiêu gia sắp đóng cửa...

Làm thể sẽ như ? Hiện nay ở Tuyên thành cửa hàng lương thực quả thật là nhiều, cạnh tranh thể là hết sức thảm thiết. Rất nhiều cửa hàng lương thực tiếp tục chống đỡ nổi, tràn ngập nguy cơ. là cửa hàng lương thực nhỏ như Tiêu gia vẫn may mắn thoát khỏi khó khăn. Lúc ?

“Phụ , rốt cuộc xảy chuyện gì?” Bỏ qua Triệu công tử đả kích, Tiêu Vũ Sắt gấp gáp hỏi.

“Thước bộ Sở gia nâng giá?” Tiêu lão gia than thở trả lời. Cửa hàng gạo của Tiêu gia vẫn luôn do thước bộ Sở gia cung cấp. Giá nhập so với giá thu mua còn thấp hơn hai thành. là, hôm nay chưởng quỹ Thước bộ Sở gia lạnh nhạt báo bây giờ lấy giá bán. Giá bán? Làm thể? Không là giá thu mua ? Không là so với giá thu mua còn thấp hơn ? Hắn sợ ngây , cho là chưởng quỹ thước bộ Sở gia sai . khi liên tục xác nhận, chưởng quỹ thước bộ Sở gia trực tiếp phái đem đuổi ngoài.

[Sợ hiểu nên đây: Đoạn dịch mượt lắm.  ý đoạn đây nhà TVS trực tiếp lấy gạo ở Sở gia, giá nhập bằng giá mà Sở gia thu mua của dân. bây giờ TVS phản bội Sở gia nên Lão thái thái lệnh là giá mà Tiêu gia nhập gạo bằng với giá bán hiện nay.]

“Nâng giá? Tên chưởng quỹ đó giở trò gì? Không cửa hàng lương thực Tiêu gia là đặc biệt ? Phụ thâ, ngài hỏi rõ ràng rốt cuộc là chuyện gì xảy ?” Không ngờ đến thước bộ Sở gia sẽ nâng giá, Tiêu Vũ Sắt cảm thấy là kỳ quái.

“Hỏi. Chưởng quỹ là lão thái thái Sở gia lệnh. Chưởng quỹ còn bảo trở hỏi ngươi rốt cuộc chuyện gì. Vũ Sắt, ngươi chọc Sở đương gia tức giận?” Ánh mắt Tiêu lão gia Tiêu Vũ Sắt giống như là Tiêu Vũ Sắt thể quyết định mạng của cửa hàng lương thực Tiêu gia.

“Ta...” Tiêu Vũ Sắt cứng họng. Nàng chọc Húc ca ca tức giận, nàng chỉ đắc tội Sở nãi nãi mà thôi.

“Ta cái gì mà ? Ngươi thật sự chọc Sở đương gia tức giận? Ta Vũ Sắt a, ngươi rốt cuộc cả Tiêu gia chúng đều trông cậy Sở gia để sống qua ngày ? Nếu như Sở gia tiếp tục để giá thấp cung cấp gạo cho chúng nữa, ngươi cả một nhà chúng đường ăn xin? Ngươi còn điều như , ngươi quả thật là bất hiếu!” Thấy Tiêu Vũ Sắt ấp úng, Tiêu lão gia lập tức sáng tỏ tất cả đều là của nữ nhi nhà . Giận thôi chỉ trích .

“Ta còn cho Tiêu gia chúng thể sống hơn bây giờ? Cho dù Sở gia khá hơn nữa, cũng chỉ là thương gia. So với quan ? Một câu của quan gia, thể cho Sở gia phong quang vô hạn trong một đêm trở thành quá khứ, chẳng lẽ phụ ?” Nói đến ý đồ leo lên Triệu công tử, Tiêu Vũ Sắt lời lẽ hào hùng .

“Ý của ngươi là ngươi leo lên nhà quan còn hơn so với Sở gia? Không hổ là nữ nhi Tiêu gia . Vậy ngươi còn mau tìm giúp một tay? Tiêu gia chúng sắp phát đạt, cáp cáp cáp cáp...” Nghe lời của Tiêu Vũ Sắt, Tiêu lão gia to dứt. Quan gia a, đây chính là thăng chức nhanh.

“Lão gia, Vũ Sắt của chúng mệnh phú quý mà! Không Sở gia , còn quan lớn hơn chỗ dựa cho nhà chúng . Sau , chúng còn sợ Sở gia ?” Một bên Tiêu phu nhân dương dương đắc ý . Không cung cấp gạo cho nhà chúng thôi ? Có gì đặc biệt hơn ?

“Phụ , nương, hai cao hứng vớ vẩn cái gì? Ta là bởi vì công tử quan gia mà đắc tội Sở gia, nhưng leo lên nhà quan.” Tiêu Vũ Sắt cũng phủ nhận nàng leo lên quyền quý, nhưng là nàng thất bại trong gang tấc. Đối với cha , giấu giếm. Huống chi, lúc cũng chịu nàng giấu giếm.

“Cái gì? Ngươi... Ngươi là ngươi căn bản leo lên nhà quan? Vậy ngươi còn dám đắc tội Sở gia? Ngươi cái đồ sát ngàn đao, ngươi g.i.ế.c Tiêu gia ? Không , ngươi lập tức tìm Sở công tử xin . Khóc lóc kể lể, cầu xin tha thứ... Bất kể dùng cách gì, nhất định Sở gia đương gia tha thứ cho ngươi.” Tiêu phu nhân lập tức kinh hãi, đẩy Tiêu Vũ Sắt . [cha nào con nấy :3]

“Được , .” Chán ghét đẩy tay mẫu , Tiêu Vũ Sắt khỏi cửa chính Tiêu gia.

Nàng còn nhớ rõ Sở nãi nãi qua cho phép nàng tiếp tục đặt chân lên bất kỳ sản nghiệp nào của Sở gia, nhưng là nàng nhất định tìm Húc ca ca. Nếu , Tiêu gia thật sự xong . Sở gia nàng dám . Nếu như gặp Sở nãi nãi, nàng sợ là cách nào chuyện với Húc ca ca. Cho nên, nàng chỉ thể thước bộ Sở gia, Ngọc Hiên các, còn Khách Duyệt lâu.

Có lẽ là thời vận , Tiêu Vũ Sắt bất đắc dĩ phát hiện nàng canh vài ngày cũng đợi Sở Lăng Húc. Không biện pháp, nàng thể gì khác hơn là ở ngày mùng mười hôm nay đến bên ngoài Khách Duyệt lâu đợi. Không thấy ánh mắt của chưởng quỹ Khách Duyệt lâu, cũng thấy tư thế đuổi của tiểu nhị. là nàng thể . Gạo ở cửa hàng lương thực Tiêu gia còn nhiều. Nếu gạo trong kho, đến mấy ngày cũng chỉ thể đóng cửa. Cho nên, hôm nay nàng ở đây chờ Húc ca ca, nếu nàng thề bỏ qua!

Vào lúc , trời phụ lòng , cuối cùng cũng để cho nàng thấy Húc ca ca. Tiêu Vũ Sắt kích động thôi, nhất thời nên từ .

“Vũ Sắt? Tại ở đây?” Sở Lăng Húc chút kinh ngạc khi thấy Tiêu Vũ Sắt xuất hiện ở bên ngoài Khách Duyệt lâu. Nếu như tìm , vì Khách Duyệt lâu chờ ?

Tiêu Vũ Sắt? Thật đúng là dám xuất hiện a! Đi theo lưng Sở Lăng Húc Sở Bạch trở mặt liếc mắt một cái. Mấy ngày nay lão thái thái nghiêm lệnh cho bọn họ ngăn cản Tiêu Vũ Sắt đến gần chủ tử, nghĩ đến hôm nay vẫn còn sai sót. Liếc Sở Thạch bên cạnh một cái, Sở Bạch chợt Sở Thạch dùng chiêu thức mà bình thường vẫn đối với đem Tiêu Vũ Sắt mắt xách ...

“Húc ca ca, Vũ Sắt một việc với .” Thật vất vả mới thấy Sở Lăng Húc, Tiêu Vũ Sắt nhất định bắt cơ hội khó . Bỏ qua ánh mắt coi thường của Sở Bạch, Tiêu Vũ Sắt hổ mang theo sợ hãi Sở Lăng Húc.

“Vậy chúng !” Không ánh mắt đưa tình của Tiêu Vũ Sắt, Sở Lăng Húc về bốn phía. Đứng ở đương cái đến , quá mức khác chú ý.

“Ta...” Có chút sợ hãi chưởng quỹ và tiểu nhị bên trong Khách Duyệt lâu đang chằm chằm, Tiêu Vũ Sắt khong dám ùy tiện tiến lên. Lời của Sở Bạch giống như vẫn còn bên tai. Nếu như chuyện nàng bước Khách Duyệt lâu truyền đến tai Sở nãi nãi, nàng dám tưởng tượng cảnh tượng Tiêu gia sắp gặp là cái gì.

“Sở công tử, Tiêu cô nương? Hai ở nơi ?” Nheo mắt , Tiết U Nhiễm cố vẻ nghi ngờ hỏi. Sở ngốc tử, ban ngày ban mặt, cư nhiên ngây ngốc ở bên ngoài Khách Duyệt lâu cùng Tiêu Vũ Sắt mặc cho chăm chú? Là sợ lời đồn nhảm đủ nhiều ? Hay là thấy nhiều lời đồn nhảm hơn nữa?

U U? Sở Lăng Húc trong bụng cả kinh. Quay đầu đối diện với ánh mắt ý tính sổ của Tiết U Nhiễm, Sở Lăng Húc bất đắc dĩ thở dài một cái. Lại U U đụng , chỉ mong U U cần quá tức giận.

“Tiết tiểu thư?” Tiêu Vũ Sắt phát hiện vị Tiết tiểu thư thật sự là khắc tinh của nàng. Lần ở ngoài cửa Sở gia, Tiết tiểu thư mở miệng đưa đến sự chú ý của Triệu công tử. Hôm nay nàng thật vất vả mới thể gặp Húc ca ca một , vị Tiết tiểu thư cắt đứt.

“Tiêu cô nương, thật là đúng dịp. Chúng gặp mặt. Đáng tiếc Triệu đại ca ngoài cùng , nếu cũng thể cùng tụ tập!” Chống ánh mắt chán ghét của Tiêu Vũ Sắt, Tiết U Nhiễm nhạt .

Nghe ẩn ý bên trong lời của Tiết U Nhiễm, Tiêu Vũ Sắt trong lòng tức giận, nhưng mặt vẫn là nhu nhược vạn phần: “Lần Vũ Sắt chẳng qua là đúng dịp vô tình gặp Triệu công tử. May mắn Triệu công tử mời, Vũ Sắt mới thể cùng đến Khách Duyệt lâu. Vũ Sắt và Triệu công tử chỉ là bèo nước gặp , cũng nhiều giao tình. Gặp một chuyện, Vũ Sắt cũng phiền.”

DTV

“Vậy thì thật là đáng tiếc. Lần Triệu đại ca còn với tiểu nữ Tiêu cô nương là tệ, đáng giá để kết giao đây! Nếu Tiêu cô nương vô ý, tiểu nữ sẽ chuyển lời .” Nhìn Sở Lăng Húc một cái, Tiết U Nhiễm tiếc hận . Tiêu Vũ Sắt, bây giờ mới nhớ đến trong sạch của ? Hay là ngươi đầu đến? Bất kể là loại nào, tính toán của ngươi cũng chỉ thất bại.

“Chuyện ... Đa tạ ý của Tiết tiểu thư.” Không xác định định lời của Tiết U Nhiễm là thật giả, nhưng là Tiêu Vũ Sắt chỉ thể trả lời như . Trước mắt, nàng cần chính là Sở gia tay tương trợ.

“Tiêu cô nương khách khí. Sở công tử ?” Nhìn Tiêu Vũ Sắt cắn răng nghiến lợi, tâm trạng Tiết U Nhiễm rấy . Sở ngốc tử, nếu như còn dám tiếp tục dây dưa rõ với Tiêu Vũ Sắt, đừng trách bản Quận chúa khách khí.

“Tiết tiểu thư, mời!” Không U U cố ý , cũng Vũ Sắt liên tục do dự, Sở Lăng Húc chút chậm trễ về bên phía Tiết U Nhiễm.

“Chủ tử, ngài đến? Tiết tiểu thư, phòng bao chữ ‘Nguyệt’ để trống cho ngài. Không là ngài vẫn còn như cũ ?” Trương chưởng quỹ đúng lúc chạy đến, cung kính .

“Làm phiền Trương chưởng quỹ, phòng bao chữ ‘Nguyệt’ là . Sở công tử và Tiêu cô nương ngại dời bước đến phòng bao chứ?” Không ý nguyện của Tiêu Vũ Sắt, Tiết U Nhiễm về phía Sở Lăng Húc.

“Chủ tử, những phòng bao khác đầy khách.” Trương chưởng quỹ giành mở miệng Sở Lăng Húc. Phòng bao khách đều là lưu cho quen. Một câu : tuyệt thể để cho Tiêu Vũ Sắt cơ hội.

“Đã như , thì quấy rầy yên tĩnh của Tiết tiểu thư.” Gật đầu một cái, Sở Lăng Húc ôn hòa .

“Tiểu nhị, dẫn đường.” Nghe câu trả lời của chủ tử nhà , Trương chưởng quỹ vội vàng phân phó tiểu nhị bên cạnh.

“Dạ, Tiết tiểu thư, bên mời!” Tiểu nhị vốn đang suy nghĩ bản lĩnh mở mắt mò của chưỡng quỹ thật cao, lập tức dẫn đường.

“Làm phiền.” Nhàn nhạt , Tiết U Nhiễm mang theo Tư Nguyệt và Tề Phong .

“Vũ Sắt, chuyện ? Vào phòng bao !” Quay đầu dặn dò một câu, Sở Lăng Húc cũng mang theo Sở Bạch và Sở Bạch theo lên lầu.

Hoàn cơ hội mở miệng Tiêu Vũ Sắt dậm chân một cái, thể theo phía . Vừa nguyền rủa Tiết U Nhiễm thức thời, phá hư phong cảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lat-nguoc-the-co-ta-van-lam-chinh-the/chuong-28.html.]

“Tiêu cô nương, lão thái thái lệnh kính xin ngài nhớ kỹ.” Thời điểm qua bên cạnh Tiêu Vũ Sắt, Trương chưởng quỹ chợt âm lãnh mở miệng. Tiêu Vũ Sắt xuống tay từ chủ tử, cũng xem bọn họ đồng ý . Phòng bao lầu còn trống của Khách Duyệt lâu nhiều, nhưng ông cứ cố ý cho Tiêu Vũ Sắt đơn độc ở chung với chủ tử. Ngay mặt Tiết tiểu thư, xem ngươi mặt mũi nào lên những yêu cầu quá đáng .

“Vũ Sắt, chuyện gì ?” Ngồi chỗ của ở bên trong phòng bao, Sở Lăng Húc dẫn đầu mở miệng hỏi.

“Húc ca ca...” Trong mắt Tiêu Vũ Sắt hàm chứa nước mắt, lã chã chực . Nàng thật sự sai . Chuyện ầm ĩ thành như , là nàng .

“Tiêu cô nương gặp khó xử ngại thẳng . Có lẽ tiểu nhữ cũng thể giúp chút gì.” Thấy Tiêu Vũ Sắt chỉ lo giả vờ đáng thương, Tiết U Nhiễm quan tâm hỏi. Nơi cũng chỉ một Sở ngốc tử, giả vờ nhu nhược cái gì?

“Húc ca ca, gạo trong cửa hàng lương thực Tiêu gia bán sắp hết .” Có chút khó thể mở miệng, nhưng Tiêu Vũ Sắt cuối cùng vẫn .

Sở Lăng Húc sửng sốt. Gạo của cửa hàng lương thực Tiêu gia bán sắp hết, vì Vũ Sắt đến tìm ? Để Tiêu lão gia trực tiếp đến tìm chưởng quỹ thước bộ của Sở gia ?

“Nhà Tiêu cô nương gạo, vì tìm Sở công tử a? Tư Nguyệt, gạo nhà chúng còn ? Nếu như cũng , nhân cơ hội cùng Sở công tử một chút.” Tiêu Vũ Sắt buồn Tiêu Vũ Sắt tìm lý do. Cửa hàng lương thực Tiêu gia gạo, tìm Sở ngốc tử gì? Chẳng lẽ để Sở công tử đưa cho nàng mấy bao gạo ? Đợi chút... Sẽ sự thật chứ? Ánh mắt Tiết U Nhiễm về phía Sở Lăng Húc bắt đầu .

“Tiểu thư, đó vài ngày gạo nhà chúng quả thật còn. Bất quá, đại thúc ở phòng bếp phái thước bộ Sở gia mua về. Chúng thiếu gạo.” Quan hệ của Tư Nguyệt và trong phòng bếp tệ, những chuyện nàng tự nhiên là .

“A, như a! Tiêu cô nương, cô cũng thể thước bộ Sở gia mua.” Tư Nguyệt thật đúng là Bách Sự thông, ngay cả chuyện cũng . Tiết U Nhiễm lòng đề nghị Tiêu Vũ Sắt. Không trả bạc mua gạo? Từ hôm nay trở , !

“Húc ca ca, mấy ngày cha thước bộ Sở gia. Chẳng qua là... Chẳng qua là giá gạo... nâng giá...” Bị Tiết U Nhiễm gián đoạn, thanh âm của Tiêu Vũ Sắt càng ngày càng nhỏ. Tiết U Nhiễm, đừng ỷ nhà ngươi bạc, ngươi cứ phách lối như . Sớm muộn một ngày, để cho ngươi nếm thử tư vị nhục.

“Nâng giá?” Sở Lăng Húc nhẹ cau mày, nghi ngờ hỏi. Gạo của cửa hàng lương thực Tiêu gia lấy giá thu mua nhập là ý của bà nội, mới . Nghĩ rằng bà nội thích Vũ Sắt. cũng ngăn . là bây giờ đột nhiên nâng giá?

“Phải, chưởng quỹ giá là giá bán.” Xác định Sở Lăng Húc cũng chuyện , Tiêu Vũ Sắt bắt đầu nổi lên phấn khích. Chỉ cần Húc ca ca một câu, cửa hàng lương thực Tiêu gia thể cứu.

“Sở Bạch, chuyện gì xảy ?” Đuôi mắt thấy vẻ chuyện đương nhiên mặt Sở Bạch, Sở Lăng Húc chất vấn. Xem , hình như Sở gia xảy chuyện gì mà .

“Chủ tử, đây là lão thái thái lệnh. Tiểu nhân cũng .” Khoát khoát tay, Sở Bạch phủi sạch quan hệ. Cho hù , cũng sẽ . Lão thái thái , chuyện của Tiêu Vũ Sắt, cho phép cho chủ tử.

“Sở công tử, giá bán vấn đề gì ? Chẳng lẽ gạo nhà Tiêu cô nương đều là dùng giá thấp mua , dùng giá cao bán cho khác?” Tiết U Nhiễm ngu. Mặc dù tiếp xúc với thương trường, nhưng loại phương pháp đơn giản nàng vẫn còn hiểu .

Sở Lăng Húc cứng họng, khó xử Tiết U Nhiễm. U U, đây là quyết định của bà nội, liên quan với . Nàng cần dùng vẻ mặt khiển trách ?

Công bằng? Trên đời tồn tại công bằng ? Nếu như thật sự công bằng, vì ngươi là thiên kim đại tiểu thư lo ăn mặc, còn nhất định là cô nương nhà bình dân vì gia đình mưu lợi? Trong lòng Tiêu Vũ Sắt phẫn hận dứt, mặt vẫn là điềm đạm đáng yêu cầu khẩn : “Húc ca ca, cửa hàng lương thực Tiêu gia thể vì mà đóng cửa. Huynh giúp Vũ Sắt chuyện với bà nội, Tiêu gia chỉ cần mua bằng giá bình thường, hề tiếp tục hi vọng ít hơn hai thành so với giá thu mua, thể ? Vũ Sắt chỉ thể dựa . Húc ca ca, giúp Vũ Sắt một chút ?”

“Vũ Sắt, chỉ thể giúp một . Sau cửa hàng lương thực Tiêu gia chỉ thể tự thu mua gạo, thể tiếp tục mua từ thước bộ Sở gia.” Nhìn Tiêu Vũ Sắt khổ sở cầu khẩn mắt, Sở Lăng Húc . Dù cũng chung sống hai năm, mặc dù bà nội dụng ý gì, nhưng là đuổi tận g.i.ế.c tuyệt Tiêu gia.

“Húc ca ca, gạo trong cửa hàng lương thực Tiêu gia vẫn là mua từ thước bộ Sở gia .” Không dám tin Sở Lăng Húc, Tiêu Vũ Sắt vốn tưởng rằng chuyện thể thuận lợi giải quyết.

“Gạo trong thước bộ Sở gia cũng là thu mua từ trong tay tá điền. Trước đây cửa hàng lương thực Tiêu gia là cũng như ? Một năm rưỡi đây, là bà nội hạ lệnh cung cấp gạo cho cửa hàng lương thực Tiêu gia. Hiện tại bà nội thu lệnh , cũng thể trái.” Vũ Sắt tìm phu quân khác, thể yêu cầu Sở gia tiếp tục uổng công nuôi một cửa hàng lương thực Tiêu gia?

là...” Tiêu Vũ Sắt còn tiếp tục giải thích. Tại Húc ca ca thể đối xử với nàng như ?

“Vũ Sắt, đời vốn chuyện mà hưởng.” Giọng của Sở Lăng Húc kiên quyết, cho Tiêu Vũ Sắt cơ hội tiếp.

Nhìn Sở Lăng Húc kiên quyết, Tiêu Vũ Sắt cuối cùng cũng bỏ ý niệm tiếp. Mất núi dựa là Sở nãi nãi, nàng và Húc ca ca căn bản chút giao tình đáng nào. Húc ca ca ôn hòa, Húc ca ca bao dung, bất quá chỉ là thuận theo yêu cầu của Sở nãi nãi mà thôi. Tiêu Vũ Sắt mờ mịt, nàng thật sự trắng tay ?

“Sở Bạch, với chưởng quỹ thước bộ, tiếp tục cung cấp gạo trong một tháng cho cửa hàng lương thực Tiêu gia. Lấy giá thu mua bán.” Giá thu mua là nhượng bộ lớn nhất mà Sở Lăng Húc thể cho Tiêu Vũ Sắt.

“Dạ.” Bất mãn trợn mắt Tiêu Vũ Sắt một cái, Sở Bạch cam lòng lên tiếng. Hắn mật báo cho lão thái thái, Tiêu Vũ Sắt đến phiền chủ tử nhà .

“Húc ca ca giơ cao đánh khẽ, Vũ Sắt vô cùng cảm kích.” Việc đến nước , Tiêu Vũ Sắt chỉ thể chấp nhận.

“Ta thể chỉ thể đến bước . Vũ Sắt hãy trở về báo cho Tiêu lão gia, nhanh chóng chuẩn thu mua quý tiếp theo.” Lúa nước tháng bảy tháng tám sẽ thu hoạch, Tiêu gia thể giải quyết sinh kế .

“Vậy Vũ Sắt , cáo từ.” Đứng lên, Tiêu Vũ Sắt tuyệt vọng rời . Ý tứ của Húc ca ca rõ ràng, Sở gia và Tiêu gia bất kỳ liên quan gì nữa. Khổ tâm kinh doanh kế hoạch hai năm, ở thời điểm nàng dị tâm một khắc , định rằng sẽ về phía diệt vong.

Tiêu Vũ Sắt rời , cả phòng bao lập tức yên tĩnh .

Nhìn Tiết U Nhiễm trầm mặc , lòng Sở Lăng Húc chút thấp thỏm: “Nàng tức giận?”

“Tư Nguyệt, gọi điểm tâm. Hôm nay Sở công tử mời khách, tùy tiện ăn. Tề Phong cũng gọi, gọi.” Thanh âm của Tiết U Nhiễm âm lãnh đến tột cùng, chằm chằm Tề Phong lệnh.

Điểm tâm? Tề Phong im lặng. Hắn cũng ăn điểm tâm. khi đến uy h.i.ế.p trong mắt tiểu Quận chúa, thể thỏa hiệp. Hướng về phía Tư Nguyệt : “Tùy tiện.”

“Tùy tiện? Không thành vấn đề. Khách Duyệt lâu mấy món điểm tâm ngon. Ta giúp ngươi gọi.” Tư Nguyệt híp mắt , bắt đầu nghiên cứu món ăn chiêu bài.

“Chủ tử, cũng ăn.” Hâm mộ Tư Nguyệt đang suy nghĩ, Sở Bạch mong đợi về phía Sở Lăng Húc.

“Gọi ! Tùy tiện ăn.” Không chút để ý gật đầu một cái, hai mắt Sở Lăng Húc chặt chẽ Tiết U Nhiễm. Quả nhiên, U U vẫn còn tức giận. Hít sâu một hởi, Sở Lăng Húc ôn tồn : “U U, Vũ Sắt tội đáng chết.”

Hai chữ ‘U U’ , tám con mắt đồng loạt sang.

“Tiểu thư?” Tư Nguyệt khiếp sợ Tiết U Nhiễm. Sở công tử gọi chính là Quận chúa nhà ? Lúc nào thì Quận chúa nhà và Sở công tử thiết như ?

Không trách tiểu Quận chúa buộc ăn điểm tâm, hóa là ghen. Thật đúng là nhàm chán! Tề Phong đầu , về phía ngoài cửa sổ.

“Chủ tử?” Sở Bạch mới nghĩ xong tên điểm tâm lập tức đều quên. Mình nhầm chứ? Vừa vẫn gọi là Tiết tiểu thư ? Chủ tử và vị Tiết tiểu thư thật sự quan hệ bình thường?

Thật thà chất phác trong mắt Sở Thạch lóe lên một tia nghi ngờ. Nhìn chủ tử nhà , Tiết tiểu thư ở đối diện, cho một kết luận: Chủ tử và vị Tiết tiểu thư xứng đôi hơn.

Lần , tất cả mặt mũi đều quăng hết. Gương mặt tuấn tú của Sở Lăng Húc đỏ ửng, vẻ mặt khẩn trương chờ đợi Tiết U Nhiễm đáp .

“Chàng lấy giá thấp cung cấp gạo cho nàng , là nuôi cả Tiêu gia?” Tiết U Nhiễm lên tiếng, bất quá cũng là tức giận chất vấn.

“Đây là ý của bà nội. Sau mới chuyện .” Sở Lăng Húc vội vàng đưa lời giải thích. Chỉ cần U U chịu mở miệng là . Nàng , mới thể giải thích cho nàng .

“Hiện tại Sở nãi nãi thu hồi mệnh lệnh.” Hừ lạnh một tiếng, Tiết U Nhiễm sưng mặt lên. Hắn chính là lỡ để Tiêu Vũ Sắt chịu khổ! Chính là từng tình cảm với Tiêu Vũ Sắt!

Loading...