Dáng vẻ thản nhiên thư thái của nàng khiến Kỳ Liên Sơn gấp chết! Trong lòng ông mắng Tạ thị cả ngàn , đồ phụ nhân tóc dài kiến thức ngắn, sớm bộc lộ bộ mặt tiểu nhân như , còn tưởng rằng tiểu nha đầu hiền lành dễ bắt nạt, ngờ là sáng suốt dễ tha thứ!
Kỳ Liên Sơn nghĩ , cũng thể trách Xuân Lệ, đều do Kỳ gia tự chuốc lấy! Câu “nếu trừ phi ” quả thật đúng! Bọn họ dám như , thì thể trách khác chỉ trích! May mà hôm nay ông đến, chịu chút ấm ức cũng , nếu phu nhân đến, sẽ gây chuyện gì! dù ông đến, nhi tức buồn lòng, để lừa nàng về ? Ông càng nghĩ càng , đúng là gấp đến độ hốc mắt đỏ hoe. Lần giả vờ, ông thật sự .
Thiên Mạch sớm mất kiên nhẫn với những trò ầm ĩ lặp lặp , tới vỗ vai ông, một cách thô lỗ: “Đại lão gia lóc gì, thật mất mặt.”
Kỳ Liên Sơn ngẩng đầu trừng một cái, “Ta chính vì mất mặt nên mới . Ta hối hận! Ta ăn năn! Ta gần như hối hận đến xanh cả ruột! Nhi tức , ngươi ơn , hãy cùng sư ca ngươi theo về nhà . , bọn phạm sai lầm, ngươi cho bọn một cơ hội sửa sai ? Ngươi cũng Hàm nhi còn phụ mẫu chứ?”
Câu cuối cùng thực sự chạm đúng vấn đề của Xuân Lệ, nàng vốn là sắt đá cố tình khó ông, chỉ cho ông , nàng cũng là một trái hồng mềm để tùy tiện bóp nát. Bọn họ thể đối xử chân thành với nàng như nhà, vì dù loại chuyện thể cưỡng cầu. bọn họ thể một một lợi dụng nàng như một kẻ ngốc.
Thỉnh cầu của Kỳ Liên Sơn hôm nay, nếu nàng đồng ý cũng gì đáng trách. Đồng ý thì cũng là lớn nhớ chuyện nhỏ, là ân huệ. Hoàn xuất phát từ việc mặt mũi của Kỳ Hàm, may mà Khanh Tiểu Phù với nàng, trong lòng của Kỳ Hàm nàng, nếu , đồng ý cũng khó . tính cách của Kỳ gia, nàng nếm mùi vị, thể quá với bọn họ, nếu quá dễ bọn họ coi thường, cần nghiêm khắc, để bọn họ kính nể, thì sẽ dám dễ dàng bắt nạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/le-chi-xuan/chuong-72.html.]
Nàng , Kỳ Liên Sơn, vẫn như , “Theo , thời , thuê một bảo tiêu bảo vệ thật sự đắt.”
“À, đúng .” Kỳ Liên Sơn trong lúc quan trọng cũng tỉnh táo hơn, ông ý tứ, run rẩy hỏi: “Nhi tức, đột nhiên ngươi điều ? Chúng đều là nhà mà, đến tiền thì dễ tổn thương tình cảm.”
Thiên Mạch ở bên cạnh châm chọc ông, dùng lời lẽ là nhà, nhưng sư của là lòng , nhưng nghĩa là ngốc nghếch. Ngày thường hổ phát uy, thì thật sự nghĩ bọn là mèo bệnh ! Giúp ông là vì để mắt đến ông, nhưng cũng là vô điều kiện, bọn rảnh rỗi việc gì ! Hắn sang sư , thấy mặt nàng bình tĩnh gợn sóng, môi chỉ nở một nụ nhẹ, tuy nhưng khiến cảm thấy áp lực, cho lo lắng sợ rằng lỡ lời sai điều gì. Đây mới là sư của , thêm thể diện!!
Xuân Lệ đặt chén khay , về phía Kỳ Liên Sơn : “Ta và lão nhị nhà ông thành thì mới là nhà. Bây giờ, vẫn là ngoài. Nếu Kỳ phủ cần bọn , thì bọn sẽ thôi.”
Mỗi bước mỗi xa
Kỳ Liên Sơn nhất thời vui sướng vô cùng.
“ đó cũng rõ,” Xuân Lệ kịp thời bổ sung, ánh mắt tràn đầy ý , “Lần là ngài mời bảo tiêu, theo quy củ ban đầu, một ngày một trăm lượng bạc, ngài trả tiền , bọn mới . Ngài suy nghĩ một chút, nếu đồng ý thì xin mời về.”