Lệ Chi Xuân - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-01-02 17:17:36
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dã kính vân câu hắc, Giang thuyền hoả độc minh.*

* Đường quê đầy mây âm u, Thuyền sông chỉ thấy lửa sáng (Theo bản dịch bài Xuân hỉ vũ  thivien.net)

Lẽ loại thời tiết như thích hợp để lên đường, tuy rằng chắc sẽ mưa, nhưng quãng đường dài, nếu giữa chừng mà mưa thì cũng khá nguy hiểm.

Thế nhưng Kỳ Hàm lúc nóng lòng trở về, nhất quyết ngay trong đêm. Nhiệm vụ mà Hoàng đế giao thành, Lan Vĩnh Ninh ngày mai sẽ xử quyết, tiền thu từ việc tịch thu tài sản sẽ phát cho nghèo. Gia sản phong phú của ông vốn cũng là do bóc lột mồ hôi nước mắt của dân chúng mà , như cũng coi như vật trả nguyên chủ.

Kỳ Hàm từ khi gặp mặt Hoàng thượng báo kết quả, cộng thêm việc xử lý một công việc, liền kinh thành thêm một khắc nào nữa.

Trên mặt sông tối tăm, Tiêu Dũng chèo thuyền về phía tướng quân ở mũi thuyền, mặc nhiều, giữa gió, thỉnh thoảng hắt , chắc chắn là cảm lạnh. Nếu theo , dĩ nhiên là ở kinh thành một đêm mới về, nhưng , , ở nhà còn chờ.

Hắn từng yêu, loại cảm giác nhớ nhung nóng ruột nóng gan như hiểu, nhưng tướng quân, cũng phần nào cảm nhận một chút hạnh phúc. Một trai tuổi đôi mươi, đầu tiên nảy ý định lập gia đình, lẽ một trong lòng cũng là một trải nghiệm tuyệt vời.

“Tường quân, ngài qua đây một chút , đến Gia Định cũng gần sáng , còn hơn một canh giờ nữa.” Tiêu Dũng nhịn nhắc nhở.

Âm thanh chèo thuyền hòa quyện với tiếng nước, trong đêm tối u ám càng trở nên rõ ràng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/le-chi-xuan/chuong-75.html.]

Kỳ Hàm đầu với , di chuyển, “Ngươi chèo thuyền cho , chắn gió cho ngươi, như mới công bằng. Hơn nữa cũng yên , cần khuyên nữa.”

“Ài!” Tiêu Dũng mặc dù nỡ như , nhưng cũng cách nào, chỉ thể tiếp tục trò chuyện, sợ tướng quân mệt mỏi cẩn thận ngã xuống sông. Hắn là một thuộc hạ chu đáo và bụng, chèo thuyền : “Tướng quân, giờ chắc ngài đang nghĩ đến Xuân Lệ cô nương ?”

Kỳ Hàm cũng né tránh, trầm giọng : “Đã mười bảy ngày . May mà sư ca bên cạnh, nếu thật sự yên tâm. Lúc đầu tưởng thể gì vướng bận, ngờ từ lúc nào, nàng trở thành quan trọng trong lòng .”

Tiêu Dũng lén , theo tướng quân nhiều năm, quen với hình ảnh dũng mãnh của , ngờ một ngày như , thật đúng với câu “hiệp cốt nhu tình.”

Phải chăng tình yêu thật sự thể khiến một đổi nhiều như ?

Trong lòng cũng bắt đầu rục rịch. Hắn cảm thấy tay càng sức lực hơn, liền : “Giờ ngài thành việc, cuối cùng thể trở về rõ với Xuân Lệ cô nương . Chắc hẳn chuyện của tướng quân cũng sắp đến !”

Mỗi bước mỗi xa

Kỳ Hàm khẽ nâng khóe miệng, mắt như hiện gương mặt xinh của nàng, nàng nháy mắt tinh nghịch với lập tức biến mất. Hắn khỏi cảm thấy chút tiếc nuối, thở dài, “Gần đây, để nàng chịu nhiều uất ức. Ta thật sự cảm thấy với nàng , may mà quận chúa tìm nàng gây rối.”

Tiêu Dũng suy nghĩ một lúc, : “Theo thuộc hạ thấy, Lăng An quận chúa chắc khó mà lùi, như cũng , những gì ngài đây cuối cùng cũng uổng công. Chỉ là, hy sinh danh dự của ngài.”

“Danh dự quan trọng, giữ vững bản tâm mới là điều quan trọng nhất.”

“Tướng quân, thuộc hạ vẫn luôn tò mò, đây chẳng ngài luôn nhắc đến nha đầu lươn nhỏ đó , chắc hẳn nàng chính là Xuân Lệ cô nương ?” Trong tiếng nước nhẹ nhàng, Tiêu Dũng tò mò hỏi.

Loading...