Lệ Chi Xuân - Chương 61:

Cập nhật lúc: 2024-12-28 03:47:17
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tại tầng hai của quán trọ, Kỳ Hàm Thiên Mạch đưa Xuân Lệ về, sớm chuẩn giường, mở cửa lo lắng chờ ở cửa.

Khi Thiên Mạch phòng, Kỳ Hàm liền đóng cửa . Hắn định đưa tay đón Xuân Lệ, nhưng vì Thiên Mạch chỉ một lòng lo cho sư nên để ý đến hành động của , trực tiếp bỏ qua Kỳ Hàm, Thiên Mạch sang bên, đặt Xuân Lệ lên giường, lúc Xuân Lệ say đến bất tỉnh nhân sự gì.

Thiên Mạch tức giận : "Muội căn bản uống rượu, nếu một hồi nôn thì khổ sở bao! Thật là một tử ngốc nghếch, chịu đựng bao nhiêu uất ức mới tự khổ chính như !"

Kỳ Hàm tới, Xuân Lệ, giọng đầy áy náy, "Xin sư ca, hứa với ngươi, để nàng chịu uất ức. —"

"Không trách ngươi," Thiên Mạch cắt ngang lời , "Chắc chắn là chuyện của mẫu ngươi! Phụ ngươi ở nhà, ngoài bà còn ai khác!"

"Sư ca, trong phòng ngươi nước nóng ?" Kỳ Hàm tiếp tục bàn về chuyện trong nhà, giờ đây điều quan trọng là cô nương say rượu . Hắn Xuân Lệ, bổ sung: "Tốt nhất là chuẩn một bát canh giải rượu."

Thiên Mạch câu hỏi cũng trở thực tại, "Ngươi chờ chút, chuẩn ngay."

Nói xong, Thiên Mạch liền ngoài, quên đóng cửa .

Trong phòng chỉ còn Xuân Lệ và Kỳ Hàm.

Mỗi bước mỗi xa

Cô nam quả nữ, cùng ở một phòng.

Trên mặt Kỳ Hàm đỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/le-chi-xuan/chuong-61.html.]

May mà cửa sổ mở, gió nhẹ mang theo hương hoa thổi , dịu những suy nghĩ của một nào đó.

Hắn thở dài một tiếng, đến bên giường xuống, Xuân Lệ với đôi mày nhíu chặt đầy đau khổ, cuối cùng cũng cảm nhận cái gì gọi là cảm giác đau lòng.

Những ngày qua, rốt cuộc để nàng theo chịu khổ. Nếu ngay cả biểu ca cũng thể kiềm chế mà đến nhắc nhở Thiên Mạch, chắc chắn hành động của mẫu hôm nay là quá đáng, nếu nha đầu tỉnh , lẽ cũng sẽ oán hận . Oán hận , oán hận còn hơn là để trong lòng, Kỳ Hàm đối với ý nghĩ của tiên là ngạc nhiên, đó là bất đắc dĩ nở nụ .

"Sư… phụ." Xuân Lệ đột nhiên động đậy , miệng lầm bầm. Do uống rượu, gương mặt nàng ửng hồng, giống như quả đào chín tháng Sáu.

Kỳ Hàm tiến gần hơn, hỏi: "Có chỗ nào thoải mái ?"

Nàng vẫn nhắm chặt mắt, vẻ khó chịu, chỉ đứt quãng lặp lặp , "Sư phụ, con… về nhà."

Tim thắt , vô thức : "Nơi chính là nhà của nàng."

Nàng như thấy, hài lòng lật , một tay còn vung vẩy lung tung, "Đây là nhà của Kỳ lão nhị, nhà của , …"

"Nha đầu ngốc," Hắn nắm lấy tay nàng đang vung vẩy, giọng nhẹ nhàng như nước, "Nơi nào Kỳ lão nhị, chính là nhà của Xuân Lệ."

Thiên Mạch ở cửa thấy câu , hốc mắt ướt.

Thật—cảm động quá!

Thiên Mạch ngẩng đầu ngăn nước mắt , nhưng , tình cảm, những lời ấm lòng như , thật sự thể kiềm chế, thôi, lúc vẫn nên phiền đôi tiểu phu thê , lau lau nước mắt, lặng lẽ trở về phòng.

Loading...